Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu

Chương 31: Bãi săn hoàng gia



Mùa đông rất nhanh đã đến, Long Quốc vì muốn kết thông gia đã cho người đưa tiểu công chúa mới vừa năm tuổi đến đó, ngụ ý muốn cả hai làm quen trước. Long Quốc đến vào mùa đồng, dự kiến sẽ tham gia lễ săn bắn mùa xuân của Hoa Quốc rồi mới quay lại.

Tiểu công chúa Long Quốc Long Uyển Ngư tuy còn nhỏ nhưng đã kiêu ngạo, sinh mẫu là sủng phi của hoàng đế ngoại tộc là một gia tộc lớn thế lực chỉ sau hoàng thất, đến cả hoàng hậu cũng kiên dè. Mẫu phi kiêu ngạo, đến cả hoàng hậu còn dám bất kính thì nhi nữ làm sao mà bình thường.

Mẫu phi muốn nàng ta lấy lòng hoàng đế Hoa Quốc, nàng ta vừa đến đã chỉ chú tâm đến tiểu hoàng đế, đến

Quốc Sư còn không thèm để vào mặt, sai người đòi đánh Quốc Sư bị Quốc Sư treo lên cột răn đe. Tiểu công chúa bật khóc la hét giữa trời tuyết. Nàng với tay cầu xin tiểu hoàng đế: "Mộ Chu ca ca, huynh mau cứu ta"

Tiểu hoàng đế học theo sư phụ và sư bá, dùng ánh mắt sắt lẹm nhìn nàng, gương mặt vô cảm không thèm để ý, y chỉ nhìn chăm chăm vào Quốc Sư, ngài nhận ra ánh mắt ấy liền liếc y hỏi:"Muốn xin cho nàng ta?"

Tiểu hoàng để lắc lắc đầu, ôm lấy đối phương nói:"Chỉ là nhìn sắc mặt người xem có thể xin người làm điểm tâm cho con không"

Quốc Sư nghe xong bật cười, ngài bảo:"Biết ngươi muốn ăn sáng sớm đã làm sẵn rồi, A Linh mang điểm tâm buổi sáng ta làm đến đây"

Cung nữ tức thì mang ra một hộp điểm tâm đẩy màu sắc, tiểu hoàng đế ngồi lên ghế, tay cầm điểm tâm không thèm để ý đến tiểu công chúa mà bắt đầu ăn.

Sứ thần lao vào la hét:"Trời ơi, Quốc Sư đại nhân ngài đây là muốn gây chiến với Long Quốc đúng không? Long Quốc ngỏ ý liên hôn muốn tiểu công chúa làm hoàng hậu tương lai của Hoa Quốc, Thái Hậu đã đồng ý rồi ngài đây là muốn gây sự với hoàng hậu tương lai sao?"

Quốc Sư liền nói:"Ta chỉ đang dạy dỗ lại tiểu công chúa, tuổi thì nhỏ mà với người lớn lại bất kính, hơn nữa bất kính như vậy, chưa chắc sẽ lên làm hoàng hậu"

Sứ thần tức đến chỉ vào mặt y. Tiểu hoàng đế hét lên đầy giận dữ hỏi đối phương: "Ngươi là cái thá gì mà dám chỉ vào mặt đế sư? Quốc Sư là sư phụ là, là huynh đệ với Thái Tổ là sư phụ của hoàng thất và quý tộc Hoa Quốc, ngươi là kẻ ngoại quốc không có quyền động đến đế sư của bọn ta"

Giọng tiểu hoàng đế vừa vang lên đã khiến sứ thần mặt xanh lè xanh lét, hoàng để vậy mà cũng ở Quốc Sư Điện.



Hoàng đế đứng dậy tay ôm hộp điểm tâm vào lòng rồi bảo:"Trẫm sẽ nói với mẫu phi hủy hôn, nàng ta dám bất kính với sư phụ trẫm chính là không coi trẫm ra gì, một hoàng hậu như vậy không nên có vẫn tốt hơn"

Tin rất nhanh đến tai Uyển Nghi Đại Trưởng Công Chúa nàng nghe xong cười lớn, khen ngợi:"Tiểu hoàng đế này giỏi, chưa đến sáu tuổi đã biết chửi cả sứ thần Long Quốc chỉ để bảo vệ sư phụ mình"

