Anh Trai Tôi Là Sắc Lang

Chương 62: Hẹn hò nha



.Hôm nay Kiệt lại tranh thủ hẹn Du ra công viên để bồi dữơng tình cảm. Bao nhiêu n công việc đều quăng cho tên trợ lí xử lí.

.Dù sao đây cũng có thể xem là lần đầu 2 ngừơi hẹn hò nên Du có chút hồi hộp. Vì vậy mà khổ tâm trang điểm 1 phen.

.vì để chuẩn bị tâm lí nên cô muốn đến sớm 1 chút . không phải là nói lần đầu hẹn hò con gái thừơng tới trễ sao? điều này đương nhiên không thể áp dụng với ngừơi như Du rồi.

Du đang suy nghĩ đến thất thần thì bỗng nhiên có 1 mùi hương qua quen thuộc ập đến. Ngừơi kia vòng tay qua eo cô 1 cái cô liền an ổn dựa vào lồng ngực hắn.

.- Tới rồi sao?_ Du có chút vui vẻ ngẩng đầu nhìn dung nhan trứơc mắt mình.

.Trên ngừơi Kiệt đơn giản là quần jean phối hợp với áo sơ mi, bên ngoài khoác thêm chiếc áo khoác da.

.Tuy không phải là quần áo sang trọng hay đắt tiền nhưng khi đựơc khoác trên ngừơi kiệt lại cực kì đẹp mắt.

.- Thế nào? Bị vẻ đẹp của anh đây mê hoặc rồi sao?_ i Kiệt hơi nhứơn mày nhìn bộ dáng ngẩn ngừơi của Du.

.- Hừ! Gì chứ! Anh có bị bệnh tự luyến gì không đấy_ Du bĩu bĩu môi phản bác. Trong lòng lại âm thầm tự mắng mình thế nào lại nổi máu mê trai rồi!

.- Ha hả… Anh chỉ nói sự thật thôi mà. Thôi… Qua bên kia xem có trò gì hay để chơi không_Kiệt vui vẻ cừơi 2 tiếng Vừa dứt lời liền nắm tay cô kêo đi.

. Du cũng ngoan ngoãn đi theo hắn. D Đôi mắt to tròn đảo qua nhìn ngắm xung quanh 1 lựơt.

.Công viện này vừa mới mở nên đây là lần đầu tiên cô đặt chân đến đây a. Khó trách mà tò mò ngắm nghía khắp nơi.

.- Em muốn chơi trò gì trứơc nào?_ Kiệt cưng chiều vuốt vuốt lại tóc mái đã hơi rối của cô mà hỏi.

.- Ừmm…oa, vậy thì trò kia đi_ Du xoa cằm, nhìn xung quanh 1 lựơt rồi hứng thú chỉ vào 1 nơi.

.Kiệt theo hứơng tay Du chỉ mà nhìn. Mà vừa nhìn tới liền không nhịn đựơc mà đổ mồ hôi hột. Thật không nhìn ra đựơc nguyên lai cô gái nhỏ này của hắn lại thích mấy trò cảm giác mạnh nha.

Hắn đáp ứng 1 tiếng rồi cùng Du đến chỗ bán vé tàu lựơn siêu tốc.

.

– Khụ khụ… _Kiệt có chút bất đắc dĩ ho khan 2 tiếng.

.

Nhìn xa là vậy, nhưng khi nhìn gần mới thấy rõ đựơc độ cao của trò chơi này. Kiệt nhìn một chút, trong lòng cảm thấy có hơi choáng váng.

.

Ít nhất cũng phải hơn 4O mét chứ ít gì.

.

Thế mà Du mắt cũng chẳng thèm chớp lấy 1 cái liền kéo Kiệt lên tàu lựơn.

.

Tuy hắn không sợ độ cao cũng không phải là ngừơi yếu tâm lý nhưng độ cao cỡ này có chút vựơt tầm kiểm soát của bản thân.

.

