Bùi Lộ đeo tai nghe, nhìn chăm chú vào màn hình, sau khi nhà chính bên streamer phát nổ, anh tháo tai nghe ra, hỏi: "Trần Hòa, Miêu Miêu Quyền là tài khoản của ai vậy?"
Trần Hòa ngẩng đầu, liếc mắt nhìn màn hình điện thoại của Bùi Lộ, Bùi Lộ nghiêng tay vào trong, anh ta chỉ loáng thoáng thấy được trang live stream.
Anh ta cười một tiếng: "Sao, cậu đang xem stream của Miêu Miêu à?"
"Không có."
"Cô ấy là streamer, đẹp lắm," Trần Hòa cười, "nhưng mà tôi đã ra tay rồi, tiểu Lộ cậu đừng có giành với tôi đấy."
Bùi Lộ: "...Tôi không giành với cậu."
Tiểu Bánh Bao hỏi: "Sao sắp đấu đến nơi rồi mà cậu còn xem live stream hả."
"Tắt giờ đây." Bùi Lộ nói xong, đang tính đóng phần mềm thì một trang rút thưởng đột nhiên nhảy ra.
{Streamer tổ chức tiết mục rút thưởng: "Đường dưới toang, tặng bao lì xì 1000RMB", đăng bình luận "streamer không rớt môn" để tham gia rút thưởng.}
Nhìn vẻ mặt buồn bực của Mục Vãn Vãn, anh bỗng nhiên thấy hơi buồn cười.
La Dương vừa vào đã nhìn thấy nét cười của Bùi Lộ: "Cười cái gì đấy? Nghĩ ra được chiến thuật rồi hả?"
"Chưa," Bùi Lộ nói, "không đoán ra đội hình của họ."
Đối thủ của bọn anh ngày hôm nay là một đội cực lắm chiêu trò, đội này chỉ đấu tập nội bộ với người của đội hai, chưa bắt đầu thì vĩnh viễn không đoán ra được đối phương sẽ dùng đội hình như thế nào.
"MA ván này đánh tốt thật." Hổ ca nằm trên sofa, xem tivi, nói, "kiểm soát nhịp độ quá chặt chẽ, đối phương không hề có cơ hội để phản kháng, trơ mắt bị lăn cầu tuyết đến chết."
"Có gì đâu? Đường trên với giữa của bọn họ mạnh hơn," Trần Hòa nửa đùa nửa thật nói, "nếu bọn cậu mà mạnh được như họ, có khi chúng ta cũng vô địch trong nước luôn rồi."
Sự tĩnh lặng bao trùm cả phòng, biểu cảm của mọi người đều không tốt cho lắm, tiếng "chậc" của Hổ ca cực kì rõ ràng.
Bùi Lộ thở dài một hơi, đứng dậy, nói: "Tôi ra ngoài hóng gió một lát."
"Đang lạnh như thế, mặc áo khoác vào đi." tiểu Bánh Bao ném áo khoác qua cho anh.
"Được."
Bùi Lộ đi đến cạnh cửa sổ, gió lạnh thổi qua mặt, cảm giác thoải mái hơn một chút.
La Dương đi ra theo, đứng cạnh anh: "ADC đó thế nào?"
"Quá manh động, không thích hợp thi đấu chuyên nghiệp." anh thành thật nói.
Thi đấu chuyên nghiệp không giống với khi đấu rank thông thường, đồng đội là những người có quen biết lẫn nhau, có giao tiếp và có chuẩn bị trước, đầu năm nay mọi người đều thích lăn cầu tuyết, quá manh động không cẩn thận bị gank một lần là có thể dẫn đến thua cả trận.
"Có gì đâu," La Dương nói, "lúc trước Trần Hòa cũng có cái bệnh này, không phải giờ cũng ổn rồi à."
Nhắc đến chuyện này Bùi Lộ không nhịn được mà cười, lắc đầu.
Trước đây Trần Hòa cũng là một người rất hổ báo, bây giờ cũng không thấy tốt hơn được bao nhiêu, có cải thiện hoàn toàn là vì đấu xong bị fan chửi quá thảm, tự thu liễm lại mà thôi.
Trời mới biết bọn anh đã phải dùng bao nhiêu trận thất bại để bồi đắp nên Trần Hòa.
Bùi Lộ bật cười, nói: "Em không muốn lại thua liên tiếp sáu trận nữa đâu, anh Dương."
"Cậu chỉ thấy ở cô ấy mỗi một đặc điểm là manh động này thôi sao?" La Dương nói, "những phương diện khác của cô ấy đều không thể chê vào đâu được. Vả lại biết đâu cô ấy có thiên phú cao hơn Trần Hòa, lại nghe lời hơn Trần Hòa thì sao?"
