Anh Rể Em Vợ - Tây Hồng Thị Đỗi Phiên Gia

Chương 7: 7




Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Thân mình cậu run 1Ây, bất lực nhăn mặt nhỏ.

Không biết lúc nào hai chân bắt đầu cọ xát, lại bị nam nhân chân cưỡng
chế tách ra, ánh đèn chiếu xuống, đùi cậu sáng lấp lánh.
“Sao cháy nhiều nước như vậy? Là từ đâu chảy ra?”
“Ô là.....!là từ tao huyệt chảy ra.....”
BỊ giọng hắn dụ dỗ, Triệu Nhạc Duẫn thăng thắn thành khân trả lời, xấu hô không biết như thế nào cho phải.
Nhìn chân cậu muốn khép lại, tay Nhậm Quân Hạo cắm vào giữa bắp đùi, bàn tay che lại â4a đạo.

Phiến thịt non ướt
nhẹp, bị đâaa thủy tâm ướt đẫm, không ngừng nhỏ giọt tân ra tao khí.
“Vì cái gì? Có phải Tiểu Duẫn phát tao?”
“Đúng...!đúng vậy.....”
Thân thể Triệu Nhạc Duẫn thực mẫn cảm, bị nhẹ nhàng chạm vào liền ra nước, huống chị bị trực tiếp chơi ngực.

Cậu
thẹn thùng nói ra lời đâa đăng lúc trước đánh chết cũng không nói.

Mông trước sau đong đưa, dùng bộ phận inj
du© kiểu nộn cùng côn thịt cọ xát tay anh TẾ.
“Ân a.....!tỷ phu....!Tiểu Duẫn nơi đó thật....!a thật ngứa.....”
Cậu muốn tỷ phu, nghĩ mấy ngày anh rẻ chưa chạm vào cậu, không cùng cậu làA tìnñ, trong lòng khó chịu, thân thê
cũng càng thêm cơ khát:
“Ô tỷ phu....!tỷ phu chán ghét em sao?”
“Không, tỷ phu thích em còn không kịp đâu, sao sẽ chán ghét em.”
Nhậm Quân Hạo nói, ngón giữa đỉnh huyệt khâu, cắm vào âm huyệt co đăn chặt chẽ, đâAa thủy trút xuống tay hắn.
Triệu Nhạc Duẫn cũng không rảnh lo đây là nơi nào, trong lòng vui mừng, đâu mông lên, làm nhục huyệt có thê bị
nam nhân thấy rõ.

Nơi đó vẫn như ban đầu, nhỏ xinh đáng yêu, khe thịt bị ngón tay căng ra, co rụt lại phun ra nuốt
vào.
“ Anh rê....!anh rễ vào đi.”
Nhậm Quân Hạo hô hấp tăng thêm, ở mật huyệt đưa đây ngón tay.
“Không phải đang vào sao?”
“Ô...!không.....”
Triệu Nhạc Duẫn quay đầu lại, vươn đầu lưỡi lẫy lòng li láp hầu kết hắn.
“Em muốn côn thịt lớn anh rẻ.....!tao huyệt thật ngứa.....!ô muốn bị côn th‡‡ lớn anh rễ lấp đầy.


cu
Sau đó một bàn tay lại tìm được sau lưng, vuốt ve một đoàn nam nhân đã sớm phông lên, phình phinh dưới háng,
vụng vẻ kéo ra khóa quần, móc ra cự căn ngăm đen thô †o, tân ra nóng bỏng.

Cây đỏ vật kia nóng đến thiếu chút nữa
cậu năm không được.
“Thật lớn....!tỷ phu cũng ngạnh....!ân a....”
Cậu dẫn đương cật nặng trĩu tới trước huyệt khâu, nơi đó còn cắm ngón tay anh rễ.
Nhậm Quân Hạo biết cậu là tao hóa, mặt ngoài thanh thuần, thân thể mẫn cảm lại dâA~ đăng; không thê nghĩ được cậu
còn có thê lớn mật như thế, như kỹ nữ khát cầu đương vật nam nhân.

Nghĩ đến đây, đại điều lại cứng vài phần, gậy
thịt như ngửi được tao khí, gấp không chờ nỗi muốn chui vào nhục động.
“Bảo bối thật tao.”
Hắn bị cậu em vợ đỡ lấy nhục trụ, dùng cực đại qug đầu đỉnh vào.
“Ách a......!vào được ô......”
Lúc đi vào, ngón tay hắn cũng không rút ra, huyệt khâu chịu không được phân bố ra càng nhiều dâAa thủy cho khí cụ
dễ tiến vào.

Triệu Nhạc Duẫn cảm giác nơi đó phải bị xé rách, nhưng loại đau đớn này, nơi nhục hoa cùng cự long tiếp
xúc, kÑoái ©â điên cuồng đột kích.
“Tý phu, tỷ phu....!từ bỏ....!ân a quá nhiêu....!không được...”
Cậu đáng thương nhỏ giọng khóc thút thít, thân thê run rây.

Hắn rút ra ngón tay, ngực dán lưng cậu, hôn tai cùng cỗ
cậu.

Hắn vừa động, thịt hành trong cơ thê lập tức vào phân nửa, hung hăng cọ xát dâa đăng mỊ thịt.
“Aaa.....”
Triệu Nhạc Duẫn ý loạn tỉnh mê vặn vẹo, dùng thư huyệt ngậm lấy kê ba anh rẻ, tận tình dụ hoặc tỷ phu.

Miệng phát
ra rên rỉ, nhịn không nuốt đô vật càng nhiều.
Nam nhân lúc cậu áp mông xuống, cơ bắp căng thăng, eo phát lực, đột nhiên đỉnh hông.

Ba một tiếng, toàn bộ cắm
vào, mông cậu em vợ đêu bị hắn va chạm biến hình như cục bột.
Triệu Nhạc Duẫn bị cắm hét lên một tiếng, căng thắng nhón mũi chân, bụng bình thản mơ hồ có thê nhìn ra hình dạng
1iam căn.

Nhậm Quân Hạo cứ như vậy ôm cậu, tách đùi cậu, ở phòng thay quần áo thô bạo đâm vào rút ra hoa huyệt cậu em vợ.
Hạ thân bạch bạch bạch chụp nộn mông, thao cậu khóc kêu thét chói tai như kỹ nữ.
“A a ân a...,, không....!thật lớn....!tỷ phu ô ô.....!quá nhanh a a a...!sắp hỏng rồi.....”
Nam nhân không ngừng va chạm hoa huyệt, tần suất càng lúc càng nhanh, mạnh mẽ đỉnh lộng, nhét thịt hành bạo
trướng vào bên trong, tràn lan dâa thủy theo trừu động vây ra khắp nơi.
Tay cậu chống gương, nhìn mặt mình trắng nðn đã ứng hồng, thậm chí thân thể đều vì tìn§ dụ© mà nhiễm hồng phấn.
Chưa bao giờ cậu thấy mình thế nhưng sẽ có đầy mặt mị thái, nói không rõ là tâm trạng gì.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến là
nam nhân làm cậu như vậy, trong lòng lại thỏa mãn.

Cậu mê say nhìn mắt người sau lưng trở nên thâm trầm, sắc mặt
mang theo hung ác, động tác cũng trở nên thô bạo xỏ xuyên qua thân thể mình.
“A tỷ phu thật giỏi....!Tiểu Duẫn phái bị anh làm chết....!a a đỉnh tới rồi ô ô....”
Triệu Nhạc Duẫn chân chịu không nỗi phát ra run, nam nhân ôm eo cậu.

Trọng lượng toàn thân tập trung trên đại điều,
nhục bổng kịch liệt cọ xát nhục bích, vùi thật sâu trong cơ thể, đảo làm tử ©ung; bức cậu phát ra từng trận thét chói
tai.

MỊ thịt gắt gao mu"t dương vật, nước sốt làm nam căn ướt đầm dê.
Phòng thay quân áo bạch bạch bạch cùng âm thanh da^x mi hết đợt này đến đợt khác, càng vang dội là Triệu Nhạc
Duẫn da^4a kêu.

Cậu đột nhiên phát ra một tiếng khóc kêu.

chỉ cảm thấy thân thể sắp bị thọc xuyên, đại kê ba anh rễ
phụt một chút thao vào tử ©unđ:
“Ôaa......”
Cậu thấy minh bị cắm lệ chảy đầy mặt, trên mặt nam nhân cũng lộ ra sảng khoái, thế là chủ động đón ý nói hùa hắn
đâm vào rút ra, chủ động vuốt ve côn thịt.
Nhậm Quân Hạo bị cậu kích đến cuồng loạn đảo lộng tử ©ungd: Trụ thịt càng làm càng mạnh mẽ, kịch liệt kí©f tí©f
thao lộng cậu em vợ, chỗ bọn họ giao hợp một mảnh lầy lội.
Lúc Triệu Nhạc Duẫn kiên trì không được quỳ xuống, Nhậm Quân Hạo liền tư thế cắm vào từ sau bế cậu lên đi tới sô
pha.
“A ân.....”
Triệu Nhạc Duẫn ôm tay nam nhân, hạ thê vô pháp găng sức.


Cự căn chôn thật sâu trong cơ thể theo đi lại biến hóa
góc độ đâm chọc tử ©ung, dâa thủy tí tách tích một đường.
Vẫn là tư thế sau nhập, nam nhân ấn cậu ghé vào trên sô pha, mông cao cao nâng lên.

Đối diện gương, từ mông một
đường vuốt ve lưng, cô.

Nhậm Quân Hạo đã không ôn hòa như bình thường, giống như muốn thao chết Triệu Nhạc
Duẫn.

Mưa rên gió đữ mãnh cắm thư huyệt, xỏ xuyên qua thân thể cậu.

Luật động càng ngày càng nhanh chóng, kê kê
cực cứng nóng bỏng như thiết thao sâu, tử ©und đều thao đến biến hình.

