Bà Xã Ngang Ngược, Cuối Cùng Cũng Tìm Được Em!

Chương 74: Sa chân vào cạm bẫy



Vừa về đến nhà đã gặp phải kẻ chướng tai gai mắt khiến tâm trạng người đàn ông càng thêm cáu kỉnh. Lên đến phòng ngủ, Chu Chí Viễn đã lập tức đi tắm, như cái cách có thể giúp anh giảm bớt căng thẳng và dịu đi tâm tình bực dọc.

Tắm xong anh lại quay trở ra với thân hình lịch lãm, và vẫn trong trạng thái chỉ có mỗi chiếc khăn tắm quấn quanh hạ thân, che đi vật thể nhạy cảm.

Có lẽ đó đã là thói quen hằng ngày của anh, chỉ là lúc này chẳng còn ai đột ngột xông vào, nhìn thấy anh trong bộ dạng nửa kín nửa hở này rồi lại hét toáng lên nữa. Anh vẫn ở đây, vẫn duy trì những thói quen cũ, chỉ là bóng dáng người anh yêu đã chẳng còn tồn tại nơi đây.

Người đàn ông mở tủ chọn cho mình chiếc áo choàng ngủ quen thuộc, đến khi anh khoác áo ngay ngắn vào người thì cơn buồn ngủ đột nhiên ập đến dữ dội, khiến anh phải ngáp dài ngáp ngắn liên tục như kẻ nghiện chất kích thích.

Sau một lúc cố gắng chống cự, đến cuối cùng anh cũng không thể vượt qua mà buộc phải lên giường trong khi lúc này chỉ mới hơn tám giờ tối. Còn có biết bao công việc đang chờ anh giải quyết, nhưng dù anh có cố mở to hai mắt lên thì cũng không thể nào chống lại cơn buồn ngủ đang hiện diện.

Trước khi mi tâm sụp xuống hẳn, anh còn tự nhắn nhủ với chính mình rằng sẽ chỉ chợp mắt một lúc sau đó sẽ thức dậy giải quyết công việc. Anh cho rằng có lẽ do bản thân nhiều ngày thiếu ngủ, lại bận rộn liên tục nên hôm nay cơ thể mới phản ứng ngược, chống đối muốn được nghỉ ngơi. Nhưng anh nào ngờ rằng bản thân đã trúng phải mưu kế đê hèn của kẻ khác.

Anh trăm tính ngàn tính vẫn không thể lường trước được chuyện sẽ bị hạ thuốc thế này. Sai một li, liệu có đi xa một dặm không?

Khi người đàn ông dần chìm vào giấc ngủ sâu, cũng là lúc từ phía cửa phòng được từ từ hé mở. Trong không gian mờ nhạt từ ánh đèn ngủ đang thấp thoáng xuất hiện bóng dáng của một người phụ nữ.

Vũ Thiên Hi tiến từng bước chân thong thả đi đến vị trí giường ngủ, nơi mà một nam nhân tiêu sái vừa sa chân vào kế hoạch thâm sâu của cô ta.

Ở khoảnh khắc này chỉ thấy nét mặt người phụ nữ vô cùng đắc chí. Khi đã đến gần người đàn ông, cô ta thẳng thừng vén hết chăn trên người anh ra, ánh mắt thèm muốn thư thái chiêm ngưỡng thân thể nam giới như thể đã chờ đợi cơ hội này từ rất lâu.



Thích thú say sưa ngắm nhìn vài phút, bàn tay của người phụ nữ dần không an phận mà bắt đầu tìm tới thắt lưng áo choàng của người đàn ông, nhẹ nhàng tháo ra một cách dễ dàng.

"Viễn à... Cuối cùng thì cũng đến ngày anh rơi vào tay em mà thôi. Chắc anh không ngờ rằng ngày đó lại tới nhanh và bất ngờ thế này đâu nhỉ?"

Giọng nói kiều suyễn thanh thoát vang lên giữa không gian tà mị, mang theo chút âm giọng lẳng lơ của một người phụ nữ chẳng hề đứng đắn.

