Ba Nghìn Kiếm Giới

Chương 67: Phổ Độ Chúng Sinh 2





Lục Ông Bá chưa từng nghĩ sẽ từ bỏ, bởi vì hình ảnh Vương Diễm Hồng đứng che trước mặt hắn đã khắc sâu trong lòng, không thể quên được, thật may Lục Ông Bá tu luyện cũng không có rớt xuống, hơn nữa dựa vào linh đan dược hiệu và sự tích Phổ Độ Chúng Sinh, luyện tu vi của mình tăng tới cảnh giới Linh Vực đỉnh phong ở tuổi 300, cho nên ít nhất còn thời gian hai trăm năm.

 
Lục Ông Bá tin tưởng cho dù mình không trở thành Thần Minh cũng không có vấn đề, chỉ cần có thể đến được Dược tu đỉnh phong, nhất định sẽ có biện pháp cứu được Vương Diễm Hồng
 
Hài tử Lục Tư Hồng của họ, thiên phú bình thường, chỉ có thể tu đến cảnh giới Trọng Sinh, nhưng con cháu đã sớm đầy cả sảnh đường, Lục Tư Hồng cũng không có gì tiếc nuối, khi lâm chung hắn cự tuyệt phụ thân đóng băng hắn giống mẫu thân, bởi vì tình cảnh của hắn và mẫu thân không giống nhau, Lục Ông Bá cũng đành thuận theo tâm ý của Lục Tư Hồng, từ nay về sau toàn tâm toàn ý nghiên cứu dược học.

 
Thượng Thiên cũng không có thiên vị Lục Ông Bá, bởi vì thiên phú bị hạn chế, phần lớn linh đan dược hiệu cũng biến chất, chỉ còn vẻn vẹn không tới năm mươi năm, khiến cho Lục Ông Bá bắt đầu điên cuồng.

 
 Lục Ông Bá bắt đầu mở ra lối riêng, ở một trình độ nào đó khai sáng một thời đại mới, Dược tu và Kiếm Tu thật sự dung hợp được, mà ở trong đó mấu chốt chính là Kiếm Hồn!
 

 Chỉ có kiếm khả năng sinh ra hồn phách, mà hồn phách bồi dưỡng tu sĩ, tại sao không sử dụng nó như thuốc?
 
 Ý nghĩ này có dẫn dắt Lục Ông Bá rất lớn, hắn bắt đầu dùng tu sĩ làm thí nghiệm, trong thời gian mười năm hắn phát hiện hắn không đi sai con đường này, Kiếm Hồn thật sự có thể sử dụng giống thuốc !
 
 Lục Ông Bá cũng không phải phát điên bắt người làm thí nghiệm, mà tất cả người thí nghiệm đều cam tâm tình nguyện tham dự vào, hoặc là bệnh lâu không chữa được, cũng có tu sĩ gần tử vong, thậm chí còn có tu sĩ sắp tan hết hồn phách.

 
 Cũng không phải là thí nghiệm đều thành công toàn bộ, nhưng Lục Ông Bá phát hiện mình không ngừng đề cao tỷ lệ thành công, tu sĩ nhân loại đã không thỏa mãn được hắn, hắn bắt đầu nghiên cứu các loài sinh vật, sau đó lấy Kiếm Hồn làm môi giới cưỡng ép sinh vật khác loài dung hợp với nhau, có thất bại, mà biến thành quái vật.

 
 Lục Ông Bá bắt đầu say mê trong đó, dần dần bắt đầu sáng tạo ra rất nhiều sinh mạng dị loại, cao lớn anh tuấn, đầu chim ưng mình sư tử, mỹ nhân ngư xinh đẹp tuyệt vời, cũng có loài rết khiến người rợn cả tóc gáy, cũng chính lúc này, Lục Ông Bá bắt đầu bị người coi là người điên cánh ly.

 
 Ban đầu Lục Ông Bá không quan tâm người khác nhìn gì, bây giờ càng như thế, nhưng khi Phổ Độ Chúng Sinh tìm đến hắn, Lục Ông Bá biết có lẽ hắn đã đi tới điểm cuối của cuộc đời.

 
 (Phổ Độ Chúng Sinh) theo đuổi là quy luật tự nhiên, sinh lão bệnh tử là chuyện thường tình, có thể cứu chữa nhưng là không thể vi phạm quy luật tự nhiên, nếu như ngày ngày 3000 thế giới có người sinh ra mà không có người chết đi, chỉ sợ người sớm đã đông như mắc cửi.

