Bà Xã Luôn Muốn Đè Tui - Hải Ly Cư Cư

Chương 6



Có lẽ tư thế này tiến vào quá sâu nên giọng hắn xen lẫn tiếng khóc nức nở, ngả người ra sau như muốn trốn nhưng lại bị tôi kéo về rồi ôm chặt hơn.

"Ưm...... sâu quá....."

"Ưm...... Ông xã...... A."

Chỉ có hai trường hợp hắn gọi tôi là ông xã, hoặc là muốn làm với tôi, hoặc là không chịu nổi nên xin tha, hiển nhiên giờ là trường hợp thứ hai.

"Muốn.... Muốn nằm..... ưm.... nằm ch/ịch đi mà."

"Anh... Ưm.... Anh hết sức rồi."

"Hức hức.... Ông xã..."

Hắn bắt đầu làm nũng, còn hôn tới tấp lên mặt tôi. Nếu lúc bình thường hắn làm vậy thì nói gì tôi cũng nghe, nhưng hôm nay không được, chính hắn đòi ở trên cơ mà, sao tôi có thể không chiều hắn chứ?

"Chẳng phải anh đòi ở trên sao? Hửm?" Tôi vừa nói vừa thúc mạnh một cái làm hắn thét lên.

Bình thường hắn hay xưng "anh", lúc sướng tôi sẽ thỏa mãn yêu cầu này của hắn, chẳng hạn như bây giờ được môi mềm của hắn hôn, chim lại đâm thật sâu, cảm giác như hai quả trứng cũng sắp bị hút vào. Thấy tôi không đồng ý, hắn ưỡn ngực nhét núm v/ú vểnh lên vào miệng cho tôi bú, thật là đẹp chết tôi rồi.

Tôi tuốt cho hắn làm con chim hồng hào cứng như sắt, tôi biết hắn sắp bắn nhưng vẫn cố ý bịt kín lỗ tiểu.

"Ư..... a...."

"Ông xã ch/ịch anh sướng không??"

"Ưm.... sướng..... sướng chết đi được."

Em cũng vậy, sướng cực kỳ luôn, tôi thầm đáp lại hắn trong lòng.

Tôi ôm chặt hắn chạy nước rút.

"Hức hức...... Muốn bắn.... Ông xã...."

"Vợ ngoan, chờ lát nữa bắn với em đi."

Tôi thúc thêm mấy chục cái rồi ngẩng đầu hôn yết hầu nổi lên trên cổ hắn, đâm vào chỗ sâu nhất, tinh quan nở rộng, đồng thời thả ngón tay đang chặn lỗ tiểu của hắn ra.

Tinh d/ịch nhiều đến nỗi bao cao su chứa không hết, bắn xong tôi vẫn ôm hắn chứ không rút ra, tôi vùi đầu vào cổ hít hà mùi thơm trên người hắn. Rõ ràng dùng chung sữa tắm mà sao hắn lại thơm thế chứ, hơn một năm rồi mà tôi vẫn chưa ngán.

Chúng tôi cứ thế ôm nhau thở dốc, hệt như đôi tình nhân gắn bó khăng khít nhất trên đời.

Một lát sau, hắn buông tôi ra trước, lúc này tôi mới thấy bụng hai chúng tôi đều dính tinh d/ịch của hắn. Hắn nắm cằm tôi rồi ngắm mặt tôi thật lâu, tôi không hiểu ánh mắt này, vừa giống yêu thương lại vừa giống lo lắng. Hắn đột nhiên duỗi ngón tay quệt tinh d/ịch trên cằm tôi rồi bôi lên người tôi.

Mẹ, xem tôi là khăn tay đấy à. Thôi kệ, tôi đã bị hắn vấy bẩn từ lâu rồi còn gì, không còn trong trắng nữa, hức hức.

Mỗi lần bắn xong tôi cực kỳ nhõng nhẽo với hắn, có lẽ sự ghét bỏ dành cho hắn cũng bắn ra ngoài nên tôi sẵn sàng làm chó con của hắn, chỉ muốn được hắn hôn và vuốt ve.

Tôi rất thích được hắn hôn. Thích hắn liếm môi tôi, còn tôi chỉ việc nhắm mắt hưởng thụ, chờ lưỡi hắn luồn vào thì há miệng nghênh đón. Đây là lúc hắn dịu dàng nhất khiến tôi chỉ muốn chết chìm trong đó.