Thiên phú đúng thật là cao hơn Trần Hòa.
Nhưng mà...nghe lời???
Thấy vẻ mặt của anh không đúng lắm, La Dương hỏi: "Sao thế?"
Bùi Lộ lắc đầu: "...Không có gì."
"Thôi bỏ đi, giờ nói mấy chuyện này chẳng ích gì, anh còn không liên hệ được với cô ấy đây này."
Bùi Lộ: "Hả? Không phải cô ấy là streamer à."
"Phải, anh đã liên lạc riêng với cô ấy mấy lần rồi, cứ nhắc đến thi đấu chuyên nghiệp là cô ấy không trả lời nữa."
Bùi Lộ gật đầu như hiểu như không: "Con gái nhận được lời mời thi đấu chuyên nghiệp thường sẽ nghĩ là lừa đảo, là em em cũng không trả lời."
La Dương: "Hả?"
"Vậy nên nếu anh thật sự muốn mời cô ấy, tốt nhất là gọi điện thoại trực tiếp hoặc đến tận nhà thì sẽ phải phép hơn." Bùi Lộ nói xong, xoay người, nói, "em vào trước đây."
???
La Dương ngơ người: tóm lại rốt cuộc Bùi Lộ có tán thành chuyện anh chiêu mộ Wanan vào đội không đây?
Ở phía khác, tâm trạng gì của Mục Vãn Vãn cũng đều đã bị bạn hỗ trợ này phá hỏng hết rồi.
"Tôi nghỉ ngơi một lát, ăn miếng cơm, năm phút."
Ở trong phòng live stream mà làm việc khác sẽ bị xem là cố ý ăn bớt thời lượng live stream, sẽ bị báo cáo.
Lần trước ăn lẩu cô đã nhận được cảnh cáo của nhân viên quản lí rồi, thế nên cô không dám ăn quá lâu nữa, chỉ đặt một phần mì để có thể nhanh chóng ăn xong.
Lần này không cần khán giả nói, cô tự giác mở kênh thi đấu.
Trận đấu của TS ngày hôm nay diễn ra lúc bảy giờ tối, lúc vào thì vừa đúng lúc các tuyển thủ đang cấm-chọn tướng, khuôn mặt đẹp trai của Bùi Lộ xuất hiện ở góc phải bên dưới màn hình.
Mục Vãn Vãn thấy vẻ ngoài của người đàn ông này tinh tế quá mức rồi, lông mi dài, dáng môi cũng đẹp nữa, mũi cao thẳng, ánh mắt đó cô từng được nhìn thấy rồi, sâu hun hút.
Để riêng lẻ thì ngũ quan đều thuộc kiểu cấm dục, nhưng khi kết hợp với nhau thì lại vô cùng hài hòa.
"Các bạn nói xem," Mục Vãn Vãn ngồi khoanh chân, bắt chuyện với khán giả, "tại sao Bùi Lộ lại không đi làm minh tinh chứ?"
Vừa dứt lời, bình luận ngừng một chốc.
Rồi ngay sau đó là một đống suy đoán, kết luận khác nhau trôi ra từ bên phải màn hình.
[Mị tin rồi, streamer thật sự là fan girl của Bùi Lộ.]
[Anh ấy làm tuyển thủ chuyên nghiệp cũng kiếm được rất nhiều tiền mà! Sau khi giải nghệ thì live stream, hoặc mở shop bán quần áo trên Taobao, tìm vài người phục vụ khách hàng, thế là nằm chơi thu tiền được rồi.]
[Lầu trên ngây thơ quá, giờ bán mấy thứ đó cũng rất khó kiếm tiền, trừ khi thật sự rất có tên tuổi... Cá nhân tôi thấy bản thân Bùi Lộ đã không thiếu tiền rồi, mấy bạn không nhận ra à? Cả đội TS chỉ có một mình anh ta không live stream thôi.]
[Chắc lầu trên nghĩ nhiều quá rồi? Nói chứ, tôi thấy vẻ ngoài của Bùi Lộ cũng thường thường thôi, không đẹp bằng Từ Hạo! Hứ!]
Mục Vãn Vãn không phản bác lại bất kì một bình luận nào, cô chỉ đơn thuần là nổi hứng hỏi thôi.
Nói đến cũng thật là kì diệu, tâm trạng vốn đang rất bực dọc, nhìn thấy gương mặt ấy, nghe thấy giọng nói ấy, lòng Mục Vãn Vãn chợt tĩnh lại, bát mì cạnh tay dường như cũng thơm hơn một chút.
