Năm đó, Thiên Đế Vân Quân đi độ kiếp, Thiên Đế tiền nhiệm Vân Thiên phải quay lại quản lí Thiên Đình.
Năm ấy lại là một năm mất mùa đói kém ở nhân gian, không chỉ mỗi năm ấy mà đến năm ấy đã là năm thứ tư.
Thuế vùng đã được miễn bốn năm, nhận chu cấp cứu trợ nhiều đến mức hoàng đế còn nghi ngờ nói dối tự mình đến xem thực hư.
Trời nóng như lò nung, cây cối chết nóng, nhiều nhà bị cháy do lợp nhà bằng cỏ, xác người cháy đen nằm khắp nơi.
Thiên Đế đã quay lại nắm quyền nên cử Thiên Hậu đến xem tình hình và toàn quyền quyết định. Chỉ là thực khó hiểu, chỉ là đi giải quyết chuyện có giao tiếp với phàm nhân một lần mà được giữ lại. Thiên Hậu thấy họ tốt cũng ở lại đó một thời gian, chỉ là không hiểu vì điều gì lại khiến toàn bộ nữ tử còn sống chưa xuất giá trong làng mến mộ nuốn gả cho.
Thiên Hậu hôm ấy hạ phàm, người đổi hắc y thành bạch y, tay cầm một cây dù trắng, đến miếu thổ địa. Nơi ấy chẳng còn gì, cột gỗ cháy đen mái cháy đen và cả tượng thần cũng muốn cháy đen.
Thổ địa say rượu nằm cạnh gốc cây cháy đen, ngủ như chết. Thiên Hậu nhìn xung quanh bản thân rồi tiến tới tới gần Thố Địa đá mạnh đối phương nói:"Dậy đi"
Thổ Địa say không tỉnh, hắn liền nói:"Quả nhiên là tên Thổ Địa gây chuyện rồi"
Thổ Địa say không tỉnh, hắn liền nói: "Quả nhiên là tên Thổ Địa gây chuyện rồi"
Người gửi một lá thư nhỏ lên Thiên Đình rồi xoay người tiến vào làng.
Người tiến đến gần một nam tử rồi hỏi:"Mạo muội làm phiền rồi, không biết nơi này đã diễn r chuyện gì sao?"
Nam tử ấy nhìn ngài rồi bảo:"Chuyện này là do Thuỷ Thần và Thổ Địa xung đột, có điều ta lại có chút bận việc rồi, nếu công tử muốn nghe đầu đuôi phiền đi theo ta về nhà, phụ thân và nương tử ta sẽ kể ngài nghe"
Người theo hắn về nhà, trước cửa là một lông lão đang ngồi cùng một nữ tử. Nam tử đẫn y liền nói."Phụ thân, nương tử vị công tử này có lẽ là đạo sĩ hoặc một vị đến từ kinh thành theo lệnh bệ hạ, ngài ấy muốn biết thực hư chuyện của làng chúng ta"
Đối phương khẽ gật đầu nói:"Ngài ngồi xuống cùng lão, lão kể ngài nghe"
Đối phương kể cho ngài nghe về chuyện xung đột thuy thần và Thổ Địa.
Lúc này y mới biết kẻ gây chuyện là Thổ Địa, chuyện mạo phạm đến người đứng đầy là Thuy Sư đại nhân nên mới xảy ra chuyện này, dầu sao Thủỷ Thần và Thổ Địa ở vùng này được thờ gần nhau, Thổ Địa không được dân chúng cúng bái nhiều như Thuỷ Thần nên cầm bình rượu ném thẳng vào tượng Thuỷ Thần trong miếu. Khiến Thuỷ Sư chảy máu đầu phải băng bó, Thuỷ Sư tức giận không cho Thuỷ Thần vùng này ban mưa.
