Âm thanh kỳ quái lại vang lên, Tốc Biến triển khai, Băng Cực Búa đã vào tay Lạc Thần...
“Hừ, vô ích, Băng Cực Phủ đã cùng ta nhận ch...” Cao Hàn cười lạnh chưa xong, sắc mặt lập tức cứng đờ...
Bởi vì chỉ thấy Lạc Thần lắc tay một cái, Băng Cực Phủ đã biến mất, cùng lúc. đó cảm giác liên hệ giữa hắn và Băng Cực Phủ đã hoàn toàn cắt đứt...
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi làm gì búa của ta?” Cao Hàn hét ầm lên, hoảng sợ nước tiểu...
Thủ đoạn của đối phương quá mức quỷ dị...
Lạc Thần cười nhạt nói: “Muốn lấy búa đánh lão bà ta? Ai cho ngươi lá gan?”
Băng Cực Phủ đã bị Lạc Thần cưỡng ép thu vào Linh Giới Châu, tại nơi đó muốn trấn áp một kiện Địa Cấp hạ phẩm pháp khí quá mức dễ dàng...
Trừ khi có pháp bảo nào đẳng cấp cao hơn Linh Giới Châu mới thoát được...
ốn định tạm thời không để ý các ngươi, lại không biết điều muốn xen vào chiến cuộc, trước làm thịt hai ngươi trước”
Lạc Thần nói một tiếng, chân đạp Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ truy kích Cao Hàn, Cao. Liệ
“Trốn” Thấy Lạc Thần vừa cướp búa xong đã lao tới, hai người Cao Hàn hoảng sợ nước tiểu, bọn hắn hiện tại đã trọng thương, sao có thể chiến đấu với thiếu niên này...
Mà Mộc Tử Âm nhờ vào uy lực Pháp Bảo, từng bước ép sát Cao Thái Sơn, Mộc Kiếm liên tục vũ động tạo thành các làn sóng linh lực lan tỏa khắp bầu trời Bình An thành...
“Dừng tay”
Vài âm thanh hét lớn vang lên, bên dưới lại bay lên vài bóng người...
Là sáu tên Nguyên Anh Kỳ cường giả, chỉ toàn sơ và trung kỳ...
Bọn hắn chính là đám trưởng lão còn lại của Nhạc Cao hai nhà...
“Tiểu tử, đám chúng ta chấp một mình ngươi” Một tên Cao gia trưởng lão hét nói...
“Đúng vậy, còn không mau biết ơn?” Một tên khác phụ họa...
Lạc Thần khóe miệng co giật nhìn đám lão già không biết xấu hổ này, hận không thể đem Hỏa Phượng ra càn quét bọn hẳn...
Nhưng Dị Hỏa đặc điểm quá mức dễ nhận ra, hắn sẽ không làm như vậy...
Phệ Thiên Mộc thì lại khác, màu sắc chỉ đậm hơn linh lực bình thường một chút mà thôi, hơn nữa Lạc Thần cũng đã hỏi Tử Âm, Dị Mộc trên đại lục so với Dị Hỏa còn khan hiếm hơn, nếu không tận mắt chứng kiến sẽ rất khó phân biệt được lai lịch của nó...
“Sâm Lâm Vạn Trượng” Lạc Thần hai tay kết ấn...
“Không tốt, lại là loại vũ kỹ này”
Đám trưởng lão sắc mặt khó coi, chính gia chủ nhà mình ăn thiệt thòi từ nó...
Đám trưởng lão sắc mặt ngưng trọng, điên cuồng thi triển các loại vũ kỹ va đập vào rừng rậm...
Đáng tiếc Sâm Lâm hình thành từ Phệ Thiên Mộc, công kích của bọn hản đều bị vô hình căn nuốt, như giọt nước rơi vào biển cả...
Trước ánh mắt khó tin của phần lớn người, năm tên Nguyên Anh Kỳ bị vây nhốt chặt chẽ...
Lạc Thần gật đầu, theo lời Mộc Tử Âm, Sâm Lâm Vạn Trượng là một trong các vũ kỹ mạnh nhất Thiên Mộc Tông, lần trước Tứ trưởng lão thi triển ngay cả Lạc Thần cũng bị nhốt vào, huống chỉ đám trưởng lão gà mờ này?
Không để ý đến bọn hản, Lạc Thần tiếp tục truy kích Cao Hàn hai người, rất nhanh đã đuổi kịp...
Lạc Thần chỉ đơn giản vận dụng Hoàng Cấp vũ kỹ, vô số Mộc hệ nguyên tố ngưng tụ nơi nấm tay, hướng yếu điểm trên người Cao Hàn đấm tới...
“Đi chết” Cao Hàn một mặt dữ tợn, đột ngột xoay người, Hàn Băng Chưởng ngưng tụ nãy giờ rốt cuộc va đập...
Như hai ngôi sao va chạm, Linh Quyền và Hàn Băng Chưởng tiếp xúc với nhau...
Không có âm thanh kinh thiên động địa vang lên, chỉ thấy Băng Hệ linh lực trên tay Cao Hàn bị hút lấy một cách kỳ lại...