Nàng ra lệnh:"Nói với Thái Hậu, chuyện hủỷ hôn với Long Quốc bốn công chúa thấy được, hủỷ hôn đi, Long Quốc nhịn thì còn mà không nhịn thì bổn công chúa tới tắm máu Long Quốc là được"

Cung nữ tức thì rời đi, nam tử đang ngồi gần đó liền nói:"Điện hạ còn chưa từng khen ta giỏi"

Nàng ngậm tẩu thuốc hít một hơi rồi buông xuống, một làn khói trắng từ từ bay ra, nàng cười bảo:"Ngươi vốn giỏi rồi khen làm gì, ngươi lại còn đi so đo với một đứa con nít năm tuổi, ngươi đã qua hai trăm tuổi rồi đấy"

Thái Hậu đến hỏi ý Quốc Sư thì thấy tiểu công chúa đang bị treo, tiểu công chúa lần nữa cầu cứu:"Thái hậu cứu ta"

Đối phương xua xua tay rồi tiến đến hỏi:"Quốc Sư đại nhân, chuyện huy hôn này....có ổn không?"

Quốc Sư nhấp trà rồi bảo:"Ổn, tin đến tai điện hạ rồi còn gì, đã đến tai điện hạ thì có mười Long Quốc cũng chẳng có vấn đề"

Quốc Sư nhấp trà rồi bảo: "Ổn, tin đến tai điện hạ rồi còn gì, đã đến tai điện hạ thì có mười Long Quốc cũng chẳng có vấn đề"

Thái hậu thở phào nhẹ nhõm rồi nói: "Ai gia chỉ đến hỏi thế thôi, chuyện tiểu công chúa tuỳ ý Quốc Sư, ai gia về cung đây"

Mùa xuân đến, Sứ thần tới bãi săn, tiểu công chúa cũng đi theo, nàng sợ hãi trốn sau lưng cung nữ ngay khi thấy



Quốc Sư. Y còn chẳng thèm nhìn nàng, tiểu hoàng đế vỗ vỗ chỗ bên cạnh nói:"Sư phụ, ngồi với con"

Quốc Sư tiến đến ngồi xuống bên cạnh hoàng đế, thái hậu cũng đến ngồi bàn bên cạnh.

Lễ sắp bắt đầu thì Uyển Nghi mới vào, nàng ngồi bàn bên cạnh, đối diện thái hậu. Tiểu công chúa bị nàng m hoặc, ánh mắt mê muội nói:"Thật xinh đẹp"

Quốc Sư hỏi ngay: "Một lát nữa người có đi săn không?"

Uyển Nghi đáp lời: "Có"

Quốc Sư liền bảo:"Nhưng không ổn lắm nhỉ, người vận như này có đánh được không?"

Uyển Nghi liền đáp:"Không cần lo cho ta, bãi săn vẫn ổn không có thích khách chứ?"

Quốc Sư khẽ gật đầu bảo:"Đệ đoán thế, Lễ Bộ tổ chức, cấm vệ quân được huy động toàn bộ, cả quân của Cố gia đều đang ở đây chắc sẽ ổn thôi"

Hoàng đế tuyên bố lễ hội săn bắn mùa xuân bắt đầu. Những nhân vật tham gia vào cuộc thi liền lấy vũ khí, có người còn dùng ngựa để đi. Uyển Nghi ngự kiếm, thuận tay rút ra một cái cung mạ vàng lấp lánh bắt đầu đi săn.

Khi họ đi săn thích khách đột nhiên đến, một mũi tên tẩm độc lão tới, Quốc Sư là người luyện võ tai thính tức thì rút kiếm vung lên chém đôi mũi tên bảo vệ hoàng đế. Quan lại còn ở đó tức thì hét lên:"Hộ giá hộ giá bảo vệ hoàng thượng, có thích khách"

Y nói nhỏ vào tai tiểu hoàng đế. "Ta ôm ngươi, ngươi ôm chặt vào đừng để rơi bản thân xuống"

Ngài ôm lấy tiểu hoàng đế lên, thích khách tứ phía lao đến, một mình y chặn đứng toàn bộ mũi tên mở đường rời đi, y hiện tại đang còn ôm tiểu hoàng đế nếu đánh nhau sợ khiến cả hai bị thương, thích khách bắn trúng chân y nhưng may mà mũi tên không có độc. Tuy chân y đau nhưng y vẫn nhanh chóng trèo lên bay nhanh đến con ngựa do Uyển Nghi không dùng đề lại, nhanh chóng thúc ngựa rời khỏi bãi săn lao nhanh về cung.