Mỹ sắc quả nhiên động lòng người mà.
Trận đấu nhanh chóng bắt đầu, Bùi Lộ dùng Tahm Kench—— một con quái vật cá trê miệng lớn cực xấu.
Xem chưa được vài phút thì mì đã hết rồi, cô cầm điện thoại mở live stream, đặt dưới màn hình máy tính, quyết định vừa đánh vừa xem.
Cô cảm thấy Bùi Lộ mạnh ở chỗ, anh ta là một hỗ trợ có thể tiến cũng có thể lùi.
Khi bạn muốn đánh ở thế mạnh, anh ta còn mạnh hơn bạn; khi bạn muốn thủ, anh ta có thể bảo vệ bạn vững chắc và an toàn; những lúc bạn hổ báo quá đà, anh ta vẫn có thể vững vàng kéo bạn về lại được.
Điều đó thể hiện cực kì rõ ràng ở ván này, khi Trần Hòa sắp phải gục, một pha Tốc Biến lên của Bùi Lộ nuốt Trần Hòa vào, đỡ một lượng lớn sát thương, mạnh mẽ đưa người về trụ an toàn.
Đối phương muốn đánh hội đồng, cơ bản là không thể.
[streamer sao cứ nhìn xuống dưới mãi thế, cheat* à?]
[ông tưởng streamer đang chơi game bắn súng chắc? LOL chỉ có cheat thăng cấp với cheat lag phòng mà mấy shop bán acc trên Taobao dùng thôi.]
[Wanan đang xem thi đấu.]
[Có thể chơi game cho đàng hoàng không thế, như này là vô trách nhiệm với đồng đội đấy? Đúng là rác rưởi!!]
"Tôi đang chơi đàng hoàng mà," Mục Vãn Vãn, "chỉ lúc về nhà mới tranh thủ liếc nhìn sơ qua, cái thông số 3/0 này của tôi chả lẽ là giả chắc??"
[Ba mạng rõ ràng đều là cướp được, còn dám kể công?]
Mục Vãn Vãn: "Tài khoản game của bạn chắc vẫn chưa lên đến cấp ba mươi đâu đúng không, nhìn giao tranh mà không hiểu thì im lặng xem live stream đi, trong lượng sát thương phải chịu của ba mạng này, tỉ lệ sát thương của tôi chắc chắn đều trên 60%, cảm ơn."
[Ghê gớm thật, đầu năm nay nhờ cày thuê chỉ lộ mặt đều kinh thế này à?]
[Chị gái đừng giận, nghiêm túc với anti là chị đã thua rồi.]
Đương nhiên Mục Vãn Vãn biết, cô vẫn luôn khinh thường không thèm tính toán với đám anti, đám người này, có cái bàn phím cái là như có cả thế giới vậy.
"Tôi trước giờ không thích trả lời anti, tiện đây nói luôn, mặc dù tôi là streamer mới, nhưng chất lượng live stream của tôi không hề thấp, nếu các bạn có câu hỏi gì liên quan đến game thì hoan nghênh các bạn hỏi tôi trong phần bình luận, chỉ cần tôi nhìn thấy sẽ trả lời," Mục Vãn Vãn dừng một chút, "nhưng không phải tôi không biết giận, thao tác sai các bạn có thể chửi, nhưng vạch lá tìm sâu thì tôi không chấp nhận, có thời gian bôi đen tôi như thế, chẳng thà dùng để nâng cao trình của mấy bạn đi—— hoặc là gỡ game học hành cho tốt."
[nghe thấy câu "không phải tôi không biết giận" từ miệng của Wanan cứ thấy buồn cười thế nào ấy ha ha ha ha.]
[hôm nay bài thơ cổ chúng ta học là: nhỏ không cố gắng, lớn lên cưới Wanan.]
[Ha ha ha đm lầu trên, làm phiền rồi!]
Mục Vãn Vãn vốn còn đang tức, ngay sau đó thì bị bình luận chọc cho vui trở lại, cười khanh khách, click phá nhà chính của phe địch.
Cùng lúc đó, phía bên Bùi Lộ cũng đã ép đến nhà chính của đối phương, sắp sửa giành được thắng lợi.
Giải mùa xuân lần này, TS đang làm rất tốt.
Vừa kết thúc ván game, phía trên cùng của màn hình điện thoại nhảy ra một tin nhắn.
Lâm Cửu: "Ván game vừa rồi, là con trà xanh kia sau khi thấy stream của cậu cảm thấy mất mặt, cố ý hại cậu để cậu phải phát lì xì đấy, mẹ nó."
Mục Vãn Vãn bắt đúng trọng tâm: "Sau khi thấy stream của tớ là sao?"