Y hơi trầm ngâm suy nghĩ thì ông lão nói:"Thôi, trời cũng sắp tới rồi, đạo trưởng hãy ở lại nghỉ ngơi dùng bữa cùng dân làng chúng tôi"
Y khẽ gật đầu. Trên bàn chỉ có thịt nướng khô khốc, không được rửa sạch sẽ, vùng này quanh năm không có mưa, không có nước càng không có rau.
Y ăn cùng họ, đang ăn liền dừng lại bảo:"Sớm nhất có thể là tối nay có mưa, chuyện Thuỷ Thần với Thổ Địa không đơn giản, dù sao thì một Thuỷ Thần cai quản một vùng không có tư cách ngưng mưa của vùng họ phải được Thuỷ Sư đứng đầu, chuyện ngưng mưa này Thiên Đế có thế thông cảm cho Thuy Sư vì ngài là người bị Thố Địa gây sự,
Thổ Địa có lẽ sẽ bị giáng chức, thay đổi tân Thổ Địa, có điều chuyện này không thể tính được, Thổ Địa một vùng quản vùng đó trăm năm mới đối. Thố Địa chỗ các ngươi vừa đối năm năm trước, hiện tại đối có chút khó, chắc chỉ là cử người quản tạm thời"
Dân làng nhìn nhau rồi hỏi:"Sao ngài biết rõ vậy?"
Y hơi im lặng rồi cười nói dối:"Ta là thần, là thuộc hạ của Thiên Đế, là ngài ấy cử ta xuống"
Đêm ấy trời mưa tầm tã, mưa rất to, dân làng vui mừng chỉ có y đứng dưới mưa tay cầm dù trắng hơi im lặng.
Lúc đó một toán người xuất hiện, tay cầm đèn lồng rọi đường, tay họ ai cũng cầm một cây dù, theo sau là một chiếc kiệu. Người ngồi bên trên là Thiên Đế.
Hắn nhìn thấy liền vội vàng chạy đến đó, y nghiêng người bảo:"Thổ Địa chưa thể chọn người thích hợp, huynh tạm thời ở lại nhân gian vài tháng cho đến khi chọn người được chứ?"
Hắn khẽ gật đầu đồng ý, y nói thêm: "Biết huynh từ sau khi thành hôn không có ta liền không thể ngủ, ta sẽ cố gắng sắp xếp đêm sẽ hạ phàm đến đây"
Hắn khẽ gật đầu rồi hỏi:"Không thể ở lại luôn sao?"
Y trả lời:"Thiên Đình nhiều việc không thể bỏ, biểu đệ có việc bận đã rời đi, tam phu của Quân nhi và tứ phu của
Minh nhi không rảnh làm việc của Thiên Đế đâu"
Hắn thở dài rồi gật đầu, y nói:"Ta nghỉ ba ngày giao việc cho họ ba ngày này đều sẽ ở cạnh ngươi, như vậy chịu không?"
Hắn lắc đầu bảo:"Để lần sau, ta muốn dính đệ cả ba ngày nhưng chúng ta ở nhân gian, có chút khó"
Y nghe hắn xong liền gật đầu rồi ra lệnh:"Quay về"
Đoàn người liền quay về ngay tức thì, để lại hắn dưới mưa.
Nửa đêm hôm ấy, hắn trằn trọc bên ngoài, giường trong nhà không có nên hắn ngủ tạm bên ngoài, nằm dài trên chiếc thảm da sói do dân làng lột ra. Một thân kim y tiến tới gần hắn. Cố Tử xoay người nhìn thấy y một thân nữ tướng liền mỉm cười bảo:"Đừng ngủ ở đây, mau về, đệ sẽ bị lạnh đấy"
Y ngồi xuống cạnh hắn, vương tay lên xoa xoa má hắn bảo:"Không lạnh, muốn ở cạnh huynh, ca ca, ta muốn ôm huynh ngủ"
Hắn cười bảo: "Không được rồi, ta không đòi hỏi đệ mà, đệ lần này lại đòi hỏi ta như thế sao ta có thể làm gì đây"
Sáng ngày sau, cả hai dậy sớm hơn dân làng một chút, hắn ôm y đứng trước gốc cây còn xót lại hỏi:"Đệ có xử lí được không?"
