[Ansatsu Kyousitsu] Thiên Thê Truy Đuổi

Chương 13: HIỆU TRƯỞNG TỐI CAO XUẤT KÍCH



- Nufufufufufu, bây giờ chúng ta bắt đầu!

Trên bảng là một dòng chữ to chà bá "Ôn luyện giữa kì" cùng 5 ông Koro-sensei trên trán đeo băng rôn của từng môn học.  Cả lớp đều thộn mặt ra. Hôm qua một màn chế thuốc kinh khủng của Okuda liền giúp lão bạch tuột tốc độ đã nhanh lại càng thêm nhanh. Hôm nay lại thêm một màn phân thân bá đạo thế này...

Có lẽ là để chuẩn bị để hủy diệt Trái Đất vào năm sau...

Hai mươi tám phân thân. Ngữ Văn 6 người, Toán 8 người, Xã hội 4 người, Khoa học 4 người, Tiếng ANh 4 người, Naruto 2 người. Đủ bản sao cho tất cả, trong khi lúc trước ổng chỉ phân thân tối đa chỉ có ba bản.

Đột nhiên tiếng súng vang lên, đồng thời tất cả các phân thân đều bị biến dạng gương mặt. Cả lớp được phen hoảng hồn vô số lần.  Khuôn mặt Koro-sensei bị thủng một lỗ và một cái xúc tu bị đứt lìa. Đồng loạt tất cả Koro-sensei cùng tức giận hướng về phía cuối lớp: - Nicky, Karma, không được ám sát trong giờ học!

Hai cậu nhóc tóc đỏ tóc vàng ngồi cuối lớp cứ trưng cái mặt ngu ngu ra làm Koro-sensei không đời nào mà giận được. Ổng bỏ qua chuyện đó liền chú ý vào việc ôn tập. Koro-sensei thấy Akaori đang làm bài đột nhiên lại ôm đầu thì thấy lạ. Ông định lên tiếng hỏi thì cây bút trên tay cô bị bể làm đôi làm ổng hơi có chút hoảng loạn.

- Akaori-san em không sao chứ?

Akaori nắm chặt bàn tay lại 5 giây lại thả lỏng ra, hít một hơi thật sâu liền thở nhẹ. Cô ngước đầu lên nhìn Koro-sensei bằng đôi mắt bán nguyệt, giọng nói nghe qua thì có lẽ bình thường nhưng nếu chú ý nghe kĩ thì nó có run rẩy: - Không sao cả, chỉ là em có chút mệt. Em muốn nghỉ ngơi một chút...

Gương mặt Koro-sensei thể hiện rõ sự lo lắng liền dùng tốc độ của mình đưa cô đi. Lớp E quay lại nhìn thì thấy Koro-sensei đã đưa Akaori đi mất liền thắc mắc không biết cô có làm sao không. Karma nhìn sang Nicky, liền hỏi: - Cậu ấy bệnh rồi?

Nicky đến cái liếc mắt còn chẳng thèm ngó qua, chỉ nhàn nhạt đáp: - Không biết.

Karma tặc lưỡi, anh em chung nhà mà còn chẳng quan tâm nhau, không phải là do không cùng huyết thống đấy chứ?

Nói thì nói vậy chứ cậu ta bây giờ lòng như đổ bão nhưng vẫn muốn giữ hình tượng cool ngầu nên mới ngó lơ. Vả lại cô cũng nói hai người cho dù trong mắt mọi người là anh em nhưng vẫn không nên thân thiết quá. Cứ mặc nhau mà sống đi. Nếu cô đã nói vậy cậu ta cũng không cần quan tâm nữa! Mặc kệ cô! 

Nicky nheo mắt liếc sang cây bút bị cô bẻ gãy đang lăn lóc ở trên bàn. Lúc nãy hắn thấy cô có vẻ rất chật vật, cả tay cũng run nhưng quá trình đó chỉ diễn ra vỏn vẹn trong 2 phút. Sau đó cây bút liền gãy và cô liền trở lại bình thường. Cây bút có thù với cô hả? Hay cố tình diễn trò để trốn học? Aizz chắc cố tình diễn trò để trốn học rồi... :V

Cậu ta cũng chẳng phải chăm ngoan gì đâu :V

- Được rồi các em, chúng ta tiếp tục.


Bên trong phòng hành chính, Akaori vừa được Koro-sensei thả xuống đang ngồi vò đầu bức tai ở trên bàn. Irina mang ly nước đến đặt trên bàn, mặt lo lắng hỏi han Akaori. Trông cô rất chật vật giống như đang chịu một cái gì đó vô cùng đau đớn: - Akaori-chan, em không sao chứ? Có cần đi bệnh viện không?

- K-không sao, e-em không sao cả-a!

