Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 230: Anh Đào Táng Thân!



“Trò mèo! Huyết Châu!” Huyết Dịch cười lạnh, một viên Huyết Châu xuất hiện trên không trung, máu huyết cấp tốc mà ra, chống chọi với Đào Hoa Chưởng...

Rống...

Huyết Sát Cương Thi nhảy lên cao, một đấm hướng Hoa Ngọc Phượng đập tới...

“Đào Hoa Ảnh!” Hoa Ngọc Phượng biến sắc, toàn thân bổng chốc hóa thành vô số cánh hoa anh đào...

Nhận lấy một đấm của Cương Thi, Hoa Anh Đào tan vỡ... Cách đó không xa, Hoa Ngọc Phượng hoàn hảo xuất hiện...

Chỉ là gương mặt của nàng đã sớm tái nhợt, linh lực trong người còn không đến một nửa...

Việc bố trí trận pháp và thi triển thủ đoạn tiêu hao quá nhiều Linh Lực của nàng...

“Huyết Linh Trảo!” Huyết Dịch thành công hóa giải Đào Hoa Chưởng, tiếp tục. nhắm vào Hoa Ngọc Phượng...

Bên trong huyết châu, vô số máu huyết tràn ra, hình thành một trảo ấn khổng lồ hướng nàng vồ tới...

Rừ...

Huyết Sát Cương Thi không chịu thua kém, nhanh chóng chạy đến, đấm ra một kích thật mạnh...

Trước hai loại công kích khủng bố, Hoa Ngọc Phượng trong mắt xuất hiện một tia quyết tuyệt, khuôn miệng xinh đẹp quát lạnh:

“Anh Đào Táng Thân!”

Theo tiếng quát của nàng vừa dứt, toàn bộ linh lực toàn thân như bị móc sạch tiến vào mặt đất...

Ngay sau đó, chỉ thấy năm gốc anh đào dữ tợn từ dưới đất mọc lên, chúng nó như mang theo linh tính của riêng mình, vậy mà nhanh chóng quấn lấy năm tên đệ tử Huyết Linh Tông đang chiến đấu cùng mấy đệ tử Bách Hoa Tông kia...

“Bạo!”

Hoa Ngọc Phượng quát lạnh...

BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM

Năm âm thanh kinh thiên động địa vang lên, từng gốc anh đào nổ tung táng thân, mang theo năm gã đệ tử Huyết Linh Tông tuyệt mạng...

“Mau chạy đi! Mặc kệ ta” Hoa Ngọc Phượng hướng đám đệ tử Bách Hoa 'Tông còn đang ngơ ngác hét lớn...

Hiển nhiên trước khi bị Huyết Dịch và Cương Thi đánh trúng, Hoa Ngọc Phượng muốn giải cứu đệ tử bên cạnh mình...

Dù sao thì nàng cũng biết mình không ngăn được hai kẻ thù cường đại, dứt khoát chọn cái chết để đổi lấy tính mạng cho 5 tỷ muội cùng tông...

“Nhị thánh nữ!”

Đám nữ đệ tử cũng hiểu ý đồ của nàng, gương mặt cả đám đỏ bừng tuyệt vọng, nước mắt lăn dài trên má, khóc không thành tiếng...

“Hừ, quả nhiên ngu xuẩn! Chết đi cho ta!” “Rống!”

Công kích của hai kẻ cường đại đã tiếp cận, bao phủ toàn bộ thân thể yêu kiều kiên cường của nàng...

Hoa Ngọc Phượng nhắm lại đôi mắt đẹp, một giọt nước mắt rơi xuống...

“Trúc Diệp Miên Chưởng!”

Một âm thanh khác khàn khàn vang lên, một bóng người xuất hiện trên không trung, hai tay đánh ra nhất chưởng...

Linh Lực Phệ Thiên hình thành ngập trời lá trúc, màu xanh kỳ dị che phủ cả một vùng không gian, một cự đại chưởng ấn do vô số lá trúc kết thành đối kháng

trực diện hai loại công kích khủng bố kia...