“Nơi có các nàng... Đó chính là nhà! Nhà của Lạc Thần ta, ngươi không thể nào hiểu được...”
Chúng nữ nghe lời nói của hắn, trái tim như bị hòa tan, từng đôi mắt đẹp chớp động dị sắc... Có thể theo nam nhân như vậy, đáng giá...
Lạc Thần cười nhạt, đối diện Lạc Vũ hắn không cảm thấy quá mức tức giận, thứ hắn căm hận là toàn bộ Lạc gia, nhất là Lạc Phá Lôi, chỉ riêng Lạc Vũ còn chưa đủ tư cách để hắn ghi hận...
Hắn nhìn thoáng qua từng người đứng cùng Lạc Vũ, hỏi nhẹ một tiếng: “Ngược lại là ngươi? Tụ tập một đám ô hợp đến cắn ta à?”
Lạc Vũ gương mặt trầm xuống, đối với lời của đối phương không có cách phản bác, chỉ có thể quay sang kích động đồng bọn:
“Hăn nói chư vị là ô hợp, có thể nhẫn sao?”
Chín tên thiên tài tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, Băng Dương cười lạnh một tiếng:
“Ô hợp hay không phải chiến mới biết được!”
“Đúng vậy, chiến đi, cho hắn biết thủ đoạn của chúng ta!” Đám còn lại lập tức. phụ họa...
Lạc Thần ngoáy ngoáy lỗ tai, lại phun một ngụm nước bọt, chỉ mặt từng thằng khinh thường nói:
“Đều là một đám bại tướng, ai cho các ngươi lá gan dám xuất hiện lần nữa trước mặt ta?”
Đám người sắc mặt trầm xuống, như ăn phải con ruồi hết sức khó coi, người ta nói sự thật bọn hắn không tiện phản bác...
“Hừ, không dùng toàn lực lại khiến ngươi đắc ý như vậy, quả thật muốn chết!” Ngự Hàn quả thật nhịn không được, túi vải bên hông chấn động, hai con Yêu Thú
lập tức xuất hiện...
Rống...
Chúng nó ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng, đây là một đôi Chim Ưng, toàn thân bao bọc bởi bộ lông sắt bén như cương thiết, móng vuốt vàng rực dữ tợn như hoàng Kim...
“Kim Ưng, đôi yêu thú thuộc tính Kim, không chiến rất lợi hại, giao cho ta đi!” Nam Cung Uyển Dung mở môi son nói...
“Không, để Hỏa Phượng làm thịt chúng nó!” Lạc Thần nhẹ nhàng lắc đầu, Hỏa Diễm màu tím phá thể mà ra, hư ảnh Hỏa
Phượng bá đạo xuất hiện, vươn dài đôi cánh rộng, mang theo vô tận hỏa diễm cuốn tới...
Hai con Kim Ưng không phải dạng vừa, dữ tợn thét dài, lao lên chín tầng mây...
Hỏa Phượng vươn người đuổi theo, âm thanh va chạm kịch liệt từ không trung truyền về...
“Đã giải quyết Hỏa Phượng” Huyết Linh ba tên Thánh Tử gật đầu với đồng bọn...
Bọn hắn đã nghiên cứu rất kỹ những Vũ Kỹ Lạc Thần từng sử dụng, biết Hỏa Phượng khó chơi vô cùng, vì thế sau khi thảo luận, đồng ý để Ngự Hàn dùng một đôi Kim Ưng cuốn lấy nó, xem như tạm thời loại bỏ một thủ đoạn mạnh mẽ của Lạc Thần...
Huyết Linh Đại Thánh Tử và Nhị Thánh Tử nhìn nhau, ném ra hai cổ quan tài...
Bên trong nhảy ra hai con Huyết Sát Cương Thị, trực tiếp gia tăng nhân số của bọn hắn...
Về phần Huyết Sát Cương Thi của Huyết Thiến đã sớm bị Yên Sương Nhi và Liễu Thi Cầm ép phải tự bạo ở lần giao thủ trước...
Đối với hai con Huyết Sát Cương Thi, Lạc Thần trực tiếp điều động Thổ Hùng xuất hiện...
Nó vươn hai cánh tay lực lưỡng, hung hăng không sợ chết nện xuống hai đối
thủ...
Chưa dừng lại ở đó, Lạc Thần điều động Mộc Quy cùng lúc hiện ra, như một ngọn núi lớn chắc chắn...
Chưa dừng lại ở đó, theo ý niệm của nàng, dây leo hệ Mộc cấp tốc đem cơ bắp lực lưỡng của Thổ Hùng bao trùm, khiến nó càng thêm cứng cỏi...
Thổ Hùng gầm lên sảng khoái, lấy một chọi hai, đem hai con Huyết Sát Cương Thi đánh lui liên tục...
“Băng Linh Nhi, ngươi thật sự đứng về phía bọn hắn sao?” Băng Dương nhìn thiếu nữ xinh đẹp kia, trầm giọng hỏi...
“Ta đương nhiên đứng bên cô gia, các ngươi lạ lắm sao?” Băng Linh Nhi trừng †o mắt...