Thịt nhận không ngừng tàn nhẫn tạc â đạo,
như máy đóng cọc mãnh liệt chống đối tử ©und'
Triệu Nhạc Duẫn cảm thấy mình là da^øa tiện kỹ nữ, bằng không sao sẽ câu dẫn anh rê?
Cậu trầm mê nhìn nam căn ngăm đen ra ra vào vào cơ thể mình, hung hãn va chạm thư huyệt.

Mông đùi đều chụp
đánh sưng đỏ, cậu không khỏi sờ lên bụng nhỏ, nơi đó phỏng lên côn thịt tủ phu.
“Á...!thao bên trong thật thoải mái....!rất thích tỷ phu...”
Tầm mắt cậu càng ngày cảng mơ hồ không rõ, đó là vì thân thể theo nam nhân chống đối trước sau lay động.
Không ngừng chịu mãnh liệt kíi©f tfji©fj, nhục đạo co rụt lại co rụt lại.

Nhậm Quân Hạo bị xoăn chặt, lúc căm vào bị
hút đều khảo nghiệm ý chí hắn.

Nam nhân thô suyễn khí, tay to bạch bạch quất đánh mông cậu em vợ sưng đỏ, giọng
khàn khàn:
“Bảo bối, thả lỏng chút.”
“Ôô....”
Triệu Nhạc Duẫn nức nở muốn thả lỏng, nhưng lúc cậu thả lỏng một chút, nam nhân đột nhiên nhanh hơn tốc độ.

Cậu
vốn sắp cao trào, lúc này nhịn không được, bên trong phun trào tao thủy, tiêu côn thịt phun tiu§ đí©h.

Anh rễ không
dừng lại, càng ba ba làm cậu.
Cậu cao giọng khóc kêu, như sắp chết bò đi phía trước, muốn tránh klioái ©ảaa tiếp tục bị thao làm mãnh liệt, lại bị
túm chặt eo kéo trở vẻ, tiếp nhận trừng phạt càng bung ác.

Cậu kêu cũng không được, nhỏ giọng ân ân a a, dày đặc
giọng mũi khóc thút thít.

*“A không...”
Bụng nhỏ run rây, bắt đầu đùng hết toàn lực giãy giụa.
“Ách a không....!anh, anh rễ em, em muốn....!ân a a không được.....”
Vài tiếng đồng hồ không đi WC, lúc này mắc tiêu, vốn có thể chịu đựng, nhưng bị thao Triệu Nhạc Duẫn đầy mặt
hoảng sợ giây giụa.

Ở trước mặt tỷ phu tè ra quần, cũng quá mất mặt!
“Muốn xây ra chuyện gì?”
Nhậm Quân Hạo nói chuyện mang theo ôn nhu, chỉ là dưới háng tương phản.
“Ô ô tỷ phu....”
Triệu Nhạc Duãn biết lúc này muốn hắn rút ra là vô nhân đạo, cậu dùng tay che lại kê nhi mình, khóc lóc nói:
“Em a a....!em muốn đi tiêu làm sao bây giờ ô....”
Ai ngờ, Nhậm Quân Hạo chỉ nói, “Không quan hệ, chúng ta cùng nhau.”
Triệu Nhạc Duẫn không rõ đây là ý gì, nam nhân liên nảy sinh ác độc thao lộng nữ huyệt.

Phụt phụt rút ra lại cắm vào,
eo hữu lực trước sau đong đưa, chụp đánh mông ra từng đợt dâm đãng sóng thịt.

Gậy thịt ở huyệt cao trào phun nước sốt tung toé anh đũng phiên giáo.
Triệu Nhạc Duẫn cuối cùng nhịn không được ý tiểu, tè ra quần, cậu như hỏng mất khóc kêu thét chói tai.

Hai tay che
đến gắt gao, vẫn ngăn cán không được thân thể mình, cũng che không được chất lỏng.

Chất lỏng màu vàng nhạt từ
ngón tay cậu tí tách nhỏ giọt.
“Ôaa......!không ô aaa af”
Cậu thét chói tai thê lương, cuối cùng hắn phun trào ở tao huyệt.

Dung nham bạch trọc rót tử ©ung) không biết qua
bao lâu, nam nhân bắn xong, một chất lỏng khác cành nóng bỏng cũng rót vào bên trong.
Triệu Nhạc Duẫn sửng sốt, rất nhamh biết đó là cái gì, cũng biết mới vừa rồi Nhậm Quân Hạo nói là ý gì.

Cậu cảm
thấy thẹn nhắm mắt lại, cảm thụ được chất lỏng cuồn cuộn không ngừng, eo bún rủn vô lực tứ chi run tây theo bản
năng muốn chạy trốn nhục nhã.
“Không không cần a......”
Nhưng tay Nhậm Quân Hạo kiềm trụ eo, thậm chí áp xuống, cả người cậu nằm trên người hắn.
“Đừng nhúc nhích, báo bối không thích sao? Bên trong bảo bối thật âm, thật thoải mái.”
Nam nhân nói vang bên tai.
Triệu Nhạc Duẫn không giờ giãy giụa, mặt lăn đầy nước mắt, đồ vật nóng đến cậu run run, tử cung sắp nứt vỡ.

Hai
mặt đẫm lệ nhìn hai người trong gương bên nhau, trong đầu cái gì cũng không tự hỏi được..