Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 144



CHƯƠNG 144


“Lý Tang Du, thảo nào cô bị mất chức là phải. Không biết phân biệt chuyện nào nặng chuyện nào nhẹ, không bị giáng chức mới lạ.” Trương Ngọc nghe tiếng bước ra, mỉa mai nhìn Lý Tang Du: “Tổng giám đốc tìm cô thì cô mau đi đi, đừng đẩy trách nhiệm lên đầu tôi, tôi gánh không nổi đâu.”


Giữa tổng giám đốc và công việc, ai cũng sẽ chọn tổng giám đốc, chỉ có Lý Tang Du ngốc nghếch không phân biệt được.


Cô thật sự không phân biệt được ư?


Sai!


Cũng bởi vì cô hiểu Lục Huyền Lâm rất rõ, cô mới có thể trốn thì trốn, có thể chạy thì chạy.


Hôm nay, chỉ sợ trốn không nổi.


Lý Tang Du chỉ đành đứng dậy đi theo sau lưng Elise, rời khỏi phòng tài liệu.


Tổng giám đốc tìm Lý Tang Du, đối với tất cả mọi người trong phòng tài liệu đều là chuyện vô cùng tốt, chứng tỏ tổng giám đốc vẫn chưa quên cô, nói không chừng Lý Tang Du rất nhanh sẽ có cơ hội “khổ tận cam lai”.


Chỉ có Trương Ngọc , lúc Elise rời khỏi phòng tài liệu, vẻ hòa nhã trên mặt lập tức đổi thành vẻ mặt âm trầm khó đoán. Chuyện những người khác nghĩ ra đương nhiên cô ta cũng nghĩ ra, nếu Lý Tang Du thật sự trở mình, vậy thì vị trí trưởng nhóm mà cô ta vừa mới ngồi cũng sẽ không an toàn.


Lý Tang Du bị đưa đi khỏi phòng tài liệu theo Elise bước vào thang máy, nhìn thấy Elise ấn nút đến tầng 1.


“Elise, chúng ta đi đâu vậy?” Lý Tang Du không hiểu Lục Huyền Lâm cuối cùng muốn làm cái gì, giờ làm việc không ở trong văn phòng mà lại chạy ra ngoài không nói, còn muốn cô đi theo, muốn xem cô như thợ mỏ ư?


“Lý Tang Du, đi theo là được rồi, hỏi nhiều quá không tốt đâu.”


Lý Tang Du có thể xem như người có thâm niên trong công ty, nhưng trước mặt Elise kinh nghiệm lão luyện, cô cũng chỉ là người mới.


Không hiểu rất nhiều quy tắc công sở.


Bị người ta từ chối trả lời, Lý Tang Du không lên tiếng nữa, giọng buồn bực đi theo ra ngoài công ty.


Trước cửa công ty có một chiếc xe tải nhỏ đang đậu, Elise đứng cạnh xe: “Lên đi.”


Lý Tang Du bước vào trong xe, Elise không lên xe mà chỉ kéo cửa xe.


Sau khi lên xe cô mới phát hiện chỗ đặc biệt của chiếc xe này, đây chính là một cái bình “bịt kín”!


Cả chiếc xe ngoại trừ kính chắn gió, những nơi khác có thể nhìn thấy ánh sáng đều bị rèm che kín, bên trong không nhìn thấy bên ngoài, bên ngoài cũng không nhìn được bên trong.


Lý Tang Du càng không hiểu Lục Huyền Lâm rốt cuộc muốn làm gì.


Xe chạy được một lúc, Lý Tang Du không nhịn được lại hỏi: “Anh tài xế, chúng ta đang đi đâu vậy?”


Người tài xế này còn rất trẻ, nhìn chất phác thật thà, nhưng lại có một đôi mắt rất khôn ngoan.


Người này cô chưa gặp bao giờ.


“Câu lạc bộ Khốc Thượng!”


Cuối cùng cũng có người trả lời.


“Anh có biết là chuyện gì không?”


“Không biết!” Tài xế nhìn thoáng qua Lý Tang Du trong gương, trong mắt hiện lên chút tiếc nuối.


Hỏi tới hỏi lui cũng không biết là chuyện gì, Lý Tang Du không hỏi nữa, cả đêm không ngủ, cô nhân cơ hội này mà thiếp đi một lát.