Trong quán rượu tại một thành trì nhân loại, khá nhiều tu sĩ ngồi thành đoàn, họ đang truyền tai nhau những tin tức nóng hỏi trên đại lục:
“Ngươi nghe tin gì chưa? Thanh Vân Tông bị người giải tán, toàn bộ bảo vật bên trong bị cướp đi!” Một nam tử râu quai nón có tu vi Kim Đan thao thao bất tuyệt...
“Vị đại ca này ngươi nói thật? Thanh Vân Tông là Thất cấp thế lực, ai dám giải tán bọn hắn?” Một thiếu niên trẻ tuổi kinh ngạc đến sững sờ, vốn hắn còn dự định năm sau sẽ đăng ký tham gia khảo hạch gia nhập Thanh Vân Tông đây...
“Tiểu huynh đệ này, ngươi từ rừng rậm xuất hiện sao? Vậy mà không biết chuyện này? Thanh Vân Tông bị giải tán cả đại lục đều biết!” Một phụ nhân dùng ánh mắt kỳ quái nhìn thiếu niên...
“Tại hạ bế quan tu luyện hơn nữa năm nay, đối với tình hình bên ngoài quả
thật không rõ ràng!” Thiếu niên xấu hổ cười trừ...
“Haizz thật uổng phí, nữa năm nay liên tục là những tin tức kinh thiên động địa, ngươi lại không biết, thật là...” Nam tử râu quai nón ra vẻ than thở...
“Hy vọng đại ca khai sáng cho tiểu đệ thoát kiếp tối cổ! Nơi đây có chút lòng thành...” Thiếu niên gương mặt cầu khẩn, không quên đưa sang mười viên Trung Phẩm Linh Thạch...
Nam tử râu quai nón nhanh nhẹn cất vào, lúc này lên tiếng giảng giải tin tức đầu tiên:
“Cách đây vài tháng, toàn bộ Bình An thành bị Liễu gia thống nhất, hiện tại Liễu gia có thể nói là như mặt trời ban trưa!”
“Ồ, Liễu gia này tiểu đệ có nghe nói, thực lực không quá Tứ Cấp gia tộc, sao có bản lĩnh lớn như vậy?” Thiếu niên và không ít người có cùng thắc mắc...
“Haizz, đây là thông tin ta phải hỏi thăm cháu trai bà ngoại của chị nuôi con bà hàng xóm sống tại Bình An Thành mới biết được!” Nam tử râu quai nón xoa
Xoa tay...
“Hừ, cầm lấy!” Một tu sĩ khác trong lòng ngứa ngáy, lại ném cho hắn 5 viên Linh Thạch...
“Hề hề, theo như lời kể lại, Liễu gia chủ Liễu Thi Cầm có một nữ bằng hữu củ, chính người này và phu quân nàng đã giúp Liễu gia thống nhất Bình An Thành!”
“Lợi hại như vậy? Bọn họ có tu vi gì?” Thiếu niên trẻ tuổi tò mò mãnh liệt...
“Đương nhiên là Hóa Thần Kỳ cường giả, hơn nữa còn là Hóa Thần Viên Mãn!” Nam tử râu quai nón vuốt râu, đó chỉ là suy đoán của hắn...
“Trách không được! Xem ra sau này nên nịnh bợ Liễu gia một phen!” Không ít người âm thầm ghi nhớ...
“Vậy còn Thanh Vân Tông là sao?” Thiếu niên trong lòng càng thêm cồn cào...
“Khoan, ngươi quá hấp tấp...” Nam tử trung niên râu quai nón khoát tay nói tiếp:
“Nói đến Thanh Vân Tông không thể quên cuộc chiến trên thiên không kinh
thiên động địa cách Bình An Thành hơn ngàn dặm!”
“Kinh thiên động địa? Là ai với ai chiến?” Đám người trong quán đã dần xúm lại...
Nam tử râu quai nón tiếp tục xòe tay, một tu sĩ khác lại ném vài khối Linh Thạch...
“Nói các ngươi có thể không tin! Trận chiến kia là một cuộc truy sát dữ dội, mà đối tượng bị truy sát chính là Thanh Vân Tông đại trưởng lão = Cố Độn Địa!”
Nam tử râu quai nón rung đùi đắc ý... “Cái gì? Cố Độn Địa bị truy sát!” Đám người nuốt nước bọt...
“Hắn nói không sai, hôm đó ta cũng vô tình chứng kiến, Cố Độn Địa quả thật bị một người thần bí đeo mặt nạ truy sát!” Một người khác phụ họa...
“Rốt cuộc là ai lại có bản lĩnh lớn như vậy?” Thiếu niên trẻ tuổi nhiệt huyết dâng trào, truy sát Hóa Thần Hậu Kỳ là cảnh tượng như thế nào? Hắn không dám tưởng tượng...
“Người đó đeo mặt nạ ta làm sao biết được? Nhưng theo lời vô số tu sĩ đủ khả năng quan sát khi đó, người đeo mặt nạ kia sở hữu một loại Dị Hỏa rất cường đại, khi sử dụng lập tức hóa thành Phượng Hoàng, biển lửa che phủ cả bầu trời!” Nam tử râu quai nón một mặt sùng bái kể lại...
“Ực, người có Dị Hỏa, trách không được kinh khủng như vậy!” Đám người đồng loạt nuốt nước bọt, không ít người đôi mắt hiện lên từng tia tham lam...
“Sau đó thế nào? Cố Độn Địa bị giết sao?” Một người khác suy đoán...
“Chưa dừng lại ở đó, trong lúc Cố Độn Địa bị bức vào đường cùng, một nhân vật khác xuất !” Nam tử trung niên lại xòe tay cười tủm tỉm:
“Các ngươi đoán xem ai xuất hiện?”
“Ta xxx, mau kể hết cho ta!” Một nam tử nhịn không được ném thẳng một túi Linh Thạch...