 
 Giống như những người đã hết tuổi thọ nên thuận theo tự nhiên, mà không thể cưỡng ép kéo dài tánh mạng, mà cách làm của Lục Ông Bá đã xúc phạm đến ranh giới cuối cùng của (Phổ Độ Chúng Sinh).

 
Lục Ông Bá thành tinh, thiên hạ nào có lòng dạ từ bi thật sự, nói tục chính là cướp đi chén cơm mà bắt đầu liều mạng thôi, nhưng bản thân lại không đấu lại người của Thần Minh.


 
 Chính Lục Ông Bá đã sớm có chuẩn bị, hắn mở ra rất nhiều bí cảng, sáng tạo càng nhiều sinh mạng, những sinh mạng này cường đại, tôn kính hắn, dù sao hắn cũng chưa bao giờ sử dụng thủ đoạn mờ ám, thậm chí ở đấy có Linh Thú thần thánh!
 
 Lúc những những sinh mệnh này đọ sức với (Phổ Độ Chúng Sinh), Lục Ôn Bá chạy đến Bí Cảnh của mình, mang Vương Diễm Hồng ẩn thân chỗ sâu bên trong Bí Cảnh.

 
Trước khi Lục Ông Bá bước vào cảnh giới Vô Cực, hắn đã bắt đầu làm thí nghiệm ở trên người mình, may mắn là thí nghiệm thành công mỹ mãn, khi hắn bước vào cảnh giới Vô Cực, trời ban Thần Minh (Nghịch Đạo Loạn Thường)!
 
 Thật ra thì Lục Ông Bá sớm tìm được biện pháp chữa cho Vương Diễm Hồng, nhưng hắn đã không thỏa mãn chỉ có thể chữa tốt cho Vương Diễm Hồng, nếu vậy chỉ cần máu của Độc Giác Thú là có thể, hắn muốn trực tiếp cải tạo thân thể của Vương Diễm Hồng thành cảnh giới Trọng Sinh, như vậy Vương Diễm Hồng có thể chuyển đến Bí Cảnh mà hắn sáng tạo ra.

 
Cuối cùng lợi dụng Độc Giác Thú, Cự Long Hoàng Kim, Vân Hải Sinh Liên, các loại Tinh Hoa Hư Không cực kỳ trân quý hiếm hoi, không chỉ thành công chữa khỏi cho Vương Diễm Hồng, còn khiến tu vi của nàng tăng lên tới cảnh giới Linh Vực, hai phu thê đã mấy trăm năm không thấy, hơn nữa suýt cách biệt âm dương, phần tư niệm này đi theo thời gian càng thêm thắm thía.

 
 Nhưng thời gian không đến mấy năm, ngàn năm quyết chiến sắp bùng nổ, Lục Ông Bá không bao giờ quên mình là một Kiếm Tu, mặc dù thành tựu Thần Minh nhờ Dược tu, nhưng tu tới cảnh giới Vô Cực là nhờ kiếm tu, huống chi đây là chiến tranh không thể thoái thác của tất cả Kiếm Tu trong 3000 ngàn thế giới.

 

 Lục Ông Bá giấu Vương Diễm Hồng ở Bí Cảnh cao cấp nhất, cái Bí Cảnh này có thể hoàn toàn nhốt được cảnh giới Linh Vực, mặc dù Lục Ông Bá biết nhìn từ bề ngoài Vương Diễm Hồng hèn yếu nhát gan, nhưng trong xương cốt lại cực kỳ cương liệt.

 
 Nàng nhất định theo hắn đi bất kỳ nơi nào, dù chết cũng cam tâm tình nguyện, nhưng Lục Ông Bá sẽ không để cho tâm huyết của hắn trôi theo giòng nước, hắn thề phải bảo vệ nữ nhân này.

 
Cuộc chiến ngàn năm quá mức thảm thiết, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt ảm đạm, khói lửa chiến tranh đốt sạch 3000 thế giới, tiểu bối đệ tử rơi xuống ngàn ngàn vạn vạn, thậm chí có thế giới gần như biến mất, cường giả cảnh giới Vô Cực giống như thiêu thân lao vào cuộc chiến tranh này, mà người Thần Minh ngã xuống càng trở thành chận chiến huy hoàng lớn nhất.

 
 (Nghịch Đạo Loạn Thường) cũng là một vị trong đó, mà nữ nhân tin tưởng chờ hắn sẽ có một ngày, hắn nhất định sẽ lại trở bên nàng.