Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 253: Có chuyện hay để nhìn!



“Nhân loại hèn mọn! khiến ta thi triển ra Bản Thể của mình, ngươi có chết cũng đáng tự hào!”

Âm thanh cuồng vọng ngạo nghễ đất trời từ thân thể khổng lồ truyền khắp bốn phương tám hướng...

“Ông trời của ta! Đó là bản thể của Độc Giác Ưng Vương đó sao?” “Gần trăm năm nay hắn chưa từng bộc lộ bản thể a!”

“Đúng vậy, dù là trận chiến kinh thiên động địa vài ngày trước với nữ tu sĩ nhân loại kia cũng không hiện ra bản thể đi!”

“Có chuyện hay để nhìn!”

Bản thể Độc Giác Ưng Vương quá mức hoành tráng, gây nên sự chú ý của vô số Yêu Thú cấp cao khác...

Cả đám nhao nhao điên cuồng tỏa ra thần thức, muốn được xem náo nhiệt miễn phí...

“To xác thì làm được gì?” Chứng kiến thân thể khổng lồ của Độc Giác Ưng Vương, thân hình Lạc Thần biến mất...

Hai chân đạp lấy Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, Bạch Ma Chiến Bào tung bay trong gió, một lần nữa xuất hiện đã ở đỉnh đầu Độc Giác Ưng Vương, Đại Hồng Cước triển khai, đưa chân đạp mạnh xuống...

“Nằm mơi”

Đối diện công kích của Lạc Thần, Độc Giác Ưng Vương lại nhanh nhẹn chưa từng có, thân hình khổng lồ không làm tốc độ của nó chậm lại...

Trái lại đôi cánh dài chục trượng kia ngự gió mà bay, chỉ thoáng chốc đã lách mình né tránh khỏi một kích của Lạc Thần...

“Ô?” Lạc Thần thốt lên một tiếng kinh ngạc...

“Sức mạnh thật sự của mỗi yêu thú là khi dùng đến Bản Thể, hình dáng nhân loại chỉ giúp chúng dễ dàng tu luyện hơn mà thôi! Công tử đừng nên chủ quan!” Kim Nhi lên tiếng nhắc nhở bên trong đầu hẳn...

“Ta đã hiểu!” Lạc Thần trong con mắt tà dị xuất hiện một tia nghiêm túc, Nhìn Xuyên Yếu Điểm bắt đầu triển khai, thăm dò thân thể đang bay lượn trên không

của đối thủ...

“Chết đi!” Không cho Lạc Thần quá nhiều thời gian, Độc giác Ưng Vương bay đến với tốc độ xé gió...

Đôi móng vuốt sắc nhọn lấp lóe như hai gọng kìm khổng lồ hướng hắn về tới... Như đại bàng vồ chuột... RỐNG...

Âm thanh gầm rú vang vọng đất trời, thân ảnh như ngọn núi của Thổ Hùng một lần nữa xuất hiện trên thiên không...

Nhìn hai móng vuốt đang vồ đến, nó giận dữ rống lên mộ g, đưa hai bắp tay lực lưỡng khủng bố của mình khỏe khoăn bắt lấy móng vuốt, giữ chặt trong ngực...

“Châu châu đá xe!” Độc giác Ưng Vương cười gắn, hai cánh càng thêm đập. mạnh về phía sau, Thổ Hùng bị ép liên tục thối lui...

RỐNG...

Rốt cuộc không chịu đựng nổi áp lực cực mạnh, Thổ Hùng gầm lên một tiếng không cam lòng, tiêu tán trong không trung...

“Không biết tự lượng sức mình!"

Độc Giác Ưng Vương cười haha tràn đầy khoái chí... Vèo... Tiếng cười động lại, một cảm giác nguy hiểm tràn ngập cõi lòng của nó...

Không biết từ lúc nào, một thanh trường cung lấp lánh như Tinh Hà xuất hiện trên tay Lạc Thần...

Một mũi tên hừng hực Hỏa Diễm đang điên cuồng lao đến...

Trong bầu trời đêm, Bắc Đẩu Thất Tinh như ẩn như hiện sau lưng người thanh niên, bốn khỏa ngôi sao lấp lánh rực rở tỏa sáng một vùng trời...

Mũi tên hừng hực hỏa diễm đã rời cung, những nơi nó đi qua, không gian vặn vẹo kịch liệt...

“Không xong!” Độc giác Ưng vương phản ứng đã chậm, mũi tên bá đạo kia đã xuyên thủng một bên cánh của hắn...

“ASAAAAAAAAAA”

Không biết vô tình hay cố ý, mà lại vừa khóp với một vết thương trước đó nằm trên cánh trong trận chiến với Cơ Nhã...

Hỏa Diễm hừng hực bóc cháy, một bên lông chim nhanh chóng cháy rụi...

“Khốn kiếp! Phong Trường Bạo!

Cố nén đau đớn toàn thân, Độc Giác Ưng Vương điều động vô số Phong Hệ nguyên tố cuồn cuộn hội tụ thành một cơn gió lốc...

Gió lốc không công kích Lạc Thần, trái lại hướng về cánh chim đang bốc cháy dữ dội của Độc Giác Ưng Vương cuốn tới...

Quả nhiên có hiệu quả, ngọn lửa kinh khủng màu tím kia dần dần bị dặp tắt...


Mặc dù không phải yêu thú Hỏa Hệ, đối với Dị Hỏa không có nhu cầu gì, nhưng Độc Giác Ưng Vương thừa sức hiểu Dị Hỏa lợi hại như thế nào...

“Dị hỏa? nhân loại này vậy mà sở hữu Dị Hỏa!” “Haizz đáng tiếc ta không phải yêu thú Hỏa Hệ!” “Ngươi không phải nhưng ta phải! Bằng mọi giá phải đoạt được nó!”

“Các ngươi có để ý hay không? Người này chỉ là Nguyên Anh Kỳ tu sĩ nhân loại a! Lại có chiến lực kinh khủng như vậy!”

“Đúng vậy! Dù những thiên tài đỉnh cấp của U Nguyên Đại Lục chúng ta làm được như vậy cũng rất ít a!”