Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu

Chương 64: Đại chiến Tiên - Ma và Yêu



Tiên ma không chung đường từ đầu giống như thần quỷ, hôm ấy vốn bình thường như mọi ngày, bách tiên làm công việc của mình, người xử lí đống sổ sách người mang theo nhiệm vụ hạ phàm trừ yêu bắt ma quỷ.

Chuyện đang bình thường thì chuông trời leo lên dữ dội, báo hiệu có chuyện sắp xảy ra, bách tiên kéo vào Thiên Cung báo:"Thiên Đế bệ hạ, Ma Quân hắn xông vào Thiên Đình rồi"

Nhận tin thiên đế day ấn đường mệt mỏi, buông bút trong tay cầm kiếm bên cạnh đứng dậy, bách tiên tách ra làm hai chừa đường cho Thiên Đế đi. Ma Quân lần này còn gọi được theo yêu tộc. Hơn ba mươi vạn binh dưới quyền, y hét lên:"Hôm nay ngươi dám đến đây thì đừng mong rời khỏi Thiên Đình, bốn đế băm xác ngươi"

Ma Quân cười lớn nói:"Một tân để như ngươi chưa tham gia trận chiến lớn nào mà đòi băm xác ta"

Thiên Đế nhếch môi ra lệnh cho bách tiên:"Các ngươi xuống nhân gian một lúc đi, xử lí xong chuông sẽ gọi các ngươi về'

Bách tiên không hiểu nhưng vẫn rời đi hết, Thiên Đình chỉ còn lại mình y. Thiên Đế hỏi Ma Quân:"Ngươi muốn xem ảo thuật không? Ta không dùng kiếm không dùng tiên thuật vẫn có thể giết ngươi"

Ma Quân cười lớn trả lời:"Ta không tin"

Thiên Đế liền nói:"Ngươi nên tin đi"

Thiên Đế hét lên:"Cố Tử"

Ma Quân ngần ra, Cố Tử là cái tên mà bát hoang tứ hai e sợ, hắn cũng từ bị đánh lên bờ xuống ruộng, Cố Tử là nỗi ám ảnh của hắn. Một vòng xoáy đen xuất hiện ngay bên cạnh Thiên Đế, Quỷ Vương vác theo thanh đao bước qua, vòng xoáy đen sau đó biển mất, Vân Thiên vương tay ôm lấy đối phương, Cố Tử cũng xoa xoa đầu y, dáng vẻ nuông chiều. Ma Quân bắt đầu thấy run rồi, Thiên Đế vậy mà trực tiếp gọi cả Quỷ Vương bách chiến bách thắng đến. Thiên Đế buồng tay tiếp tục nói chuyện với Ma Quân:"Ngươi tin là ta không dùng kiếm hay tiên thuật vẫn có thể giết ngươi chưa hả? Quỷ Vương Cố Tử bách chiến bách thắng giờ là bại tướng dưới tay ta rồi, hắn giờ là người của ta, hắn sẽ là người xử lí ngươi"



Cố Tử cau mày hỏi y: "Đệ gọi ta xử lí tên từng bại dưới tay ta?"

Vân Thiên gật gật đầu, y nói:"Ta không muốn động tay đâu ca ca"

Cố Tử mỉm cười bảo:"Xong việc nhớ trả công cho ta là được"

Vân Thiên giơ ba ngón tay lên, sắc mặt hơi đỏ, Cố Tử hỏi y:"Ba lần?"

Y lắc lắc đầy, Cố Tử liền hỏi:"Ba ngày?"

Y gật gật đầu, Cố Tử vui vẻ bảo:"Chốt vậy đi"

Hắn hạ đao xuống, nói:" Cố Vân Đao, lên cùng lão tử nào"

Thanh đao trong tay hắn toát ra quỷ khí mạnh mẽ, cùng với hắn tiễn toàn bộ suốt chầu Diêm Vương. Y lộ nụ cười hài lòng, địch có đánh lại nhưng cũng không thể chạm vào hắn, Cố Vân Đao phân hai, một bảo vệ chủ một giết kẻ địch, chỉ chốc lát cả Thiên Đình chỉ còn lại hai người. Trên mặt hắn có dính chút máu đỏ, y chạy đến, rút khăn tay ra, lau mặt cho hắn, Cố Tử cầm lấy tay y nâng lên đặt xuống một cái hôn hỏi:"Thiên Để bệ hạ, ta đã hoàn thành nhiệm vụ, bệ hạ có phải nên trả công rồi không?"