Y trầm ngâm rồi đáp:"Có lẽ có thể"
Y đưa tay lên, những ngón tay thon dài trắng trẻo vương dài ra, ánh sáng vàng xuất hiện từ tay y, bay ra theo gió lan khắp nơi. Chỉ một loáng xung quanh cây cối cỏ rêu mọc lên um tùm cũng đồng thời xuất hiện thêm vô số động vật khác, con sông cạn ngày nào đã đầy nước, có điều nước đục hiện tại dùng có chút khó.
Làm xong y xoay người hôn hắn, để lại một món đồ trên người hắn rồi mới rời đi.
Dân làng cả kinh trước sự thay đổi của xung quanh khi thức dậy, họ hỏi hắn: "Thần tiên, là ngài làm sao?"
Hắn lắc đầu cười bảo:"Đạo hạnh của ta chưa đặt đến mức này, những thứ này là Thiên Đế bệ hạ hạ phàm sáng nay ban tặng"
Nhiều ngày sau, y không đến, nữ tử trong làng dạo này thường dính lấy hắn, lí do vì hắn là mỹ nam, tốt bụng lại thân thiện chu đáo, lại biết làm việc phụ giúp người khác, chính là kiểu mà nữ tử thích, hơn nữa hắn là thần gả cho hắn nhất định có thể được lên Thiên Đình, hơn nữa hắn là thuộc hạ của Thiên Đế nhất định là rất tài giỏi mới có thể khiến Thiên Đế đích thân hạ phàm.
Nhưng hắn né tránh tất cả nữ tử, hắn nói bản thân không thích.
Vài tháng trôi qua, tân Thổ Địa đến bái kiến hắn. Có thuộc hạ đến mời hắn về theo lệnh Thiên Đế nhưng hắn lại bảo hắn muốn nghỉ ngơi ở đây một thời gian, sau này chán sẽ về.
Thiên Đế biết chuyện chỉ bảo:"Hiếm khi Thiên Hậu có hứng thú với nhân gian và chuyện nghỉ ngơi, cứ để y tuỳ ý đi"
Hắn ở đó mở lớp dạy học chữ, dạy học võ. Cả nữ tử cũng có thể học cả hai. Trưởng làng có nhi nữ đã đến tuổi gả đi, liền hỏi hắn:"Thần tiên, nếu chọn thê tử, ngài muốn chọn người thế nào?"
Hắn không hiểu, hơi trầm ngâm rồi trả lời:"Khả ái, văn võ song toàn, tính cách có phần hiền dịu ôn nhu dịu dàng, tính cách không nên quá nóng nảy, biết tự lo cho bản thân lúc ta không có mặt, dính người càng tốt"
Nghe hắn xong trưởng làng bật cười bảo:"Thê tử tự lo cho bản thân sẽ ít khi có thời gian dính ngài, tính cách hiền dịu ôn nhu dịu dàng bất kì nữ tử nào cũng có, họ cũng không nóng nãy, khả ái họ cũng có, có điều nếu tìm một nữ tử văn võ song toàn thì quả thực khó hơn lên trời".
Hắn hơi mỉm cười im lặng một lúc rồi nói:"Nhan sắc xinh đẹp, mái tóc bạch kim, một thân kim y, y có phần lạnh lùng sát phạt quyết đoán nhưng lại rất dính người, rất khả ái, ôn nhu dịu dàng và tình cảm"
Trưởng làng hơi ngây người rồi nói:"Xem ra thần tiên đã có người trong lòng rồi"
Hắn khụ một tiếng thành thành thật thật bảo:"Y sớm gả cho ta rồi, ta lớn hơn y vạn tuổi, y rất nhỏ có điều mới vừa mười tám đã gả cho ta, hiện tại bọn ta đã sinh năm đứa trẻ"