' Tôi là bác sĩ khoa ngoại, vừa nãy mới thực hiện một ca phẫu thuật xong, bây giờ tôi đang rất mệt đây, em không định chăm sóc cho tôi sao? Hửm?"
Vẻ mặt của Hứa Tuấn có tí buồn, đôi mắt thì mong chờ nhìn cô, cả người như không có sức sống dựa vào sofa, lông mày thì nhíu chặt lại.
Nhìn thấy anh như thế Kha Như có chút áy náy, cô đành lấy muỗng đút thức ăn cho anh, Hứa Tuấn rất phối hợp theo cô, đồ ăn đưa đến đâu anh liền ăn hết đến đó.
Còn Kha Như thì thấy khá ngại cho việc này, chăm sóc cho anh là như vậy sao? Cô thấy kì kì như nào ấy.
Sau khi ăn xong, Hứa Tuấn lại tiếp tục tỏ ra mệt mỏi.
' Tôi đau đầu quá, em xoa đầu cho tôi đi."
Nói rồi, anh tự nhiên mà nằm xuống đùi của Kha Như, cô muốn lùi ra xa nhưng không thể. (T)
Trông Hứa Tuấn mệt như vậy, với lại cô đang còn thiếu anh một khoảng nợ không mấy nhỏ nên cô phải có nghĩa vụ chăm sóc cho anh, mặc dù trong lòng Kha Như rất thích khi được tiếp xúc gần với Hứa Tuấn, nhưng đây là nơi anh đang làm việc Kha Như chỉ sợ có người đi vào và thấy lúc đó cô không biết kiếm cái lỗ nào mà chui xuống.
Cô đang chần chừ không biết nên làm như thế nào thì bị anh hối thúc.
' Tôi đau..."
Nghe thấy anh nói vậy, Kha Như đã mền lòng, công việc của anh trông rất vất vả như thế, anh phải đứng trong phòng mổ cả mấy tiếng trời, người thì lúc nào phải giữ mình luôn tỉnh táo, có lẽ anh đã dồn hết sức lực vào đó nên đã căng thẳng rất nhiều rồi.
Bàn tay xinh đẹp nhỏ nhắn của Kha Như luồn vào những sợi tóc của Hứa Tuấn, tóc của anh rất dầy, còn có một mùi hương nhẹ, Kha Như vô thức nằm nhẹ sợi tóc của anh mà mân mê, cô nghĩ tóc của mình như thế này còn thua cả anh nữa, tóc cô lúc nào cũng bết mặc dù đã chăm sóc rất kỹ, thật sự rất ganh tị với anh nha.
Kha Như không suy nghĩ nhiều nữa, mà bắt đầu xoa đầu cho anh, cô đã từng làm như thế này với mẹ nên cũng biết khá rành, Kha Như nhẹ nhàng đưa tay day thái dương cho anh.
Cảm nhận được có một bàn tay đang giúp mình massage, Hứa Tuấn hưởng thụ và nhắm mắt lại, Kha Như làm rất nhẹ nhàng như sợ sẽ làm anh bị đau.
Cô chăm chú nhìn vào gương mặt của Hứa Tuấn, mũi thì cao thẳng tắp, long mi dài cong vút, đặc biệt là đôi môi của anh rất hồng hào, Kha Như ngượng ngùng nhìn vào môi của Hứa Tuấn, đôi môi này đã từng hôn cô...
Chính bản thân của Kha Như không thể tin được, cô và anh đã cùng nhau kết hôn, cũng cùng nhau đang sống chung một nhà, nhìn giống như trong giấc mơ vậy, đến mơ Kha Như cũng không thể nào tưởng tượng nổi, anh chính là một ngôi sao sáng ở ngoài kia cô không thể nào đụng chạm đến được.
Đã rất nhiều lần cô nhìn Hứa Tuần từ xa, âm thầm mà quan sát anh, cũng chưa từng dám đến gần Hứa Tuấn để bắt chuyện, xung quanh anh lúc nào cũng có rất nhiều cô gái xinh đẹp quần áo thì mặc trông rất giàu có, nhìn lại bản thân mình thì không khác gì một kẻ nghèo nàn thế nên mới không xứng.
Bởi một cái gặp đầu tiên mà có thể yêu anh say đắm như thế, tưởng chừng tình cảm này chỉ là nhất thời, nhưng đến bây giờ trái tim cô vẫn không ngừng rung động.
Khi ấy Kha Như biết rất rõ, bản thân của mình không hề xứng với anh, nên cũng đã gạt bỏ cái tình cảm vô nghĩa này, thế mà không ngờ cô lại gặp anh trong hoàn cảnh mình đi khám phụ khoa, kể từ đó cô và anh cứ hay đối mặt với nhau.
Nhưng cô không thể ngờ rằng, cái người đàn ông này rất hay muốn trêu chọc cô, lúc nào anh cũng muốn đụng chạm trên người cô hết, chàng trai năm ấy lúc nào trên người cũng điềm đạm, vẻ mặt thì lạnh nhạt khó khăn, thế mà nhiều lúc chính con người này đã phát ra nhiều câu làm cho cô ngại đến đỏ cả mặt, hình tượng nam thần trong lòng của cô cũng vì đó mà bay đi mất.
" Anh đã đỡ đau hơn chút nào chưa thế? " - Kha Như lo lắng hỏi, trên gương mặt anh lúc này nhìn rất thỏa mãn.
Hứa Tuấn không nói gì, anh nằm im một hồi lâu, sau đó thì ngồi bật dậy, đưa tay day trán.
" Tôi còn đau một chỗ nữa, em xoa giúp tôi nhé.
" Sao đấy? Anh còn đau ở đâu sao?"
Cứ tưởng anh bị nhẹ thôi chứ, nếu mà thấy anh đau quá thì cô nên đưa anh đi bệnh viện cho rồi, Kha Như biết bác sĩ khoa ngoại làm việc rất cực thường hay thức khuya nữa, nhiều lần cô đã coi trên mạng, bác sĩ cứu người nhưng chính bản thân mình thì không thể nào lo được.
" Ừ, đau lắm em xoa giúp tôi được không?.
Được, tôi sẽ giúp anh xoa, nói đi đau chỗ nào.
Hứa Tuấn càng như thế, làm cho cô càng lo lắng thêm, anh đúng là không biết tự mình chăm sóc tốt cho bản thân mà.