Côn thịt kẹp ở giữa hai khe thịt mềm mại của em gái, hung hăng ma sát, nhưng không đi vào bên trong mật huyệt. Bối thịt bị ngược đãi tách ra hai bên, miệng huyệt rỉ ra chất dịch trong suốt làm ướt thân gậy.
Hai chân Dung Ân Ân mở rộng cong lớn, cả người mềm nhũn hư không dựa trên thân cây khô, mặc cho anh trai tùy ý đoạt lấy. Cô cảm giác mình chỉ là món đồ chơi, tuỳ ý đùa bỡn, trong lòng có chút chua xót khổ sở mở miệng nói
" Anh rốt cuộc coi em là cái gì, đồ chơi tùy ý để phát tiết sao?"
Đôi mắt tím của Dung Dật Thần trở lên thâm trầm, ngón tay miêu tả bờ môi cô
" Tôi không biết đồ chơi mà em nói là cái gì. Thời điểm lần đầu tiên thấy em, tôi vô cùng đói bụng, rất muốn ăn em. Tôi rất thích em, thân thể của em, cả hương vị trên người em, em thuộc về tôi, đời này chỉ có thể bị tôi thao."
Sắc mặt Dung Ân Ân trở lên ửng đỏ nghiêng mặt, loại sắc tình luận điệu này, là học ở quyển sách kia đi. Dùng khuôn mặt nhã nhặn tuấn tú của anh trai mà nói những lời xấu hổ như vậy, thực sự là.
Đang lúc hai người đang đối thoại, quy đầu đột nhiên đụng vào tiểu huyệt của cô, miệng huyệt bị ép căng tạo thành hình chữ "O", gian nan phun ra nuốt vào côn thịt, phía dưới của Dung Ân Ân rất nhỏ khó có thể thích ứng với côn thịt to lớn, a a kêu thành tiếng
" Đau quá. . .Chớ vào. . . Van cầu anh. ."
Dung Dật Thần nhất thời không dám tiến nhập, quy đầu lúng túng cắm nửa tấc ở trong tiểu huyệt, anh nâng nửa người trên của em gái lên, đem quần áo của cô cởi sạch sẽ, một tay để trước ngực xoa bóp hai luồng thịt mềm mại, cúi đầu hôn lên núm nhỏ hồng hồng.
" Anh hai. . . A. . . Thật tê dại. . ."
Dung Ân Ân sẽ không phủ nhận bản thân bị làm cho thoải mái, bộ ngực mẫn cảm hết liếm lại hút, dần dần cơn đau đớn ở hạ thể cũng nhạt đi, eo nhỏ không tự chủ được hơi vặn vẹo, khát vọng côn thịt của anh trai đi vào thêm một chút nữa.
Lồng ngực bóng bỏng của Dung Dật Thần áp chặt phía trên nhũ tuyết, côn thịt lấy dũng khí tiến vào, đem bụng dưới của em gái ép căng nhô lên trên.
" Phía dưới thật xấu. . . Quá rồi. . . Ngô ngô. . ."
Dung Ân Ân dùng nhỏ giọng lầm bầm, hai chân nhỏ vô lực kẹp ở hông của anh trai.
Dung Dật Thần ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn của em gái, hạ thể dùng sức trừu cắm, thân cây không ngừng lung lay, côn thịt không thể tận hứng hưởng thụ mật huyệt. Dung Dật Thần từ trên thân cây khô nhảy xuống mặt đất, côn thịt thật sâu cắm ở trong cơ thể em gái.
Thân thể thình lình cảm thấy mất trọng lượng khiến cho Dung Ân Ân không khỏi khẩn trương, đến khi xuống tới mặt đất côn thịt đụng mạnh vào chỗ sâu nhất, kích thích Dung Ân Ân lần đầu tiên đạt cao trào, miệng huyệt phun ra dâm dịch, dính ướt lông tơ ở chỗ kín của cả hai người.
" Trên cỏ thật bẩn, em muốn nằm ở phía trên." Dung Ân Ân phát hiện anh trai đặt cô nằm ở trên bãi cỏ, nhanh chóng lên tiếng.
Dung Dật Thần đem hai chân của cô kẹp ở mông của mình, nâng lấy thân thể nhỏ nhắn của em gái lên kịch liệt thao kích, mỗi một lần trừu cắm đều mang theo lực đạo khiến cho em gái không ngừng rên rỉ.
Nếu có người thấy một màn này, liền có thể thấy một cái người con trai trưởng thành, ôm lấy thân thể trần truồng của một cô gái. Mông nhỏ được nâng lên cao, côn thịt màu đỏ đậm cắm ở giữa hai bắp đùi trắng nõn, xương mu bị va chạm mạnh phát ra thanh âm "Phách phách".
Ánh mắt cô gái tỏ vẻ mệt mỏi, cái miệng nhỏ mấp máy hô hấp dồn dập rên rỉ
" Anh hai . . A. . Thật thoải mái...Ngô. . ."
Côn thịt của Dung Dật Thần phồng lớn hơn vài phần, cảm giác mình muốn bắn, anh cúi đầu nhìn bụng hơi gồ lên của em gái, đột nhiên rút ra côn thịt dính chất nhầy, chống đỡ ở trên phần bụng non mịn của cô ma sát vài cái, phun ra tinh dịch màu trắng.