Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 385: Không nhắc đến thì thôi



Diễm Điệp Tình xa cách Lạc Thần đã lâu, vừa đoàn tụ thời gian ngắn nên muốn dính lấy hắn như sam cũng dễ hiểu...

Về phần nha đầu Lý Trúc Loan, khi còn ở Thiên Mộc Tông chính là đệ nhất mỹ nữ, được vô số nam đệ tử ngưỡng mộ, thế nhưng nàng chỉ hòa đồng đáp lại một cách chừng mực mà thôi, không nghĩ tới từ khi gặp nam nhân kia như bị trúng bùa của hắn vậy...

“Chàng đúng là tai tinh của nữ nhân chúng ta...” Mộc Tử Âm chỉ có thể âm thầm nói một câu như vậy...

Không nhắc đến thì thôi, đã nhắc đến rồi ngay cả nàng cũng thấy nhớ gương mặt xấu xa đó...

Nghĩ đến hắn là bờ mông bắt đầu tê rần, nam nhân kia nghiện nơi đó của nàng, mỗi lần hai người ân ái đều tìm cách dùng bàn tay đánh vào, khiến nàng vừa yêu vừa giận...

“Rốt cuộc rời khỏi!” Diễm Hồng Liên lười biếng vươn vai, lắc lư vòng eo mê người lã lướt...

Bạch Tố Mai cũng vui vẻ mỉm cười, nhìn về dấy núi liên miên không thấy điểm cuối sau lưng hai người, tại nơi đó hai nữ hầu như không nhìn thấy tu sĩ...

Chỉ có yêu thú và yêu thú, đánh đến tê rần cả đôi tay...

Điểm Tích Lũy của cả hai cũng đả cao gấp ba lần so với yêu cầu cơ bản để thông qua khảo hạch...

“Yêu nữ đứng lại!" Vừa nhắc đến không nhìn thấy tu sĩ nhân loại đã có người lên tiếng...

Hai nữ liếc mắt nhìn qua, một tên trung niên Hòa Thượng mặc áo cà sa cái đầu trọc lóc đang nhìn chằm chằm Bạch Tố Mai...

Trung niên hòa thượng này trước đó từng có xung đột với nhóm Lạc Thần tại quán nước của đôi vợ chồng già thần bí, mà nguyên nhân mâu thuẫn chính là Bạch Tố Mai, sau khi bị truyền đến Liễu gia, đã nhân cơ hội bỏ chạy...

“Ngươi là ai nha?” Bạch Tố Mai hỏi một câu khiến hòa thượng xém chút nữa ngã quy...

“Người của Phàm Ẩn Tự?” Diễm Hồng Liên mày liễu cau lại, hiển nhiên nhận ra thân phận của hoàng thượng này...

“A di da phat, nữ thí chủ cần gì đi cùng loại yêu nữ này? Tránh ra để bần đạo thay trời hành đạo!” Trung niên hòa thượng người của Phàm Ẩn Tự chắp tay nói...

“Phàm Ẩn Tự?” Bạch Tố Mai hai mắt đột nhiên trừng lên đầy sát khí...

“Tố Mai, muội sao vậy?” Diễm Hồng Liên kinh ngạc, không phải lúc nấy còn không biết hòa thượng này là ai sao?

“Khi chủ nhân tham gia đấu giá hội tại Linh Vũ Thành, từng bị một tên hòa thượng của của Phàm Ẩn Tự mở miệng uy hiếp!” Bạch Tố Mai sát khí kinh người giải thích...đối với kẻ thù của nàng, bản thân nàng lười nhớ, nhưng với kẻ thù của Lạc Thần, nàng sẽ không bao giờ quên...

“Cái gì?” Diễm Hồng Liên nổi giận, nhìn chằm chằm trung niên hòa thượng...

“Yêu nữ miệng lưỡi gian tà, tham dự lần Đấu giá đó chính là Phàm Không - một vị cao tăng của Phàm Ẩn Tự chúng ta, sao có thể mở miệng uy hiếp người khác?” Trung niên Hòa thượng một mặt giận dữ...

“Hòa thượng kia! Ngươi một mặt luôn nói Tố Mai là yêu nữ, trong khi có vô số yêu thú khác sao không thấy ngươi tiến hành thu thập?” Diễm Hồng Liên thanh lãnh chất vấn...

“A di da phat, không dám che giấu, gần trăm năm về trước, một vị cao tăng đắc đạo của Phàm Ẩn Tự từng dùng số tuổi thọ còn lại của mình để thôi diễn tương lai, trăm năm sau Đại Lục sẽ xuất hiện một hậu duệ của thượng cổ yêu thú Thái Bạch Thôn Tỉnh X: u diệt không ít thế lực, ngay cả Phàm Ẩn Tự cũng bị ép phải giải tán, vì lẽ đó bần tăng muốn thay trời hành đạo, không để chuyện đáng tiếc đó xảy rai”

Hòa thượng trung niên chắp tay nói tiếp: “Mà yêu nữ này xuất hiện trùng khóp. với móc thời gian đó!”

“Hừ, ăn nói hàm hồ! Ngoài Thiên Cơ Điện, dù là người của Cửu cấp thế lực cũng không dám suy đoán quỷ tích của tương tai, cao tăng Phàm Ẩn Tự các ngươi là cái thá gì?” Diễm Hồng Liên xem thường cười lạnh...

“Hơn nữa tu chân giới vốn là mạnh được yếu thua, có diệt đi vài thế lực thì đã làm sao?!” Nàng tiếp tục chất vấn...

“Nữ thí chủ đã chấp mê bất ngộ, bần tăng lần này đành phải nể mặt ngươi bỏ qua!” Trung niên Hòa Thượng thấy Diễm Hồng Liên thái độ cứng rắn, có ý định đào tẩu...

Dù sao thì hắn không ngu ngốc ở lại một chọi hai...

Diễm Hồng Liên thấy tình cảnh này, thân hình hóa thành một làn lửa đỏ, cấp. tốc đuổi theo...thân pháp của Diễm gia - Viêm Hỏa Truy Tung...

Trong lúc nhất thời, một chạy hai đuổi, xẹt ngang bầu trời...

Thân pháp Nhất Vĩ Độ Giang của Hòa Thượng mặc dù không tệ, nhưng vẫn kém hơn Dạo Bước Tỉnh Thần của Bạch Tố Mai một chút...

Sau nữa ngày truy đuổi, rốt cuộc Bạch Tố Mai tiếp cận, Tinh Ngân Song Kiếm xuất hiện trên tay, chém ra một chém: