"Vâng, cảm ơn bác sĩ ạ "như thế Tô Cảnh Nguyệt Khám xong xuôi, liền chào bác sĩ rồi ra về, lần này cầm kết quả siêu âm, không giống như lần trước nữa, lần này là đã biết giới tính của con rồi,
"Ah Tô Cảnh Nguyệt, sao chị cũng ở đây vậy " Tô Cảnh Nguyệt vừa cầm giấy kết quả vừa đi, đột nhiên lúc này có người gọi mình,
"A là Bạch Lộ đó à, sao em lại ở đây " nghe có người gọi mình cô liền quay qua nhìn, thì ra là cô bạn Bạch Lộ,
"À em...em" Bạch Lộ nghe cô hỏi vậy cảm thấy xấu hổ, mà gãi đầu vừa nói lắp bắp vừa giấu cái thứ gì đó vào sau lưng,
"Em đừng nói với chị là em cũng " Tô Cảnh Nguyệt nhìn thấy cô xấu hổ, liền hiểu ra được vấn đề mà cười cười chỉ vào cô,
Bạch Lộ thấy mình bị lộ rồi, liền trở nên lúng túng nói, "Chị... Chị muốn nói là em đi khám thai chứ gì "
À ha Bạch Lộ ở là Bạch Lộ, đúng là không đánh mà khai nha,
Tô Cảnh Nguyệt háo hức dựa vai Bạch Lộ mà tươi cười hỏi, "Chị có nói là em đi khám thai đâu, tự em nói luôn rồi, là của ai vậy ta, chị tò mò muốn biết quá"
"Không nói cho chị biết đâu, à mà chị đi đâu làm gì trong này vậy " Bạch Lộ tỏ vẻ không thèm trả lời câu hỏi đấy của Tô Cảnh Nguyệt, liền lúc này đánh trống lãng mà quay lại hỏi cô,
Tô Cảnh Nguyệt nghe cô hỏi, liền đưa tờ giấy kết quả xét nghiệm lên vẫy vẫy nói,"Chị cũng giống như em vậy, đi khám thai đó"
Bạch Lộ nghe xong ngay lập tức gương mặt liền trở nên háo hức mừng vô cùng, tươi cười chúc mừng cô, "Ah chị có thai rồi sao, cung hỷ chúc mừng chị, mà bao nhiêu tháng rồi "
Tô Cảnh Nguyệt vừa nói vừa xoa xoa cái bụng nói, "À cũng gần ba tháng rồi, là giống mẹ đấy, còn em thì sao bao nhiêu tháng rồi ",
Nói xong cô liền nhìn Bạch Lộ hỏi lại cô, Bạch Lộ cũng đưa tay xoa bụng mình cùng với gương mặt vui vẻ nói, "Em thì mới dính chị ơi, vẫn chưa biết kết quả đâu ạ"
Tô Cảnh Nguyệt cũng đã biết cô đang mang thai rồi nên đành kể cho cô nghe luôn "@#₫%&*+" Cả hai cứ thế ngồi ghế trò chuyện một hồi lâu sau Tô Cảnh Nguyệt mời cô đến nhà mình chơi,
______________
Một tuần Trước Tô Cảnh Nguyệt cứ nghĩ mãi làm sao bàn với anh ta về chuyện ly hôn đây, thế là cô nhất quyết tối nay nhất định phải nói với anh ta,
"Cậu chủ về rồi sao ạ" vẫn là câu nói của chú quản gia, và vẫn là câu đáp gật đầu (ừm) của anh ta,
"Từ Hàn Phong tôi có chuyện muốn nói với anh" Tô Cảnh Nguyệt ngồi ở phòng khách trên tầng một, vừa thấy cậu lên liền kêu gọi cậu,
Từ Hàn Phong nghe cô kêu, anh ta lười nhác mà quay qua nhìn cô nói, "Có chuyện gì, lần sau hãy nói đi giờ tôi mệt rồi "
"Tôi muốn nói ngay bây giờ " cô lúc này không muốn tốn thời gian nên nhất quyết phải nói trong ngay hôm nay,
Từ Hàn Phong nghe vậy, liền thở dài sau đó từ từ bước đến gần cô rồi ngồi xuống đối diện nói, "Được, cô muốn nói gì. mau nói nhanh đi"
Tô Cảnh Nguyệt thở một hơi mạnh lấy hết dũng khí đưa ra một tờ đơn ly hôn, rồi mạnh dạn nói,"Tôi... Tôi muốn Ly Hôn với anh, anh hãy mau ký tên vào đi "
Từ Hàn Phong nghe xong những lời cô vừa nói ra, khiến anh ta đứng hình nhìn cô một lúc, sau đó mới cười khổ mà lắc đầu, "Ly hôn, cô muốn ly hôn Sao, không tôi không đồng ý"
Tô Cảnh Nguyệt biết thế nào anh ta cũng không ý, nhưng cô vẫn nhất quyết bất chấp bảo anh ta chấp nhận ly hôn với cô,
"Sao lại không được, chúng ta lấy nhau cũng chỉ vì hai bên gia đình làm ăn mà thôi, nay cũng đã xong nhiệm vụ, với lại tôi với anh cứ như thế này anh không biết chán hay sao"
Tô Cảnh Nguyệt lên tiếng kêu anh ta nhất định phải ký vào đơn ly hôn, dù gì anh ta cũng chẳng có tình cảm gì với cô, hà cớ gì sao lại mắc công ở đây làm khổ nhau chứ, với lại bé con cũng đã dần dần lớn hơn, nên không thể che giấu được nữa phải càng sớm càng tốt,
Anh ta quả nhiên không kiên nhẫn trước những lời cô vừa nói ra, anh ta ngày lập tức đứng bật dậy thật mạnh, còn lớn tiếng nói, "Tôi không đồng ý Ly Hôn, cô đừng bao giờ nghĩ tới việc thoát khỏi tôi, để được đi theo tên họ Bành đó "
Nhìn thấy anh ta tức giận, cô cũng đứng bật lên khi nghe nhắc đến Bành Việt, "Tôi đã nói với anh là chuyện này không liên quan tới A Việt"
Nghe cô gọi tên của người khác một cách thân mật, khiến máu ghen của anh ta trỗi dậy liền nhanh tay cầm lấy tờ giấy ly hôn xé từng mảnh, "A Việt, gọi nhau thân quá nhỉ, được cho là không liên quan tới hắn, nhưng tôi cũng không chấp nhận ly hôn với cô "
Tô Cảnh Nguyệt nhìn thấy anh ta xé giấy ly hôn, liền phẩn nộ quát anh ta, "Từ Hàn Phong, sao anh lại cố chấp như thế chứ, anh giữ tôi bên cạnh anh chỉ làm cho tôi căm ghét anh thêm thôi "
_________
Đấy là cậu chuyện một tuần trước, trở lại hiện tại Tô Cảnh Nguyệt lái xe đưa Bạch Lộ về nhà mình chơi, dù gì khi còn quen biết nhau trong cái giải trí này, giờ cũng lâu rồi không gặp nên mới đưa cô về nhà chơi,
"Bạch Lộ, tới nơi rồi " lái xe gần nữa tiếng, cuối cùng cũng tới nhà cô, sau đó nhìn thấy Bạch Lộ ngủ nên cô mới lên tiếng đánh thức,
Bạch Lộ đang ngon giấc ngủ, thì nghe tiếng chị đánh thức mình, ngay lập tức mở mắt, khi mở mắt ra lúc này là hình ảnh một khu nhà rất lớn, cùng với cái khuôn viên vô cùng rộng mà ngưỡng mộ vô cùng, "Quào, nhà chồng của chị đấy hả lớn thế "
Nói nào ngay Bạch Lộ cũng khá lắm, người làm cho cô ấy mang thai cũng là một đại gia không kém đấy, cũng nhà ba tầng như thế, chỉ khác cái là hơi nhỏ so với nhà của Từ Hàn Phong,
"Thôi bớt đi... Vào nhà trước đã" lúc này vừa vào nhà thì bác quản gia nói hôm nay có anh ta ở nhà liền kêu bác quản gia làm trà nước đưa lên phòng mình,
Tô Cảnh Nguyệt vừa mới bước lên mấy bật thì đột nhiên cô gái MG của anh ta chạy lại đứng trước mặt Tô Cảnh Nguyệt mà chửi mắng xối xả "Này...này, sao cô không buông tha cho anh ấy đi chứ, sao cô lại không chịu ly hôn chứ, tôi không ngờ cô lại là người không biết Liêm sĩ đến như vậy"
Bạch Lộ lúc này cau mày, không nghe nổi những lời cô gái kia thốt ra, mà bực mình lên tiếng, "Này, cô ăn nói cho đàng hoàng chút đi "
Tô Cảnh Nguyệt nghe những lời cô ta mắng mình, nhưng cô vẫn giữ được bình tĩnh, sau đó nhìn mặt cô ta, liền nghĩ cô ta cả gan như vậy đúng là anh ta đã chiều cô gái này giờ riết cô làm tới rồi, dù vậy nhưng cô vẫn lên tiếng nói, "Người Không chịu ly hôn chính là anh ta, chứ không phải tôi"
Cô gái MG nghe những lời Tô Cảnh Nguyệt vừa nói, mà không chịu tin cô ta như phát điên vậy, "Không, không phải anh ấy nói sẽ ly hôn với cô rồi đưa tôi vào nhà kia mà "
Tô Cảnh Nguyệt thấy vậy liền cười khổ, đưa một đứa MG vào nhà làm vợ anh ta, cô cũng không bằng một hạng gái MG của anh ta hay sao,
Tô Cảnh Nguyệt thật sự muốn nhịn cô ta lắm, nhưng cơn tức giận của cô lúc này cũng không là nhịn được nữa đành lên tiếng mắng mỉa mai cô ta, "Cô nghe cho kĩ đây, không có ai mà muốn rước một kỹ nữ về nhà đâu, loại như cô chỉ cởi đồ ra để kiếm tiền mua vui cho những đàn ông ngu thôi,
Cô ta nghe những lời mỉa mai của Tô Cảnh Nguyệt mà không chịu được, giận quá hóa điên vừa chửi bữa lao đến muốn đánh cô "Cô... Cô dám mắng tôi, ai cho cô có quyền chửi tôi, lăng mạ nghề của tôi "
lúc này cô ta nổi điên đến nỗi mạnh tay đẩy cô té lăng xuống cầu thang,
Bạch Lộ nhìn thấy cô ta ra tay, liền chạy đến muốn lao vào giúp, nhưng chưa kịp thì đã thấy cô ta đã đẩy Tô Cảnh Nguyệt xuống, hốt hoảng Bạch Lộ cũng theo phản xạ mà cũng đẩy cô ta ra, sau đó mới hốt hoảng lo lắng chạy xuống xem tình hình của Tô Cảnh Nguyệt, Chị... Chị ơi, có sao không, trời ơi chảy máu rồi, chị ơi "
Chú quản gia nghe có tiếng cãi nhau liền bước ra đã nhìn thấy Tô Cảnh Nguyệt nằm ôm chặt lấy bụng mình khó chịu, chú lo lắng nhanh chóng chạy đến xem tình hình của cô, "Phu... Phu nhân cô có làm sao không, nói tôi nghe với"
Lúc đó Từ Hàn Phong cũng từ trên lầu nghe tiếng ầm ĩ ồn ào liền chạy ra xem thì cũng nhìn thấy cảnh Tô Cảnh Nguyệt nằm dưới sàn nhà ôm lấy bụng mà khó chịu,
Trừ Bạch Lộ ra, thì tất cả mọi người nghe đến đứa nhỏ trong bụng liền giật mình, ngay cả Từ Hàn Phong nghe vậy cũng ngạc nhiên mà đứng hình, còn cái cô gái đấy nghe xong cũng liền sợ hãi, mà thừa cơ hội nhanh chóng chạy chốn ngay,
"Phu... Phu nhân có thai sao" chú quản gia ngạc nhiên hỏi, nhưng cô không trả lời mà cứ đau đớn ôm bụng,
Từ Cảnh Nguyệt lúc này bần thần hốt hoảng chạy đến cạnh cô nói, "Cô nó gì cơ, cô có thai sao, sao lại không nói cho tôi biết chứ hả"
"Còn nói cái gì nữa mau đưa chị ấy tới bệnh viện trước đi đã " Bạch Lộ nhìn thấy cảnh này, lập tức nóng máu tức giận liền quát cho hai người một trận,
"A Nguyệt" Tô Cảnh Nguyệt lúc này đang mê mang đau đớn thì có người kêu mình, cô từ từ mở mắt ra, đó là ai có phải Từ Hàn Phong đang ẵm mình không, lời không thốt ra được, liền cơn đau lúc này ở bé con nhói lên,
"Đau quá... Đau quá, con tôi con tôi, bé con của tôi" cô bị đau đến cau mày khó chịu hôn mê nói sản, vừa tới bệnh viện là cấp cứu ngay,
"Anh đúng là, sao lại không quản chó của mình như thế chứ hả, sao lại cho nó đi cắn người như vậy, hay là anh u mê tới não phát ngu luôn rồi hả " Bạch Lộ nhìn thấy cô được đẩy vào trong phòng cấp cứu, lúc này cơn giận vẫn còn liền nhìn thấy anh ta, cô lao đến nắm áo anh ta chửi,
Nói xong rồi lại trừng mắt với ảnh ta, rồi định vung tay lên đánh, nhưng lại nghỉ đến mình đang mang tai không được dùng lực, mà không cam tâm thở mạnh bỏ áo anh ta ra rồi chửi, "thiệt là muốn cho anh một đấm mà "
Từ Hàn Phong thẩn thờ ánh mắt cứ hướng nhìn phòng cấp cứu, sau đó nhìn xuống tay mình chỉ toàn là máu của cô, anh bất chợt bật khóc, "A Nguyệt... Nguyệt Nguyệt tôi xin lỗi, là lỗi của tôi, tôi không nên làm em ra nông nỗi này "
Từ Hàn Phong lúc nghe cô nói có em bé, cậu như mất hồn vậy, nhưng bây giờ anh cảm thấy tự trách bản thân mình, vì lúc nãy khi nghĩ tới mình và cô có em bé anh liền vui nhưng giờ thì sao, liệu có cứu được cả hai hay không, sau đó sắc mặt anh liền trầm xuống lại,
"Cậu Chủ, tôi đã gọi cho hai bên gia đình, họ nói ngày mai là bay về tới ngay " chú quản gia từ đâu chạy ra báo với anh là đã nói chuyện này cho hai bên gia đình biết rồi, Còn anh giờ như người mất hồn vậy, không còn nghe ai nói gì hết hiện giờ là cậu đang vô cùng lo lắng cho Tô Cảnh Nguyệt với bé con,