Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 54: Kẻ này thật đáng sợ



“Mời công tử tiến hành khiêu chiến” Một Thần tử áo đen là người của Đấu Thú Trường chắp tay nói.

Lạc Thần mở ra con mắt đang nhắm chặt, vươn người đứng dậy, nhàn nhạt nhìn qua Thần tử áo đen khế gật đầu.

Thần tử áo đen giật mình, trong khoảng khắc thiếu niên này liếc nhìn, hắn như bị đối phương xuyên thủng toàn thân, đối diện con mắt tà dị này hắn như bị lột trần không thể che giấu.

“Kẻ này thật đáng sợ” Thần tử áo đen âm thầm đổ mồ hôi lạnh, hắn dù sao cũng là một Kim Đan sơ kỳ, lại bị đối phương một ánh mắt dọa sợ, nghĩ đến đây

càng thêm cung kính, xoay người dẫn đường.

Mà Trần Giang cũng rời đi đặt cược công tử.

Lạc Thần theo sau đối phương tiến vào thông đạo nối liền đấu trường số 8, đến gần cửa ra, hắn đã loáng thoáng nghe được vô số âm thanh náo nhiệt nghị luận.

“Đến rồi, đến rồi!"

“Là hắn sao? nhìn thật trẻ tuổi”

“Ồ con mắt kia là sao? chưa từng nhìn thấy”

“Hừ, nhìn có vẻ không mạnh lắm”

“Haha, lần này lão tử đặt cược đúng rồi, tiểu tử này sao có thể đánh bại Kim Nha Hổ'

“Hì hì, thật tuấn tú tiểu ca ca, nếu có thể cùng hắn một đêm...”

Lạc Thần hơi nhíu mày, linh lực tỏa ra che phủ lỗ tai, hắn không nghĩ đứng tại đấu trường sẽ trực tiếp đón nhận âm thanh khắp bốn phía khán đài như vậy.

“Người này nhìn thật thú vị nha” Lý Trúc Loan nhìn Lạc Thần một thân áo bào. trắng phi phàm, tiêu sái ung dung, lại có con mắt tà dị, nàng hai mắt tỏa sáng tấm tắt nói, lần này Lý Trúc Loan cược Lạc Thần thắng 30 thượng phẩm linh thạch, là một con số không lớn không nhỏ đối với nàng.

“Hừ, tiểu bạch kiểm mà thôi” Lý Lân hơi ghen ghét bộ dáng của Lạc Thần, lại thấy biểu muội thầm mến của mình chỉ chú ý tiểu tử này, trong lòng âm thầm oán hận.

“Các vị quan khách kính mến, đây là Tiểu Thần công tử, là người tiến hành khiêu chiến Kim Nha Hổ lần này” Âm thanh của người dẫn chương trình phía sau

đấu trường vang lên.

“Tiểu Thần công tử, có thể bắt đầu chứ?” Người dẫn chương trình lớn tiếng hỏi.

“Bắt đầu đi” Bên trong đan điền, Linh Thổ Đỉnh đã từ từ xoay tròn, Lạc Thần lên tiếng nói.

Kẽo kẹt

Phía đối diện trường đấu, một cánh cửa sắt cao chừng mười trượng phủ đầy gai nhọn đột ngột xuất hiện, dần dân mở ra.

“Ồ, là trận pháp”

Âm thanh Kim Nhi vang lên, ngoài cửa sắt giam giữ yêu thú thì bên ngoài còn bố trí trận pháp che đậy, chỉ khi thả ra yêu thú mới thu hồi trận pháp.

RẦM RỐNG

Âm thanh gầm thét chấn động thiên địa vang lên, rất nhiều tu sĩ thực lực yếu kém trên khán đài sắc mặt tái nhợt, hai chân run lẩy bẩy.

Lạc Thần sắc mặt nghiêm túc, con mắt màu trắng lóe lên ánh sáng.

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn kích hoạt

'Thấu Thị Vạn Lý = Nhìn Xuyên Yếu Điểm.

Trong tầm mắt Lạc Thần đột ngột xuất hiện một con hình thể như xe tăng cự hổ, toàn thân đầy rẩy vết sẹo dữ tợn như huân chương đại diện cho chiến tích của nó, hai mắt đỏ ngầu sắt khí ngưng tụ thành thực chất, cái miệng rộng như chậu máu nước bọt chảy dài, hai hàm răng vàng óng dài cả tất như hoàng kim, móng vuốt sắt nhọn cũng thuần kim lấp lánh, như có thể xé nát đối thủ bất kỳ lúc nào.

