Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 197



CHƯƠNG 197


Lý Tang Du cũng không ngoại lệ, vừa rồi còn khinh thường bảo là xa xỉ lãng phí, bây giờ lại vô cùng vui vẻ và ngạc nhiên.


Nhưng mà trong mắt Lục Huyền Lâm lại hoàn toàn không phải như vậy, anh tức giận trừng mắt nhìn Minh, ánh mắt có vẻ không vui.


Đây là cái chỗ quỷ quái gì? Một con đường nhỏ mà lại dài như thế!


Vui mừng xong, Lý Tang Du cũng phát hiện ra vấn đề này, đi thêm một lát nữa thì nhịn không được hỏi: “Còn phải đi bao lâu nữa?”


“Tới ngay đây, tới ngay đây.” Minh vô cùng đắc ý nói: “Sắp tới còn có niềm vui bất ngờ cơ!”


Niềm vui bất ngờ?


Tất cả những gì Minh làm đều là do Lục Huyền Lâm gợi ý, cho nên niềm vui bất ngờ này cũng chính là ý đồ của Lục Huyền Lâm.


Kết hôn với Lục Huyền Lâm đã hai năm, cô gần như quên mất cái gì gọi là niềm vui bất ngờ.


Đang nghĩ ngợi thì đột nhiên xuất hiện hai hàng nữ tiếp viên, một người trong số đó đi lên trước đưa cho Lý Tang Du một bó hoa hồng màu xanh lam.


“Cái này cho tôi sao?” Lý Tang Du đột nhiên được nhận hoa có hơi khó tin.


“Đúng vậy, đây là của anh Lục tặng.” Cô gái nói, nhìn thoáng qua Lục Huyền Lâm.


Lục Huyền Lâm vốn chẳng hay biết gì về mọi sự sắp đặt ở đây, tất cả đều do Minh lấy danh nghĩa của anh đi xử lý, anh chỉ đưa ra cho Minh một chỉ thị: sắp xếp một hành trình cho hai người!


“Cảm ơn!” Sao Lý Tang Du có thể không biết ngọn ngành chuyện này, nhưng mà dù sao đi nữa thì nhận được hoa tâm trạng vẫn rất tốt, lại còn là hoa hồng xanh mà cô thích nhất: “Minh, sao anh biết tôi thích hoa hồng xanh?”


Minh ngại ngùng gãi đầu: “Tôi tra xét ghi chép nhận việc của cô.”


Thì ra là vậy!


“Cảm ơn!” Lý Tang Du cảm ơn Minh.


Lục Huyền Lâm híp mắt lại nhìn bó hoa hồng màu xanh lam trong tay Lý Tang Du: Thì ra là cô thích hoa hồng màu này.


Đây là lần đầu tiên anh biết tới!


Lúc này, anh đột nhiên thấy ghen tị với Minh, chuyện anh không biết Minh đều biết, còn có chuyện gì mà anh ta không biết?


Mà điều Lý Tang Du đang suy nghĩ lúc này là một loạt hành vi lạ lùng của Lục Huyền Lâm, cô còn chưa ngốc tới nỗi cho rằng đây là biểu hiện của việc Lục Huyền Lâm thích cô.


Anh bày trò lấy lòng cô thế này chắc chắn là có nguyên nhân.


Cô đoán được một chút, nhưng lại không thể chắc chắn.


Hết hoa hồng xanh, Minh lại lấy ra một cái hộp, mở ra: “Cô Lý, cô thích chiếc điện thoại này chứ?”


Lý Tang Du nhìn, là một chiếc điện thoại cùng thương hiệu cùng kiểu dáng với điện thoại của Lục Huyền Lâm, ngay cả kích thước cũng giống nhau, thứ duy nhất khác biệt là màu đỏ, còn của Lục Huyền Lâm là màu đen.


Cũng may tối qua cô dùng điện thoại của anh lên Facebook rồi, nếu không hôm nay chẳng nhận ra thì đúng là quê thật.


Nhìn tình cảnh thế này thì chiếc điện thoại màu đỏ này là để tặng cô rồi, ở đây nhiều người như thế, cho dù là Lục Huyền Lâm hay là Minh thì cô cũng không tiện làm trái ý tốt của họ.