Lâm Cửu: "Bữa đó acc của nó không phải nó dùng đâu."
Vãn: "..."
Ý là cô vô duyên vô cớ chửi người khác?
Lâm Cửu: "Lần sau cậu mà thấy nó thì cứ diễn chung với nó, cùng lắm thì khỏi có ai tăng điểm, một nghìn tệ đó chị Cửu của cậu bù cho cậu. Yên tâm, đừng sợ."
Đối với Mục Vãn Vãn mà nói, một nghìn tệ không phải là con số nhỏ, có lúc cô live stream cả một ngày cũng không thể lấy nổi một nghìn tệ.
Hợp đồng của cô và Doumao, lương cuối tháng là mười nghìn tệ, với một streamer mới cũng được tính là cao rồi, nhưng nếu không nhận được nhiều quà, thì như cũ, vẫn không phải là khoản thu to lớn gì.
Vãn: "Thật sự không cần đâu, khán giả cứ trách tớ mãi vẫn chưa mở rút thăm trúng thưởng, bảo tớ hứa suông, lần này vừa hay có thể chặn miệng họ lại rồi."
Lâm Cửu: "Vậy nếu sau này lại gặp trúng nó nữa thì sao? Nó bảo muốn kéo chân cậu, cậu cũng biết rồi đấy, rank của cậu rất dễ bị kéo chân mà."
Vãn: "Chẳng làm sao cả."
Vãn: "Cậu yên tâm, tớ có cách trị cô ta."
Bây giờ cô chỉ ước gặp được vị Miêu Miêu Quyền đó.
Kết thúc cuộc trò chuyện, cô lại mở một ván game mới, đánh xong thì phát hiện TS.Luu đang online rồi.
Nhanh vậy đã về đến trụ sở rồi á?
Cô mở khung chat.
{Vương Tử Ưu Sầu: chúc mừng nha.}
Tại một phía khác, Bùi Lộ đang định click mở OB (hệ thống dành cho khán giả theo dõi trận đấu), thì thấy trạng thái phía dưới của Vương Tử Ưu Sầu chuyển từ đang trong game sang online rồi.
{TS.Luu: Cảm ơn.}
{Vương Tử Ưu Sầu: đấu hai ván?}
{TS.Luu: Được, bạn mời đi.}
Tiểu Bánh Bao thò đầu qua: "Tiểu Lộ, tôi onl rồi, chúng ta đấu đôi đi."
Bùi Lộ "a" một tiếng: "Bánh Bao, cậu đấu với Hổ ca trước đi, tôi đang đấu rồi."
"???" tiểu Bánh Bao vẻ mặt tủi thân.
Biểu cảm của Bùi Lộ còn tủi thân hơn cả anh ta, nhưng lại chẳng giải thích điều gì: "Tôi vào chọn tướng rồi."
Được, tỏ vẻ tội nghiệp không lại đối phương, tiểu Bánh Bao quyết định đấu đơn.
Hổ ca hừm một tiếng với anh ta: "Mời tôi đi! Bánh Bao!"
"Không mời."
Hổ ca trừng mắt: "Tại sao!"
"Acc của cậu sao đánh lâu vậy rồi vẫn còn chưa lên Thách Đấu, còn không tự biết thân biết phận?"
Hổ Ca: "..."
Bùi Lộ chọn xong tướng, thuận lợi tiến vào trang tải game.
Vừa vào đã ngẩn người.
Chỉ thấy cái tên bên dưới skin Soraka của hỗ trợ phía bên kia là: Xem miêu miêu quyền vô địch của mị.
Mà cái tên bên dưới AD Caitlyn lại là: TS.CCCCH.
Là người tách lẻ đi riêng sau khi kết thúc trận đấu, Trần Hòa.
Game tải hoàn tất, năm người cùng đứng trong căn cứ.
Vương Tử Ưu Sầu (Draven): lúc giao tranh, không ai được động tới Soraka.
Vương Tử Ưu Sầu (Draven): để tôi lên giết, cảm ơn, tuyệt đối không khiến các bạn thất vọng:)
...Bùi Lộ như thấy được lửa giận đang cháy hừng hực trên đỉnh đầu của Draven.
Chú thích:
*Cheat: là một dạng hack game, nhưng so với hack thì có phần đơn giản hơn, thông thường nó dựa vào cheat code (một dạng mã) để can thiệp vào bảng mã của game nhằm thay đổi một vài thông số, mục đích là để có được lợi ích trong game cho bản thân mình.
**cheat lag phòng: ý ở đây là dùng phần mềm tác động vào đối thủ khiến máy của đối thủ bị đứng mất một lúc.