Như ngửi thấy mùi thịt nhân loại, Kim Nha Hổ hưng phấn gầm thét như phát cuồng, cặp mắt đỏ ngầu nhanh chóng khóa chặt Lạc Thần, tứ chi lực lưỡng như bốn thanh cổ thụ đột ngột huy động.

Một tia sáng lóe lên, thân ảnh Kim Nha Hổ biến mất.

“Thật nhanh, tốc độ khủng bố vô cùng”

“Không xong, tiểu tử này không phải sợ đến choáng váng rồi chứ?”

“Haizz, nghé con không sợ cợp”

Chứng kiến Lạc Thần vẫn đứng im bất động trước thế công của Kim Nha Hổ, vô số người bắt đầu than thở.

Lạc Thần âm thầm cảm thán tốc độ của gia hỏa này, bất quá với công dụng nghịch thiên của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, dù nó nhanh đến đâu cũng không trốn khỏi mắt hắn, chưa kể hình thức tấn công theo bản năng của yêu thú bộc lộ rất nhiều sơ hở.

Mà lúc này, Hoàng Kim Hổ rốt cuộc tiếp cận Lạc Thần, móng vuốt sắc nhọn vồ tới như cách nó thường săn mồi.

Trong vô số ánh mắt soi mói, Lạc Thần rốt cuộc động, hắn nhàn nhạt nói: “Linh Quyền”

Thổ hệ linh lực gia trì vào nấm đấm, Lạc Thần bình tĩnh vươn lên nắm tay, cứng đối cứng cùng móng vuốt sắt nhọn.

“Kẻ này điên rồi sao?”

Suy nghĩ của vô số người đồng thời chất vấn, lấy tay không tiếp thú trảo, hành động này không thể nói là điên cuồng để hình dung.

ẦM

Vô số quyền ảnh tung ra, móng vuốt sắc nhọn tiếp xúc với nắm đấm liên tục va vào nhau.

BỐP BỐP BỐP BỐP

Lạc Thần tung ra vô số quyền kình, va chạm trực tiếp cùng hổ trảo, móng vuốt sắc bén của yêu thú này không thể phá vỡ linh lực gia trì trên nắm tay hắn.

Nhìn hai thân ảnh ăn miếng trả miếng, vô số khán giả miệng lớn mở tròn, Lạc. Thần đứng trước Kim Nha Hổ như một con kiến nhỏ, vậy mà nấm đấm của hắn liên tục cản lại các hổ trảo sắc nhọn to khỏe, ngay cả vết xướt trên tay cũng không có.

“Hừ, Hoàng cấp vũ kỹ rác rưỡi mà thôi” Hàn Minh cười lạnh nói, chỉ là mới khởi đầu, Kim Nhã Hổ không làm gì được Lạc Thần, nhưng hắn cũng chưa làm gì được Kim Nha Hổ.

“Haha” Hàn Liệt cũng cười lạnh, với kiến thức của bọn hắn không khó nhận ra Linh Quyền chỉ là Hoàng cấp vũ kỹ.

Qủa nhiên, chứng kiến song trảo của mình không làm gì được Lạc Thần, Kim Nha Hổ thân hình cấp tốc lùi lại, khom người xuống đi vòng quanh thân hắn, như bản năng của một kẻ săn mồi lão luyện, chờ đợi Lạc Thần sơ hỡ.

Chỉ là Lạc Thần vẫn đứng yên tùy ý tại chỗ, nhưng Kim Nha Hổ tìm nát mí mắt cũng không ra sở hở của người này, hắn như có trăm ngàn con mắt đang khóa chặt toàn bộ thân thể nó.


“Rống”

Âm thanh đau đớn liên tục vang lên, Kim Nhã Hổ cảm giác có đồ vật liên túc bắn vào yếu điểm trên thân mình, điều này khiến nó bắt đầu cảm thấy bất an, phải biết nó đang di chuyển ở tốc độ cao, đối phương làm sao có thể ra đòn chính xác như vậy?

“Rốt cuộc là tình huống gì?”

Vô số người trong lòng cũng thắc mắc giống Kim Nha Hổ, yêu thú này tốc độ di chuyển quá nhanh, bọn hắn phải khó khăn lắm mới bắt được hình dáng của nó, vậy mà thiếu niên kia chỉ tùy ý bản ra vài viên đạn lại đánh trúng, điều này thật đáng gờm.