Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 59: Ta và các ngươi rất thân sao?



“Người này rốt cuộc là ai?” Hàn Minh cùng Hàn Liệt không ngừng đặt câu hỏi.

“Lại là một môn phòng ngự pháp bảo kinh người nào đó” Mộc Kiêu hai mắt ghen ghét như hóa thành thực chất, tham niệm trào dâng trong lòng không cách nào ức chế được, hắn cho rằng Lạc Thần có thể thoát khỏi uy lực của tự bạo nhờ vào một loại kinh người pháp khí nào đó.

Mặc kệ tất cả suy nghĩ gì, âm thanh hệ thống đã vang lên bên tai Lạc Thần:

“Keng, hoàn thành nhiệm vụ [Không chùn bước], thu được một lần chỉ định Địa cấp vũ kỹ triệu hoán”

'Thỏa mãn gật đầu, không đợi người chủ trì trận đấu cất tiếng, Lạc Thần lập tức nói:

“Tại hạ muốn ngừng, không tiếp tục khiêu chiến nữa”

Mà ngay khi hắn vừa dứt lời, một âm thanh bao phủ linh lực vang vọng không hài hòa truyền đến:

“Tiểu Lạc huynh đệ kỳ tài ngút trời, tại hạ hy vọng được tiếp tục xem ngươi chiến đấu!”

Lạc Thần nhíu mày nhìn lại, một thiếu niên tóc trắng mặc áo bào đang mang theo vẻ mong đợi nhìn hắn, bất qua một tia tham lam trong mắt đối phương dù cố gắng che giấu vẫn không thoát khỏi Bạch Nguyệt Đoàn Hồn Nhãn quán sát.

“Là thiếu chủ Linh Vũ Thành, hẳn vậy mà xuất hiện?”

“Không sai, đây là con trai của Mộc Hoành thành chủ, Mộc Kiêu”

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Tại trong khán đài, đa số điều là người dân Linh Vũ Thành đương nhiên nhận ra thân phận của hắn.

“Đúng tại hạ cũng muốn xem công tử thi đấu!” Hàn Minh chợt cười to lớn thanh nói, phụ họa Mộc Kiêu, hiển nhiên cũng muốn làm khó dễ Lạc Thần.

Lạc Thần quan sát hai kẻ này, tuổi tác có vẻ lớn hơn hắn một chút, tu vi cũng tạm được trong cùng tuổi, Mộc Kiêu có tu vi Kim Đan Hậu Kỳ, Hàn Minh là Kim Đan trung kỳ, hắn thản nhiên hỏi:

“Ta và các ngươi rất thân sao?”

“Ngươi”

Hai tên cùng lúc nghẹn lời, với thân phận của bọn hắn người khác muốn kết giao còn không kịp, không nghĩ tới tiểu tử này không biết điều như vậy,

trong lòng thầm hận.

“Hì hì” Nhìn vẻ mặt nghẹn lời của hai thằng ngốc, Lý Trúc Loan nhịn không được che miệng cười nhí nhảnh.

“Qua hai trận chiến khốc liệt tại hạ mệt mỏi vô cùng, về phần tiếp tục khiêu chiến đã lực bất tầm tâm” Lạc Thần tiếp tục than vấn.

“Phì”

Hàng vạn người lập tức trong lòng phi một tiếng, nhìn tiểu tử ngươi vẫn sinh long hoạt hổ, chỗ nào giống thấm mệt? bất qua đó là quyền tự do của đối phương, bọn hắn không có cách nào.

“Được rồi, Tiểu Thần công tử quyết định kết thúc khiêu chiến, mời công tử đến đại sảnh nhận số Linh Thạch theo thỏa thuận, các vị thắng cược cũng có thể đến quầy nhận Linh thạch”

Âm thanh người chủ trì truyền ra, Mộc Kiêu thầm hận nhưng không dám nói gì, quy định tại Đấu Thú Trường do đích thân phụ thân hắn Mộc Hoành đặt ra, hắn không dám có ý kiến gì, càng không d8# phá vỡ quy tắc đó.

