Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 460



CHƯƠNG 460

Lâm Hân chống một tay quỳ xuống đất đỡ Lý Tang Du đứng lên: “Chị điên rồi sao? Biết rõ mình… Vì sao còn để dính mưa chứ?”

Sao người có thai có thể quỳ ở đây để dính mưa được?

Lỡ gây ra di chứng gì thì sao, cả mẹ lẫn con đều gặp nguy hiểm.

Hiện giờ, Lý Tang Du nào còn tâm tư suy nghĩ những điều này, cô nắm chặt tay Lâm Hân: “Lâm Hân, em giúp chị cầu xin cậu hai Bùi đi, giúp chị đi.”

Sau khi nhìn thoáng qua Bùi Viêm Đình, Lâm Hân thu ánh mắt về không lên tiếng.

“Hân, cuối cùng em cũng đã đến, anh còn tưởng rằng em sẽ không gặp anh nữa.” Mặt Bùi Viêm Đình đầy vẻ trêu chọc, bất cần đời.

Cuối cùng Lý Tang Du cũng đã hiểu ra, trước đây Bùi Viêm Đình đã coi Lâm Hân như vật sở hữu bắt buộc phải có được. Bảo sao anh ta lại hại ba của Triệu Thùy Dung vì Lâm Hân.

Lâm Hân không để ý đến Bùi Viêm Đình, kéo Lý Tang Du rời khỏi đây.

Tiếng nói của Bùi Viêm Đình lại vang lên sau lưng hai người: “Chỉ cần Hân đồng ý lấy tôi, tôi sẽ có cách cứu ba chị.”

Câu nói này khiến bước chân hai người dừng lại, cùng nhìn về phía Bùi Viêm Đình.

“Nhất định phải như vậy sao?” Lý Tang Du hỏi, cô nhìn ra được Lâm Hân không hề có chút động lòng hay vui sướng gì cả, có thể thấy được cô ấy cũng không muốn cưới.

“Đúng, cô ấy lấy tôi, tôi mới có thể ra tay giúp chị.” Bùi Viêm Đình đưa ra câu trả lời chắc chắn.

“Đây là hai chuyện khác nhau.” Lâm Hân nói.

Bùi Viêm Đình không ngừng bày ra vẻ mặt tính toán: “Tôi là người làm ăn, xưa này không mua bán lỗ vốn bao giờ cả, đây là một chuyện thôi.”

“Chúng ta đi.” Lý Tang Du cắn răng nói, từ bỏ ý định tìm anh ta giúp đỡ.

Bùi Viêm Đình không phải là người có thể bị hôn nhân gia đình trói buộc, cô không thể vì chuyện riêng của mình mà hại Lâm Hân.

“Kít!” Một chiếc xe con dừng lại trước mặt các cô.

“Lý Tang Du, cô có biết xấu hổ hay không hả?” Lục Huyền Lâm vừa xuống xe đã tóm lấy tay Lý Tang Du, vẻ mặt vừa tức giận vừa sốt ruột.

Bùi Viêm Đình là ai, Lục Huyền Lâm là người rõ nhất, anh ta chính là một công tử nhà giàu chuyên đùa giỡn phụ nữ, Lý Tang Du đi tìm Bùi Viêm Đình không khác gì dê vào miệng cọp cả. Từ lúc Vu Thiến gọi điện thoại, nói cho anh biết Lý Tang Du tìm đến Bùi Viêm Đình, anh đã lập tức bỏ ngang công việc chạy tới đây.

Nhìn thấy Lục Huyền Lâm xuất hiện, Lý Tang Du lấy làm bất ngờ. Với sự hiểu biết của cô thì bây giờ cô còn có thể diện nữa sao? Quỳ ở nhà họ Vu rồi lại quỳ ở nhà họ Bùi, thể diện gì đó đã không còn quan trọng nữa rồi.

“Cậu Lục, chúng ta mau đi thôi, Tang Du không được dính mưa, cô ấy dầm mưa lâu như vậy, bị cảm sốt thì lại rắc rối.” Lâm Hân vội vàng thúc giục.

Lời ba người nói có ba nghĩa khác nhau, nhưng Lục Huyền Lâm và Lâm Hân đều có chung một mục đích, đó chính là dẫn Lý Tang Du rời khỏi đây.

“Lâm Hân?” Lục Huyền Lâm vẫn có chút ấn tượng với Lâm Hân, nhưng không dám khẳng định.

“Là tôi.”

Trong lòng Lục Huyền Lâm vẫn luôn có khúc mắc với nhà họ Lâm, lúc này lại không nghi kỵ gì, Lâm Hân xuất hiện ít nhiều gì cũng có thể làm Lý Tang Du an toàn hơn.

“Chúng tôi đưa cô đi cùng luôn.” Lục Huyền Lâm nói.