Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 209: Chính là Lâm Khánh



“Sợ?” Lâm Khánh cười nhạt...

“Ngươi nói quá nhiều, mau phóng ngựa tới!” Lạc Thần nhàn nhạt nói, vẩy vẩy tay...

“Chết đến nơi còn không biết! Lôi Báo Trảo!” Theo âm thanh hét lớn, móng tay Lâm Khánh được vô số Lôi Đình gia trì, nhanh chóng dài ra, lôi điện mãnh liệt lấp lóe sẳn sàng nghiền nát đối thủ bất kỳ

lúc nào...

“Lôi Ảnh Bội”

XOẸT

Như bầu trời hạ xuống thiên lôi, ánh sáng lóe mắt, thân ảnh Lâm Khánh đã đột ngột biến mất, lấy tốc độ ánh sáng lao về phía Lạc Thần, móng vuốt dữ tợn †ìm đến mặt hắn...

“Nhìn Xuyên Yếu Điểm”

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn sáng lên, sơ hở trong công kích của Lâm Khánh xuất hiện trong tầm kiểm soát, Lạc Thần nhếch miệng lẩm bẩm:

“Đại Hồng Cước!”

Huyền Thủy cuồn cuộn gia trì vào chân, Địa Chiến Ngoa tỏa sáng, Tam Chuyển Trung Kỳ thể tu vận chuyển...

Thân hình Lạc Thần phóng lên cao, cước pháp nhắm ngay Lâm Khánh đang dùng Lôi Trảo đạp tới...

ẦM

Sau cú va chạm trời giáng...

Một thân ảnh bay mạnh ra ngoài...

Chính là Lâm Khánh...

Trước ánh mắt khó tin của Băng Lam Tịch, đường đường Hoàng Kim Bảng Thiên Tài Lâm Khánh, trong trạng thái sử dụng Địa Cấp Hạ Phẩm Lôi Báo Trảo bị

một cước đạp trúng lồng ngực bay ra ngoài...

Đôi trảo trên tay hắn lại bị Lạc Thần quỷ dị né tránh như đoán được quỷ tích của nó vậy...

Trong lần cận chiến đầu tiên, Lâm Khánh bại triệt để...

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Lạc Thần thong thả rơi xuống mặt đất, nhìn thân ảnh chật vật từ đống bụi đất xuất hiện, lắc đầu nói:

“Hoàng Kim Bảng? trong cùng đẳng cấp cũng chỉ như vậy!”

Lâm Khánh sắc mặt dữ tợn đứng dậy, trong lòng phẫn nộ như muốn hủy thiên diệt địa, hắn oán độc nhìn Lạc Thần gẵn từng chữ:

“Chó ngáp phải ruồi lại dám đắc ý? Ta cho ngươi biết thế nào là nội tình của Bát Cấp thế lực!”

“Liệt Lôi Chỉ”

'Theo âm thanh quát lớn từ miệng Lâm Khánh phát ra, năm ngón tay hắn cưồn cuộn linh lực, hướng Lạc Thần liên tục bắn tới từng tia sét với tốc độ kinh người...

Vũ Kỹ này đẳng cấp vượt qua Linh Đạn rất nhiều...

“Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ!” Lạc Thần quan sát kẻ hở của các tia Lôi Chỉ, thân ảnh như quỷ mị né tránh một cách kỳ ảo...

Phần phật...

Ống tay áo tung bay, Lâm Khánh chân đạp Lôi Ảnh Bộ, hai tay liên tục bắn ra các tia sét về phía Lạc Thần..

Ở phía đối diện, Lạc Thần thong dong né tránh, đi đi lại lại trong vô số tia lôi đình, tiêu sái đến cực điểm...

“Hừ, con chuột chỉ biết né tránh?” Lâm Khánh cười lạnh một tiếng...

Lạc Thần lắc đầu, quyết định không dây dưa nữa, bàn tay hướng Lâm Khánh nắm chặt...

Theo động tác của hắn, vô số Thổ Hệ nguyên tố từ dưới mặt đất bay lên, cấp tốc đem thân thể Lâm Khánh vây lại...

“Đất Mẹ Đưa Tang - Quan Tài Cát” “Cái quỷ gì?” Lâm Khánh bị quan tài bao vây, hắn gầm lên một tiếng: “Lôi Quân Hoành Thiên”

Từ cơ thể hẳn, Lôi Đình bộc phá theo đủ mọi hướng mà ra, đem đất cát xung quanh toàn bộ chấn vỡ vụn, đây chính là một môn Địa Cấp Thượng Phẩm vũ kỹ...

“Lăng Mộ Cát - Sâm Lâm Vạn Trượng” Lạc Thần bình thản ung dung kết ấn, thi triển cùng lúc hai loại vũ kỹ Địa Cấp... Bên trong đan điền, Linh Thổ Đỉnh và Thiên Mộc Đỉnh vù vù rung động...

Một tòa cự đại lăng mộ bằng cát cùng một mảnh rừng rậm cấp tốc hình thành, như thái sơn áp đỉnh đem Lâm Khánh vây lại...


Lạc Thần nhìn tình cảnh này, hướng Băng Lam Tịch mỉm cười truyền âm:

“Trong cùng cấp duy ta vô địch!”

Nói xong, nhìn Lăng Mộ cùng Sâm Lâm sừng sững giữa thiên địa, hắn nhẹ nhàng phun ra một chữ:

“BẠO!”