Lạc Thần gật đầu, thầm nghĩ xem ra Đấu Thú Trường cũng không tồi, xoay người tiến về đại sảnh.

Nhìn bóng lưng thiếu niên thong dong rời đi, vô số người âm thâm cảm thán, tên của kẻ này chỉ sợ cấp tốc sẽ bao phủ Linh Vũ Thành, trở thành thiên kiêu nhà nhà truy phủng, đương nhiên không thiếu kẻ thua cược nặng nề nghiến răng nghiến lợi cùng đám người thắng cược hào hứng tiến về quầy nhận Linh thạch.

“Chúc mừng công tử chấn nhiếp bát phương, ta ngưỡng mộ vô cùng” Thập Tam Tỷ lắc mông uốn éo đi tới, cái lưỡi liếm liếm đôi môi than thở nói, đôi mắt tò mò thỉnh thoảng lén nhìn hạ thân hắn.

“May mắn mà thôi” Lạc Thần cười nhạt đáp.

“Dựa theo ước định, công tử nhận được 70% huê hồng tiền đặt cược của toàn bộ người tham dự, tổng cộng chín vạn 2 hạ phẩm linh thạch, đổi thành Cực Phẩm linh thạch vừa đủ 920 viên” Thập Tam Tỷ cười tươi đưa sang một túi linh thạch, lần này Đấu Thú Trường cũng kiếm không ít.

“Không thành vấn đề” Lạc Thần đưa tay thu lấy túi linh thạch, cũng không kiểm tra lập tức thu hồi.

“Hy vọng công tử lần sau tiếp tục tiến đến, còn nhiều yêu thú hùng mạnh chờ ngươi chỉnh phục” Thập Tam Tỷ liếm môi, chợt kề sát tai hắn thỏ thẻ: “Đương nhiên ta cũng chờ công tử đến chỉnh phục”

Lạc Thần cười cười không nói xoay người bước đi, Thập Tam Tỷ diện mạo nóng bỏng, lại có phong vận đặc biệt, bất qua trong lòng Lạc Thần hiện tại chỉ nôn nóng về khách sạn kiểm kê tài sản, tiện thể triệu hoán vũ kỹ mới, thời gian đâu để ý đến nàng?

Mà Lạc Thần rời đi không bao lâu, chỉ thấy hai người trẻ tuổi nam nữ vừa lúc chạy đến, thanh niên nhìn quanh không thấy bóng dáng Lạc Thần, thất vọng lắc đầu.

“Biểu ca, ngươi tìm hắn làm gì nha” Lý Trúc Loan mặc dù hai mắt vẫn đảo quanh tìm kiếm thân ảnh người kia, bất qua vẫn giả vờ ngây ngô hỏi.

“Đương nhiên là kết giao, nhân vật như vậy nếu có thể làm bằng hữu nhất định rất tuyệt” Lý Lân đường hoàng nói, trong lòng đã thầm quyết định buông bỏ tình cảm ngưỡng mộ với biểu muội mình.

Lý Trúc Loan hiện tại vẫn mang khăn che mặt, bất qua hơn ai hết Lý Lân biết biểu muội của mình xinh đẹp đến nhường nào, khi chứng kiến sự mạnh mẽ khủng bố của Lạc Thần, Lý Lân lập tức suy đoán sau lưng Lạc Thần nhất định có thế lực kinh người chống lưng, nếu có thể kết giao nhân vật như vậy đối với mình trăm lợi vô hại.

Hắn cũng là một hảo thủ tình trường, nhận ra biểu muội của mình rõ ràng đã động tình với thiếu niên kia, nếu Lý Lân hắn đứng ra may mối tác hợp thành công, lợi ích nhận về sẽ cực lớn, hắn cũng không tin khi được chứng kiến vẻ đẹp của Lý Trúc Loan, thiếu niên kia sẽ từ chối.