Chỉ bằng vài động tác đơn giản từ bàn tay Vũ Thiên Hi mà chiếc áo choàng đang che chắn trên thân thể nam nhân đã bị ném gọn xuống sàn nhà. Trên cơ thể săn chắc, cuồn cuộn cơ thịt ấy bấy giờ chỉ còn lại mỗi chiếc quần nội y nơi hạ thân nam tính nóng bỏng.

Nếu lúc này Chu Chí Viễn tỉnh dậy, chắc hẳn Vũ Thiên Hi sẽ chẳng thể nào đỡ nổi những hậu quả từ anh ban tới. Chỉ tiếc là anh đã thật sự bị thuốc mê chuốc ngủ say sưa.

Thoát y cho nam nhân xong, Vũ Thiên Hi lại tự tay cởi hết từng chiếc quần, cái áo trên người mình xuống. Những thứ nhạy cảm cứ như vậy mà phô bày ra giữa không trung.

Sau khi thân thể nữ nhân đã trần trụi không còn mảnh vải che thân thì cô ta liền không ngại ngần trèo lên giường, nằm bên cạnh dang tay ôm ấp người đàn ông ấy. Truyện Ngược

"Anh có biết em đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi không? Trên người anh, chỗ nào em cũng thích, mùi hương cơ thể của anh lại càng khiến em không thể nào chịu nổi mà chỉ muốn đến gần, ôm lấy anh như thế này mà thôi."

Những câu từ tự luyến cứ tồn đọng khắp cả gian phòng. Và mọi chuyện nào đơn giản chỉ có thế vì lúc này Vũ Thiên Hi đã bắt đầu mở điện thoại lên tự ghi lại những khoảnh khắc ân ái theo như ý muốn cô ta cần có.

"Sau đêm nay, Chu Chí Viễn anh sẽ là người của em!"



- ---------------

Sáng hôm sau, khi những ánh dương gắt gao len lỏi xuyên qua khung rèm cửa sổ thì người đàn ông mới mơ màng thức giấc.

Khi mi tâm vừa động mở thì cơn đau đầu vô thức ập tới khiến anh phải cau mày, đưa tay lên day nhẹ vầng trán. Đến khi cảm nhận được dường như từ cơ thể có điều gì đó khác lạ thì anh mới mở hẳn hai mắt ra, hơi nhổm đầu dậy hướng mắt nhìn xuống cơ thể.

Và thứ đập vào tầm mắt nam nhân lúc này chính là hình ảnh Vũ Thiên Hi đang nằm bên cạnh ôm lấy anh, đã thế trên cơ thể cả hai còn chẳng có lấy một tấc vải che thân.

Bằng tốc độ nhanh và dứt khoát, Chu Chí Viễn lập tức rời khỏi giường ngủ, không chút do dự liền tìm ngay áo choàng khoác vào người. Với hành động ấy của anh cũng đã làm người phụ nữ giật mình thức giấc.

Vũ Thiên Hi dụi dụi mi mắt, sau đó kéo chăn che đi thân thể trần như nhộng của mình rồi mới ngồi dậy. Cô ta không hề tỏ ra kinh ngạc hay cảm thấy ủy khuất trước bối cảnh hiện tại mà còn điềm nhiên ngước nhìn người đàn ông đang mang gương mặt lạnh lùng như băng đứng đó.

"Anh làm gì mới sáng sớm đã hành xử thô lỗ vậy? Đêm qua anh cho em ăn hành cả đêm rồi thì giờ phải để em ngủ thêm một chút nữa chứ!"

Không những không ngạc nhiên hay tỏ ra biểu cảm ấm ức như kịch bản thường xuất hiện trên phim mà Vũ Thiên Hi còn mặt dày mày dạn buông lời nói thiếu nhã nhặn khiến người đàn ông càng thêm đanh mặt.

"Xem ra tôi đã đánh giá cô quá thấp rồi. Vũ Thiên Hi cô còn đê tiện hơn tôi nghĩ rất nhiều!"

Người đàn ông khinh bỉ buông lơi một mời phê bình dành cho người phụ nữ, nhưng da mặt cô ta căn bản đã dày hơn cả vách tường bê tông, nên những lời Chu Chí Viễn đã nói, nào hề hấn gì. Trên môi cô ta vẫn ung dung vẽ ra nụ cười đắc ý.