Thiên Đế rút vội tay lại, y ngượng ngùng bảo: "Đợi một chút, ta gọi bách tiên về đã, còn có công vụ, nhờ biểu đệ xử lí đã"

Y đưa tay về phía chuông, một luồng linh khí lao nhanh đến đánh mạnh vào chuông, tiếng chuông vang lên, bát hoang tứ hải đều nghe thấy, y cũng gấp ra một con hạc giấy nhỏ rồi ném lên, nó là thư truyền tin. Hạc giấy tức thì bay đi, Cố Tử ôm lấy eo y nói:"Nếu đã xong rồi, ta liền bắt Thiên Đế đi vậy"

Y bị hắn vác trên vai mang về Quỷ giới, đặt lên giường, rèm che được thả xuống, Vân Thiên lúc này lại bám dính lấy hắn không buông.



Ba ngày trôi qua, Thiên Đế vẫn chưa quay lại, Cố Tử lại truyền ra một tin:"Thiên Đế bị Quỷ Vương Cố Tử bắt đi"

Thiên Đình xôn xao bàn tán, biểu đệ y nghiến răng nghiễn lợi, rõ là nói ba ngày vậy mà hơn ba ngày lại bị biểu ca phu giữ lại không cho về.

Dưới Quỷ giới, bên ngoài Lạc Hoan Phường là nơi tụ tập bài bạc, chợ búa, tiếng cãi nhau tiếng đánh bạc vang lên không ngớt cả ngày lẫn đêm, bên ngoài bình thường bao nhiêu bên trong lại chỉ có tiếng của cả hai người họ, dính lấy nhau không buông.

Cố Tử cũng muốn ngừng, nhưng đôi chân của y thì không cho phép hắn, hắn rất thích đồi chân ấy, mềm mềm trắng trắng đầy mê người. Trên người thiên đế nếu nói về chỗ bị cắn nhiều nhất chắc chắn là hai chân của y, cổ y có rất ít, đa số nằm ở chân.

Ngày thứ năm y quay lại, eo có chút đau nhức, đi về Thiên Cung giống như lết đi, bách tiên chú ý đến chuyện này, họ đoán có lẽ Thiên Đế bị Quỷ Vương giam lại đề ngày đêm hoan lạc cùng hắn.

Vừa đặt chân vào Thiên Cung thì bên ngoài, Quỷ Vương cũng đến, hẵn la hét bên ngoài:"Thiên Đế, ngươi là tên tồi, mượn giống sinh con, năm lần bảy lượt ngủ với ta xong bỏ chạy còn ném con cho ta nuôi"

Y nhức hết cả đầu, day day ấn đường, tiện tay ném một đạo thánh chỉ cho biểu đệ rồi bỏ đi. Biểu đệ y bước ra, giở ra đọc:"Quỷ vương Cố Tử, quy hàng Thiên Đình, có công sinh ra thái tử nay sắc phong làm Thiên Hậu"

Bách tiên trước nay sợ hắn nhưng hiện tại hắn lại vì Thiên Đế mà quy hàng Thiên Đình, đây là chuyện tốt, bách tiên kéo nhau ra chúc mừng, nhưng hắn chạy đến Thiên Cung, lao vào phòng y, Vân Thiên đang tắm ở ôn tuyền, không ở trong phòng. Hắn tới ôn tuyền, Vân Thiên biết hắn đến liền nói:"Xuống đây, chúng ta cùng tắm"

Hắn cởi y phục trên người rồi mau chóng lao xuống, bơi về phía y, ôm lấy eo y.

Ba ngày sau Thiên Đế vẫn chưa xuất hiện, biểu đệ y nghiến răng nghiến lợi nhưng sau đó vẫn thở dài làm tiếp, hắn nghĩ:"Biểu ca ở dưới thân Quỷ Vương không thể tuỳ ý bỏ chạy được, Quỷ thích làm chuyện này ngày đêm, hẳn Quỷ Vương cũng giống vậy, nhưng chí ít hắn cũng quy thuận Thiên Đình nghe lời biểu ca là chuyện tốt, trói hắn bên cạnh vẫn tốt hơn là thả nhông nhông bên ngoài để hắn cắn người gây hoạ"