Akaori khó khăn thở ra một một hơi liền cố gắng gượng dậy. Mặc dù đã cố kiềm nén nhưng đầu của cô nó đau đến mức muốn nổ tung ra. Cả cánh tay phải cũng không ngừng run rẩy. Irina đẩy ly nước đến phía cô nhưng cô lắc đầu. Cô không muốn uống nước, cô ngay bây giờ chỉ muốn đập đầu vào vách tường mà chết đi cho rồi!

Irina suy nghĩ một chút rồi tiến đến matxa hai thái dương cho Akaori. Cô cảm nhận được cảm giác thoải mái từ bàn tay mềm mại của Irina cơ mặt liền giản ra chút ít. Irina cười hắt: - Thế nào? Cảm giác tuyệt đúng chứ?

- Vâng...

Cô bây giờ đang rất hưởng thụ, cảm giác vô cùng thoải mái. Nếu được ngủ một giấc thì thật tốt...


Tiếng nói chuyện trong phòng làm cô tỉnh giấc, cô nheo mắt nhìn xung quanh liền thấy thầy hiệu trưởng đang ở trong phòng. Ông ta đang cầm trên tay một cục rubik và nói chuyện với Karasuma và Irina. Cô vẫn gối đầu lên tay im lặng ngồi quan sát.

Thầy hiệu trưởng tay xoay xoay cục rubik: - Muốn giải khối rubik này một cách nhanh nhất có thể. Hai người sẽ làm thế nào với tư cách là một giáo viên?

- Cách đơn giản nhất, chính là tháo hết ra rồi lắp lại. Rất đơn giản và logic.

Cô thầm thán, logic con khỉ, đó mà là cách nhanh nhất thì bố thằng nào rảnh lại đi tìm hiểu cách giải. Ngồi lắp lại cũng lắp cho sấp mặt lờ. Phi lý thế sao hồi xem nguyên tác cô lại thấy nó hết sức bình thường nhở?

Sau đó ông ta liền dùng tua vít đập rơi tất cả các khối xuống đồng thời lúc đó Koro-sensei đẩy cửa đi vào. Sau khi xác nhận được người trước mặt là cấp trên thì lão bạch tuột lập tức như bắt được vàng, liền nịnh nọt không ngớt...

Liệu có nghĩ ông ta sẽ phá hủy Trái đất vào năm sau không vậy?

Bên ngoài Nagisa đang nhìn vào trong với ba vạch hắc tuyến ở trên đầu. Nicky từ phía bên kia đi tới trên tay xách cái balo màu trắng của Akaori, cậu ta liếc mắt vào trong liền tặc lưỡi: - Ổng lên đây làm gì thế?

Nagisa xém bật ngửa vì cậu ta đột nhiên xuất hiện. Nicky trề môi quan sát bên trong. Thầy hiệu trưởng đang ngồi trên bậc cửa sổ nói gì đó về vấn đề kiến thợ. Cậu ta đưa mắt về góc trái căn phòng thì thấy Akaori đang úp mặt xuống bàn nằm ngủ ngon. À chắc tôi nhìn nhầm ấy...

Nicky đột nhiên kéo cánh cửa bật ra, Nagisa giật bắn người ra sau nhìn chằm chằm vào cậu ta. Nicky đút một tay vào túi quần, hất cằm vào phía trong:

- Cho phép em dắt con nhỏ đang nghe lén trong kia về.

Cả gian phòng đồng loạt hướng về phía cô gái đang úp mặt xuống bàn. Cô từ từ ngước đầu lên cùng nụ cười gượng gạo: - A... há... há, chào. Đột nhiên đầy đủ quá ha!

Cô bẽn lẽn đi ra ngoài, từ từ tiến ra cửa. Gần tới cửa ra đột nhiên cô sực nhớ ra gì đó liền chạy đến trước mặt thầy hiệu trưởng, cầm cục rubik loạn màu trên tay xoay xoay chục vòng rồi để lại vào tay ổng: - Thầy này, muốn nhanh không phải là đập hết ra rồi lắp lại, mà là tốc độ tay phải nhanh mới giải nhanh được. Cái logic phá hết ra rồi gắn lại của thầy nó... hơi nhảm nhí ấy! Thế thôi, mọi người nói chuyện vui vẻ.

- Oshin, Nagi-chan, chúng ta về thôi!

Cô vẫy tay vô cùng hồn nhiên sau đó chạy ra ngoài kéo tay Nicky và Nagisa chạy đi. Trong phòng còn lại 4 người đang đơ mặt.

Học sinh này đối nghịch với hắn hơi nhiều rồi...

---o0o---

(Thiết nghĩ sẽ đăng bộ nữ phụ văn mà thôi sức lực và thời gian không cho phép nên thiết nghĩ hoặc sẽ hứng thú hoặc sẽ hoàn bộ này sẽ đăng :V)