Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 771



CHƯƠNG 771

“Đúng đấy mợ ạ. Cần gì chứ? Tư Bác Văn đã làm ầm ĩ thành như vậy rồi, nếu kết hôn thì chỉ khiến người ta nhìn nhà họ Lục chúng ta như trò hề thôi.” Vu Diễm My ở bên cạnh thêm mắm dặm muối.

Mặt vợ chồng Lục Huyền Lâm sa sầm xuống, không nói gì.

Lúc Lục Nghiên Tịch đi ra thì vừa hay trông thấy cảnh này, nghe đến tên Tư Bác Văn, cô mới hoàn hồn, ánh mắt nhìn về phía tivi.

Trên đó đang chiếu bản tin giải trí: Lục Thị dựa vào thế lực, ép một diễn viên trẻ đang nổi tiếng chia tay.

“Toàn bộ lời tôi nói đều là sự thật. Rõ ràng chúng tôi ở bên nhau lâu như vậy mà chỉ vì nhà họ Lục có thế lực, ép chúng tôi chia tay…” Diệp Quỳnh Như khóc lóc kể lể, gương mặt trang điểm tỉ mỉ, trên người mặc chiếc váy ngắn họa tiết hoa nhí, khóc thấy mà thương, không hề có dáng vẻ hùng hổ như khi giằng co với Lục Nghiên Tịch.

Cuối cùng Diệp Quỳnh Như còn lấy một tấm ảnh chụp chung giữa hai người, rất thân mật, trông có vẻ không phải là giả. Hơn nữa áo choàng tắm và khung cảnh cũng đủ để chứng minh.

Đây là bộ đồ hôm đó Lục Nghiên Tịch bắt gặp Diệp Quỳnh Như và Tư Bác Văn ơ cùng nhau.

“Nghiên Tịch.” Lý Tang Du là người đầu tiên nhìn thấy Lục Nghiên Tịch, bà lập tức tắt TV, tức giận nhìn hai mẹ con Lục Hương Cầm.

“Chuyện này có gì quan trọng đâu? Ngày mai đã là hôn lễ rồi, không thể không tổ chức được, cũng chỉ là lũ tôm tép lắm mồm thôi mà.” Dù thế nào thì cuộc hôn nhân này vẫn phải tiếp tục, lúc Lục Nghiên Tịch nói chữ “lũ tôm tép lắm mồm” còn đánh mắt liếc nhìn Vu Diễm My.

Dứt lời, cô trở về phòng, theo bản năng lấy điện thoại ra mở trang tin tức, không ngờ nửa đêm nửa hôm lại càn quét khắp các trang mạng, mở đại một cái là thấy được ngay.

“Liên quan đến chuyện Lục Thị ép hôn, Tư Bác Văn đã có động thái.”

Tiêu đề màu đen vừa to vừa tạo kiểu, Lục Nghiên Tịch nhấp vào.

Tư Bác Văn tổ chức họp báo ngay giữa đêm khuya, công bố đây là tin đồn, đồng thời thể hiện mình và Lục Nghiên Tịch kết hôn là vì tình yêu.

Lúc nhìn thấy hai chữ này, nước mắt Lục Nghiên Tịch lập tức rơi lã chã.

Tình yêu? Hai chữ thật buồn cười, nói về nó mà Tư Bác Văn lại hời hợt đến vậy. Cứ như cho dù là thanh mai trúc mã cũng chỉ giống như một trò hề.

“Không phải tối qua con ngủ từ sớm rồi à? Sao quầng thâm mắt lại đậm như vậy? Hôm nay là ngày con kết hôn, phải thật xinh đẹp biết không?” Lý Tang Du kéo Lục Nghiên Tịch từ trên giường lên, sau đó bắt đầu dặn dò không ngừng.

Những việc nên chú ý, nên làm, Lý Tang Du đều nhắc đi nhắc lại với Lục Nghiên Tịch.

Lục Nghiên Tịch liên tục gật đầu đồng ý, khó khăn lắm mới chuẩn bị xong mọi việc. Sau khi thay váy cưới xong, dưới sự yêu cầu không ngừng nghỉ của Lý Tang Du, cô mới cong môi nở một nụ cười rất khó coi.

Tư Bác Văn tới đón cô, không hề có màn chặn cửa, không hề có niềm vui đáng lẽ phải có lúc kết hôn, chỉ làm thủ tục một lượt, sau đấy cô lập tức lên xe hoa.

Tư Bác Văn ngồi bên cạnh, khóe miệng từ đầu đến cuối vẫn luôn mỉm cười, nhưng lại cảm thấy nụ cười không chạm đến đáy mắt.

“Sao vậy? Hoắc Vũ Khải trở về là không muốn cưới nữa luôn à?” Trong đầu Tư Bác Văn hiện lên dáng vẻ ngày hôm đó cô đút cho Hoắc Vũ Khải ăn, giống như trở lại lúc ban đầu… Tư Bác Văn lắc đầu, nhìn Lục Nghiên Tịch đang im lặng, chờ đợi câu trả lời của cô.

“Anh cam lòng đóng băng mọi hoạt động của Diệp Quỳnh Như thật đấy à?” Lục Nghiên Tịch không đáp lời mà hỏi lại, quay đầu nhìn Tư Bác Văn đăm đăm.