Anh Rể

Chương 11: Đưa Về



Một đường không nói thêm điều gì thằng đến dưới lầu Sơ gia. Hoàn hảo lúc ấy Sơ Niệm nhìn thấy Sơ Uyển đang mở cửa đi vào.

Đêm khuya, một chiếc xe thể thao xa hoa thế này xuất hiện nhiều ít sẽ làm người chú ý, bất quá nơi này vốn là khu người giàu ở nên việc siêu xe xuất hiện cũng không mấy hiếm lạ, Sơ Uyển theo bản năng mà nhìn thoáng qua, liền thu hồi tầm mắt, chỉ nghĩ là xe của biệt thự lân cận phụ cận.. Nhưng mà tầm mắt vừa liếc nhìn đến biển số xe lập tức làm cô chấn kinh không thể dời mắt - không sai chính là biển số tứ quý giới hạn.

Sơ Niệm đưa đôi mắt đã sắp tóe lửa nhìn về phía Lục Trạch còn có Sơ Uyển đã đi vào nhà, cảm thấy có chút đáng tiếc, cô còn tưởng rằng Sơ Uyển sẽ nhận ra xe của Lục Trạch, nên là như vậy, nhưng trong thâm tâm Sơ Niệm thật ra rất chờ mong nhìn thấy biểu tình của chị gái Sơ Uyển khi bắt gặp em gái mình đang chung xe với chồng sắp cưới.

Kết quả làm mình thất vọng, Sơ Niệm không biết một điều giao tình giữa Lục Trạch và Sơ Uyển rất miễn cưỡng, bất quá thời điểm hai người đính hôn cũng chỉ là lần thứ 3 bọn họ gặp nhau. Cho nên dưới tình huống như thế này nếu Sơ Uyển nhận ra Lục Trạch mới gọi là hiếm lạ.

Sơ Niệm bĩu môi, rõ ràng có hụt hẫng, cởi bỏ dây an toàn chuẩn bị xuống xe, chỉ là mới nhấc một động tác, liền nghe được tiếng cửa xe bị khóa, mạc danh nhìn về phía nam nhân bên kia sắc mặt còn tối tăm, lời nói đầy tính chế nhạo vang lên:

Loading...
"anh rể, đây là không nở để em đi sao?! "

Lục Trạch không nói gì, vài giây qua đi tựa hồ là khẩu khí than nhỏ, cầm lấy tay Sơ Niệm rõ ràng nhận thấy sự kháng cự từ cô. Cắn chặt răng, không có buông tay, nắm tay cô càng thêm gắt gao, Lục Trạch luôn luôn bày mưu lập kế, sát phạt quyết đoán đột nhiên hiện tại có chút chần chừ, cũng có chút thấp thỏm:

"Anh... Anh không chạm qua Sơ Uyển , một lần cũng không."

Nói thật, Sơ Niệm có chút khó hiểu, không hiểu vì sao hắn lại cố ý nói cho mình nghe những việc này, bọn họ chỉ mới đính hôn, đã tính là danh phận gì, chưa phát sinh quan hệ cũng rất bình thường không đến nỗi phải giải thích.

" Là như vậy sao, anh rể?"

Chẳng hề để ý trở câu nói, Sơ Niệm đối với Lục Trạch chẳng qua chỉ là chơi đùa trêu chọc mà thôi, một chút thật tình đều không có.

Lâu dài trầm mặc qua đi, Lục Trạch ẩn nhẫn mà nhắm mắt:

"Sơ Niệm, những việc thế này anh chỉ nói duy nhất một lần"

Há miệng thở dốc, muốn nói lại thôi, cuối cùng lại chậm rãi buông tay Sơ Niệm ra, giơ tay khẽ vuốt ve máu tóc dài, bởi vì không yên tâm, lại thuận miệng nói một câu, tuy rằng khả năng đối phương sẽ chán ghét:

"Đi vào nhà đi, còn nửa về sau nhớ về nhà sớm một chút "

Không biết có phải hay không câu nói "Về nhà sớm một chút" là ngầm nhắc nhở cô. Vì từ đó về sau, mặc dù không quan tâm cha mẹ, nhưng thật ra là dị thường quan tâm, thậm chí còn quy định Sơ Niệm mỗi ngày đúng 8 giờ phải về để đóng cổng.

Bất quá cũng là bắt đầu từ ngày đó, trong khoảng thời gian Sơ Niệm về đúng giờ, Lục Trạch cũng không thường đến nhà họ Sơ nửa

*****

Hôm nay Liễu Minh Hoa mang theo Sơ Niệm cùng mấy người bạn đi uống trà.. Nói uống trà cho dễ nghe chứ thật ra là cuộc tụ họp của mấy vị phu nhân giàu sang nhàn rỗi. Nhưng hôm nay vừa ngồi xuống giây lát Sơ Niệm liền cảm thấy có gì đó " không bình thường ", cảm giác bản thân mình trở thành tiêu điểm của cuộc nói chuyện...

"Tiểu Niệm ở nước ngoài một mình học tập nhất định rất vất vả ? Ai, đúng rồi, XXX trước kia cũng từng học chung trường với con phải không? "

"Tiểu Niệm kỳ nghỉ hè có muốn đi du lịch ở đâu không ?! XXX cũng giống cháu, rất thích du lịch, nói không chừng các con có thể làm bạn nha."

"Những người trẻ tuổi như tụi cháu ngày thường thích tiêu khiển như thế nào ?!! XXX nhà dì ngày thường rất thích cưỡi ngựa?"

Sơ Niệm từ đầu chí cuối không nói một câu, nhưng vì nể mặt mẹ mà cố gắn nặn ra nụ cười xã giao cùng với trả lời mấy câu. Trước một câu sau một câu nói chuyện như muốn đem cô thiết lập quan hệ với người tên XXX gì đó. Thậm chí có người còn không nhịn được sốt ruột liên lạc cho XXX hỏi hắn hiện tại có rảnh không, sau đó ở biết được người nọ đang ở trường đua ngựa, nhị vị phu nhân lập tức quyết định muốn đến trường đua.

Ý đồ Liễu Minh Hoa thế nào tất nhiên Sơ Niệm rất rõ, chỉ là cô trước nay không nghĩ tới, chính mình có một ngày cũng sẽ trở nên "Quan trọng" trong mắt mẹ mình như hiện tại. Có thể khiến Liễu Minh Hoa vì cô mà lo lắng mà thay cô an bài chung thân đại sự. Sơ Niệm cho rằng, kể từ năm cô bị cha mẹ loại khỏi tầm mắt ném tới nước ngoài mặc kệ tự sinh tự diệt bản thán đã không còn giá trị.

XXX mà mấy vị phu nhân đề cập đến chính là thiếu gia nhà họ Trịnh, tên gọi Trịnh Hạo Thừa. Hắn đúng chuẩn là một " Hoa hoa công tử ", tuy Sơ Niệm trước giờ không mấy quan tâm đến nhưng lại thường xuyên nghe bạn bè nhắc đến tình sử ăn chơi của Trịnh thiếu gia. Nào là Trịnh thiếu hẹn hò nữ minh tinh mới nổi, nào là Trịnh thiếu hẹn hò bí mật với bóng hồng nổi tiếng của một quán rượu.. Còn n chuyện tai tiếng liên quan đến người kế thừa Trịnh gia mà dù cho Sơ Niệm có nghe qua cũng không thể nào nhớ nổi.