Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 213: Lạc Thần không tốt!



Như thiên thạch va chạm tinh cầu, âm thanh kinh thiên động địa vang lên, linh lực lan tỏa khiến toàn bộ Thanh Vân Sơn chấn động dữ dội, quang cảnh bị phá nát không nhẹ...

ÒMÒM...

Mộc Quy gào thét dữ dội, mai rùa nó phát sáng mạnh mẽ, Phệ Thiên Mộc đem hầu hất lôi quang thôn phê...

Bên trong đan điền, Thiên Mộc Đỉnh vù vù xoay tròn, không ngừng bổ sung Linh Lực...

Nhưng...

Ầm...

Lôi đình cũng không phải hạng tầm thường... chúng nó như hòa lẫn cùng nhau, không ngừng tàn nhẫn phá hoại lấy Mai Rùa của Mộc Quy...

Lâm Khánh đứng trên không trung thu hết tình cảnh này vào đáy mắt...

Gương mặt hắn không còn vẻ cuồng ngạo như lúc ban đầu, thay vào đó là vô hạn ngưng trọng cùng một tia khiếp sợ...

Không sai, Lâm Khánh thật sợ...

Một thiên tài trên Hoàng Kim Bảng kinh sợ trước thực lực và thiên phú khủng bố của thiếu niên này...

Lâm Khánh cũng là người thông minh, trong khoảng thời gian chiến đấu cùng Lạc Thần hắn nhận ra rất nhiều...

Kẻ này quá mức khủng bố, nếu Băng Lam Tịch cùng đối phương nên duyên, hắn mất đi nữ nhân ngưỡng mộ không nói, mà Nhị Hoàng Tử sẽ có thêm một đại địch trong tương lai...

Phải biết rằng, Lâm Khánh hắn hiện tại đang dùng thực lực của một Hóa Thần Viên Mãn chiến với đối phương chỉ mới Nguyên Anh...

Hắn đã dốc hầu hết phần lớn thủ đoạn của mình vẫn không thể đem đối phương đánh bại...

Vũ Kỹ quỷ dị đa dạng, thân pháp khủng bố, pháp khí kinh người...

Quan trọng nhất người này còn quá trẻ, nếu để hắn tiếp tục trưởng thành, chỉ sợ top 10 Hoàng Kim Bảng phải có sự thay đổi to lớn...

Càng nghĩ Lâm Khánh càng nhận ra sự khủng bố của Lạc Thần, cũng khơi dậy sát tâm mãnh liệt chưa từng có trong lòng hắn...

“Bằng mọi giá, kẻ này không thể lưu!” Lâm Khánh nắm tay siết chặt...

Nhìn Lôi Đình Nhất Kích của mình rốt cuộc thành công bị cản trở, cùng con rùa màu xanh kia đồng quy vu tận, tiêu tán trong đất trời...

Lâm Khánh hai tay kết ấn, mái tóc dài tung bay...

Đất trời chợt tối sâm lại, mây đen đem thiên không bao phủ... Nhìn tình cảnh này, Lạc Thần lẩm bẩm một tiếng:

“Thiên địa dị tượng? Là Thiên Cấp Vũ Kỹ sao?”

Không dám xem thường chút nào, tay trên tay dưới một lần nữa khép lại, ba tôn Đại Đỉnh vù vù điều động vô hạn linh lực, ba loại thuộc tính dân dần kết hợp...

ÂM ĐÙNG ÂM... Sấm chớp ngày một mãnh liệt...

Hàng loạt tia sét xuất hiện trên không trung, Lôi Đình phô thiên cái địa dân dần che phủ...

Dấu ấn trên tay Lâm Khánh rốt cuộc hình thành, toàn bộ Lôi Đình trên thiên không đột nhiên bị hắn hút vào ấn ký...

Theo sau đó, ấn ký ngày một rõ ràng hơn, hình thành một chữ “Quâi Lạc Thần thân hình chùn xuống, hai tay dân chuyển về bên hông... Giữa hai lòng bàn tay hắn, quả cầu tam sắc chầm chậm xoay tròn... Hai người gắt gao nhìn nhau...

Lâm Khánh sắc mặt ngạo nghễ gầm lên:

“Thiên Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ - Lôi Quân Ấn”

'Theo âm thanh vừa dứt, hai tay ấn mạnh...

Lôi Quân Ấn như sức nặng ngàn quân, mang theo cuồn cuộn thiên uy, lôi đình chớp động, hướng về Lạc Thần đang đứng phía dưới cấp tốc đè xuống...

Muốn đem hẳn trấn áp một cách triệt để...

Lạc Thần ánh mắt rung động, đồng dạng gầm lên một tiếng kinh thiên động địa:

“Hợp Linh Chưởng” Hai tay chưởng mạnh lên không trung... Mục tiêu rõ ràng là đang lao xuống Lôi Quân Ấn...

Hai loại Vũ Kỹ kinh khủng chưa kịp chạm nhau, một âm thanh hoảng hốt kèm theo đầy vẻ lo lắng của Băng Lam Tịch vang lên:

“Lạc Thần không tốt!”


Lâm Khánh cười dữ tợn một tiếng, vì giết chết người này hắn đã bỏ hết liêm sỉ thi triển thủ đoạn hèn hạ...

Ngay cả Thiên Cấp Vũ Kỹ Lôi Quân Ấn cũng chỉ là mồi nhử đánh để đánh lạc hướng...

“Chết” Lôi đình bao phủ bàn tay, Lôi Báo Trảo xuất hiện, chỉ là lần này càng thêm hung hăng, càng thêm mạnh mẽ do linh lực của Luyện Hư Kỳ cung cấp, không gian thậm chí có dấu hiệu nứt vỡ...

Mục tiêu là trái tim Lạc Thần...