Du nhìn sắc mặt Kiệt có chút không ổn liền không do dự mà nắm lấy tay hắn, coi như an ủi. Kiệt thấy vậy cũng cừơi cừơi. Hắn không muốn bảo bối của hắn mất vui a.

.

Tốn hết nguyên cả buổi sáng, những trò chơi trong đây 2 ngừơi cũng đi gần hết rồi. Mãi tới khi Du than đói Kiệt mới chở cô đến 1 quán ăn nhỏ gần đó ăn trưa.

.

Hôm nay cũng đựơc xem như là 1 dịp đặc biệt nên Kiệt đã lái mô tô đến đây.

.

Chỉ là… Họ đều không biết. Ngay lúc họ chạy xe trên đừơng đã bị 1 ngừơi khác nhìn thấy.

.

…. Du ăn uống no nê, ợ lên 1 tiếng thật lớn rồi mới thoả mãn xoa xoa cái bụng vì no mà hơi nhô lên của mình.

.

– Thế nào? No rồi chứ!_ Kiệt cong cong khoé môi dịu dàng dùng khăn lau khoé miệng còn dính thức ăn của Du.

.

– Ừm. Đã lâu lắm rồi em mới đựơc ăn 1 bữa đã như vậy đấy_ Du hiện tại chính là 1 bộ dạng muốn cừơi to. Ai bảo đồ ăn ở đây ngon vậy chứ! Khiến cô Vừa động đũa chính là ăn không ngừng đựơc a!

.

– Có nhiều khi, anh thắc mắc… Không biết em có phải thuộc họ nhà heo hay không đấy!_ Kiệt buông lời trêu chọc.

.



– Hể? Gì chứ! … Nếu em mà là heo thật thì anh đúng là kẻ không có mắt mới hẹn hò với heo đẩy!_ Du vẩu môi cãi lại ngay, không muốn bị ăn thiệt 1 tí nào

.

– Aii… Em đó! Anh đúng là nói không lại em mà_ Hắn bất đắc dĩ mà thở dài. Sủng nịnh búng nhẹ 1 cái vào trán Du.

.

-; À, đúng rồi! Xém nữa là quên hỏi, hiện tại em đang ở đâu vậy?_ Kiệt lúc này oo mới chợt nhớ ra

.

– Nhà em ấy hả? Cũng không xa chỗ này lắm_ Du uống xong ly nứơc liền nói

.

– Vậy thì tốt! Chi bằng bây giờ chúng ta ghé qua nhà em luôn đi_ Hắn buông lời đề nghị

.

– Em nghĩ là không nên đâu_ Du có chút buồn bực đáp j

.

– Sao vậy?_ Kiệt thắc mắc nhứơn mày hỏi

.

– Ba em đang ở nhà! Bình thừơng ông ấy đã không có ấn tựơng tốt với anh rồi. Vả lại ông ấy cũng không muốn em có qua lại gì với gia đình cũ hết á_ Du có chút buồn bực trả k lời.

.

– Chuyện của chúng ta kiểu gì sau này ông ấy cũng hải biết, biết sớm vẫn hơn chứ! Đợi 1 thời gian ông ấy cũng sẽ tiếp nhận đứa “con rể ” này thôi_ câu đầu còn nghiêm túc, sang câu sau liền giả bộ hóng mị nhãn về phía Du.

Mị nhãn: ánh mắt mị hoặc;/ mê hoặc

.

– Hừ, chưa gì mà đã đòi làm con rể ngừơi ta rồi sao?_ Du bĩu môi, có chút khinh bỉ nói.

.

– Ha ha… Thôi nào! Để tối nay lên giừơng xem anh dạy dỗ em thế nào. Xem em còn dám không công nhận ngừơi chồng này không_ Kiệt vui vẻ cừơi 2 tiếng, không đứng đắn nói.

.

Du bị hắn chọc cho đỏ cả mặt, xoay lưng 1 cái liền muốn chạy đi trứơc. c

.

Kiệt cũng vui vẻ đi theo sau

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.



.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.