Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 65: Xem ra mẫu thân còn tức giận



Việc tham dự Đại Điển tại Bách Hoa Môn rõ ràng khiến hai nữ cảm thấy bất ngờ, khoảng cách hai thế lực xa xôi khiến các nàng nghĩ chỉ có thể diện kiến Yên Sương Nhi khi cùng gia nhập Thánh Linh Học Phủ, không ngờ lại có cơ hội sớm như vậy, trong lúc nhất thời tâm trạng phức tạp vô cùng.

“Diễm gia chúng ta hình như ít qua lại với Bách Hoa Môn, sao lần này lại được mời?” Diễm Hồng Liên tỉnh táo thắc mắc hỏi.

ài năm trước cung chủ Bách Hoa Môn đã thay đổi, tân nhiệm cung chủ là một vị bằng hữu củ của ta” Diễm Nguyệt Kỳ lên tiếng nói tiếp:

“Lần này Thánh Nữ Đại Điển rất được Bách Hoa Môn xem trọng, bởi vì ba vị thánh nữ sắp tới sẽ đại diện cho vô số đệ tử Bách Hoa Môn tiến vào Thánh Linh Học Phủ học tập”

“Ồ, xem ra đây cũng là hình thức để Bách Hoa Môn giới thiệu ba vị tân thánh nữ với toàn đại lục” Diễm Điệp Tình thông minh lanh lợi nói.

“Có thể xem là vậy, được rồi các ngươi thu xếp đi, nữa tháng sau xuất phát, mặc dù Diễm gia ta cách Bách Hoa Môn khá xa nhưng có Truyền Tống Trận giải quyết vấn đề đó, ổn định tu vi cho tốt, đừng làm Diễm gia mất mặt!”

Diễm Nguyệt Kỳ nói xong quay người rời đi, bất qua trong giọng nói rõ ràng có ý quan tâm.

“Xem ra mẫu thân còn tức giận”

Hai nữ liếc nhau cười khổ, các nàng cũng hiểu với thân phận của một Luyện Hư Kỳ như mẫu thân không thể hạ mình tham dự đại lễ của một cái Thất Cấp thế lực, để hai vị công chúa Diễm gia tham dự vừa không quá long trọng, lại không

mất đi lễ nghĩa với Bách Hoa Môn, về tình về lý đã vô cùng thích hợp.

Nghĩ đến cảnh sắp gặp nữ nhân đầu tiên của hắn, hai nữ liếc nhau, nhìn thấy ánh sáng tràn ngập đấu chí trong mắt đối phương, đồng thanh nói:

“Không thể để nàng xem nhẹ!”

Linh Vũ Thành Bên trong Phủ thành chủ.

Một nam tử trung niên hình dáng cao lớn, thân mặc lục bào, mặt mũi uy nghiêm ngồi tại phòng khách.

Hắn chính là Mộc Hoành, thành chủ Linh Vũ Thành, ngoại môn trưởng lão 'Thất Cấp tu chân thế lực Thiên Mộc Tông, Hóa Thần Kỳ cấp bậc cường giả.

Bất cứ thân phận nào của hắn cũng khiến người khác phải ngưỡng mộ, địa vị cao cao tại thượng, tại Linh Vũ Thành có thể nói trở tay thành mây, lật tay thành mưa.

Bất qua giờ phút này Mộc Hoành mặc mũi dữ tợn, hai mắt đỏ ngầu vì tức giận, nhìn sang một thiếu niên tóc trắng một mặt ủy khuất đang quỳ gối giận giữ hét:

“Thằng nghịch tử, xem ngươi đã làm gì?”

Hắn vừa mắng chửi vừa chỉ tay về một phía.

Nhìn theo hướng hắn chỉ, chỉ thấy một nam tử áo đen mất hết tứ chi nằm hấp hối trên mặt đất, linh lực của một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ vẫn không thể khép lại vết thương trên người, máu tươi chảy ròng, sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên đã trở thành

phế nhân chân chính.

Người này tên Mộc Ưng, là tâm phúc dưới trướng của Mộc Hoành, lòng trung thành tuyệt đối, rất được Mộc Hoành xem trọng.

Nhưng hắn không ngờ Mộc Ưng lại nghe lệnh nhỉ tử Mộc Kiêu của hắn, thông đồng làm bậy, dẫn đến thân tàn ma dại, cũng đồng nghĩa Mộc Hoành hắn mất đi một tâm phúc trợ lực.


“Giỏi, giỏi lắm, Quân Lâm Khách Sạn ngay cả ta cũng không dám dây vào, không ngờ con trai ta lại sai người đến trước nó hung hăng càn quấy, ngươi thật giỏi!"

Nghe phụ thân mắng chửi, Mộc Kiêu hai mắt co rụt lại, hắn từ nhỏ thiên phú phi phàm, sở hữu hai loại Mộc và Băng Linh Căn, rất được phụ thân cưng chiều, lại có trưởng lão Thiên Mộc Tông hứa hẹn tương lai thu làm đệ tử, vì thế xem trời bằng vun, ghen ghét những ai thiên phú cao hơn hắn.

Mộc Kiêu tại Linh Vũ Thành có thể nói là hoành hành bá đạo, ai gặp hắn cũng phải nể ba phần. Lần này vô tình chứng kiến Lạc Thần mạnh mẽ, tham lam muốn cướp đoạt thân pháp của đối phương nên sai phái Mộc Ưng ra tay.

“Ta thật không ngờ Quân Lâm Khách Sạn có cường giả như vậy, phụ thân tại sao không cho ta biết sớm?” Mộc Kiêu không phục nói, nhìn thảm trạng của Mộc Ưng khiến hắn run lẩy bẩy, nếu người ra tay với Lạc Thần không phải Mộc Ưng mà là hắn, có lẽ hạ tràng không khác bao nhiêu đâu.