Lý Lân hắn làm người co được giản được, Lý Trúc Loan chỉ xem hắn như huynh trưởng không hơn không kém, biết kiếp này mình và biểu muội khó thành đại sự, quyết định cắt đức tình cảm chôn giấu trong lòng, đứng ra làm ông may cho bọn hắn.

“Nếu được thiếu niên Tiểu Lạc kia thưởng thức, thành công nhận được ân tình của hắn, thậm chí trở thành anh rể hắn, tương lai Lý Lân ta muốn nữ nhân nào mà không có chứ?”

Lý Lân tự sướng thầm nghĩ, quay sang nhìn biểu muội nghiêm trang nói:

“Xem ra lần này không may, thời gian chúng ta ở Linh Vũ thành còn dài, sẽ có cơ hội gặp vị huynh đệ kia”

Lý Trúc Loan cắn môi, nghĩ đến việc sẽ gặp thiếu niên tà mị kia khiến trái tim nhỏ của nàng hơi đập mạnh, nàng không biết đó là cảm giác kỳ lạ gì, chỉ có thể gật gật đầu.

“Công tử, lần này đánh cược tổng cộng thắng được 500 Cực Phẩm Linh Thạch” Trần Giang một mặt kích động run lẩy bẩy nói, cầm túi Linh Thạch trên tay khiến hắn không thể nào bình tĩnh.

“Không tồi, lần này tổng cộng tất cả tại Đấu Thú Trường thu được 1420 Cực Phẩm Linh Thạch

Lạc Thần cảm thán nói, cờ bạc bán mạng quả là con đường làm giàu nhanh nhất, bán Băng Sát Kiếm chỉ được 80 Cực Phẩm Linh Thạch, vậy mà trong 1 ngày đi cờ bạc đã kiếm được gấp nhiều lần.

“Đó là do công tử lợi hại nha, gặp người khác chỉ sợ ngay cả mạng cũng không còn đâu” Trần Giang lập tức vuốt mông ngựa nịnh nọt.

“Được rồi, tiểu tử ngươi bớt nịnh hót, lần này ngươi có công, đợi đến Đấu Giá Hội thích thứ gì cứ nói với ta!” Lạc Thần thu hồi linh thạch cười mắng nói.

Trần Giang cười hề hề, thông minh lanh lợi như hắn thừa biết với tu vi của hắn giữ số lượng lớn Linh Thạch trong người quá mức nguy hiểm, vì thế cũng không khách sáo gật đầu.

Về đến gần cửa Quân Lâm Khách Sạn, một nam tử trung niên có tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ bình thản tiến đến, hiển nhiên đã chờ đợi sản, hắn nhìn Lạc Thần trầm giọng nói:

“Thiếu gia nhà ta muốn gặp tiểu huynh đệ một lát, ta nghĩ ngươi nên nể mặt”

“Thiếu gia nhà ngươi? Kẻ nào?” Lạc Thần nhíu mày hỏi, con mắt màu bạc nhìn thẳng.

Nam tử trung niên hơi hốt hoảng, bất qua lập tức định thần lại cười lạnh nói:

“Theo ta thì biết, ít kẻ nào tại Linh Vũ Thành dám không nể mặt thiếu gia nhà ta


AAAAAAAAAA

Âm thanh hét thảm kinh thiên động địa, trước ánh mắt kinh hoàng của vô số người trên đường cái, đường đường một Nguyên Anh Trung Kỳ cường giả tứ chỉ nổ tung, huyết thịt be bét khắp người, máu tươi trong miệng cuồng phún, thê thảm lăn ra đất.

“Là chó phải có giác ngộ của chó, lăn về gặp chủ đi!”

Âm thanh nữ tử vẫn từ tốn như đánh ngã một con kiến làm vô số người rùn mình.