Tôi ngẩng đầu đòi hôn, nhưng hắn đẩy tôi ra rồi quay lưng vào phòng tắm.

Không cho hôn, cũng không bảo tôi tắm cho hắn, tôi cứ cảm thấy toàn thân hắn toát ra khí lạnh, chẳng lẽ vẫn chưa nguôi giận sao?

Chờ tôi tắm xong đi ra, hắn nằm im trên giường quay lưng về phía tôi, chẳng biết đã ngủ chưa nữa.

Tôi leo lên giường ôm hắn từ phía sau, hắn xoay người lại ôm tôi rồi dụi đầu vào ngực tôi.

Rất lạ, hết sức kỳ lạ, nhưng tôi không dám nói mà cũng chẳng dám nhúc nhích.

Một lát sau, giọng nói buồn buồn của hắn vọng ra từ ngực tôi.

"Em thân với Lý Tĩnh Hằng lắm à?"

Tự dưng hỏi chuyện này làm gì? Vì lúc nãy thấy hai đứa tôi uống rượu với nhau à? Chẳng phải hắn cũng biết sao, hồi cấp ba tôi là chó săn của hắn, còn Lý Tĩnh Hằng là đàn em của tôi, hai người họ đều biết nhau.

"Ừm, đúng vậy, tụi em chơi thân từ hồi cấp ba mà."

Tôi thành thật trả lời hắn.

"Có phải em thích kiểu ẻo lả kia không?"

Hả? Hắn bị sao vậy, nói chuyện không đầu không đuôi.

"Ẻo, ẻo lả là sao?"

Hình như hắn lại bị tôi chọc giận nên không trả lời mà véo lưng tôi một cái.

"Nói mau." Hắn lại bắt đầu hung dữ.

Ẻo lả? Chắc ý hắn là dịu dàng chứ gì, như lúc hắn hôn tôi vậy. Hehe, đương nhiên là thích rồi, nếu hắn đừng nạt nộ tôi mà cứ mãi dịu dàng như vậy thì tốt quá.

"Ừm, đúng vậy, ai mà chẳng thích người dịu dàng chứ."

Chẳng biết hắn có hiểu ẩn ý của tôi để thay đổi tính tình không nữa. Hắn dữ thế này cũng chỉ có tôi chịu được thôi, ai bảo tôi là chó con của hắn chứ, haizz, đành chấp nhận số phận vậy.

Hắn im lặng thật lâu, khi tôi tưởng hắn đã ngủ thiếp đi thì chợt nghe hắn hỏi, "Em có yêu anh không?"

Tôi nghẹn họng, đây, đây là câu hỏi gì vậy? Tất nhiên là tôi không yêu hắn rồi, còn ghét nữa ấy chứ. Nhưng không hiểu sao khi ôm thân thể ấm áp của hắn, trong mũi tràn ngập mùi hương của hắn, tôi lại không nói ra được câu này.

Tôi ấp úng không trả lời, hắn đột nhiên ôm tôi chặt hơn rồi vùi đầu thật sâu, không cho tôi thấy mặt hắn.

"Thôi, anh cũng chẳng muốn nghe đâu."

Nói xong hắn không có động tĩnh gì nữa, chỉ có cánh tay siết chặt cho tôi biết hắn vẫn chưa ngủ.

Hơi thở của hắn làm ngực tôi nóng ran. Một lát sau, hắn quay đi không để ý tới tôi nữa.

Không còn khí nóng khiến nhiệt độ trên ngực hạ xuống, có hai chỗ lạnh lẽo khác thường.

Tôi cúi đầu nhìn, là hai vệt nước.

Hắn..... vừa mới khóc sao?

Chắc không phải đâu, ngoài lúc trên giường tôi chưa bao giờ thấy hắn rơi lệ cả, tôi tự thuyết phục mình như vậy.

Tôi nằm ngửa trên giường, không hiểu sao trong đầu cứ mãi nghĩ về hắn. Giọng nói buồn bã của hắn khiến tôi khó lòng ngủ nổi, rõ ràng bây giờ chúng tôi đang rất gần nhau, chỉ cần tôi đưa tay ra là có thể ôm hắn, nhưng trái tim lại giống như cách xa ngàn dặm khiến tôi không dám ôm hắn vào lòng như vô số đêm trước nữa.