Trong phòng khách một căn biệt thự xa hoa, sang trọng, được thiết kế theo phong cách indochine hoài cổ.
Hứa Tuấn đang ngồi đối diện trước người đàn ông trung niên, bên cạnh người đàn ông còn có một phụ nữ trong lớn tuổi nhưng không thể giấu nổi vẻ đẹp khi còn lúc trẻ, bà ấy còn mang trên mình một khí thế tao nhã.
Con có ý định quay trở lại công ty làm việc chưa?."
Người đang nói là ba của anh, chủ tịch của tập đoàn Hứa thị, là một trong những cô ty lớn bật nhất cả nước.
" Con vẫn cần thêm thời gian về chuyện này, con sẽ cố gắng sắp xếp hết công việc rồi sẽ quay trở lại."
Hứa Tuấn theo con đường trở thành bác sĩ là đam mê của anh, nhưng gia đình đã từ chối không cho phép, nên anh đã hứa hẹn chỉ cần cho anh được một lần có thể chạy theo được đam mê của mình, đến lúc đạt được thỏa mãn theo mong ước của bản thân rồi lúc đó tự anh sẽ quay về.
Trong suốt quá trình học tập ở nước ngoài của Hứa Tuấn, anh vừa học theo chương trình học về bác sĩ vừa theo học ngành quản trị kinh doanh, thật sự đó là một trận đường rất vất vả, nếu muốn được chạy theo đam mê của mình, anh phải bắt buộc bản thân phải trở nên giỏi hơn bao giờ hết, cũng đó bỏ lỡ rất nhiều điều, nhưng bây giờ Hứa Tuấn đã có thể lấy lại được những gì mà mình mong muốn.
" Phải rồi chuyện của con và Trần Nhã chúng ta cũng đã dự tính về hôn sự của hai đứa rồi, khoản tháng sau là ngày tốt, con thấy sao?"
Mẹ anh lên tiếng nói, Trần Nhã nãy giờ ngồi bên cạnh chỉ biết lắng nghe, cô ta tỏ ra ngại ngùng trước lời nói của mẹ anh.
Trong lòng cô ta vô cùng thích thú, mặt thì rạn rỡ không giấu được nụ cười trên môi.
Trần Nhã đã đợi ngày này rất lâu, đến bây giờ mẹ của anh mới lên tiếng ngỏ lời, cô ta cứ ngỡ chuyện này đã bị bỏ quên từ lâu, lúc nào Trần Nhã cũng hy vọng có thể được ở cùng nhà với Hứa Tuấn.
Cho dù Hứa Tuấn có lạnh nhạt đi nữa, mẹ của anh đã lên tiếng không lẽ Hứa Tuấn lại trái ý của mẹ mình. Ў
' Con đã kết hôn rồi." - Anh nhàn nhạt nói.
" Sao?"
Trần Nhã nghe xong rất hốt hoảng, mặt cô ta tái mét lại, không tin vào những gì mà mình nghe thấy, nụ cười trên môi vì thế cũng tắt ngẹn lại, hốc mũi đỏ hoe như sắp khóc đến nơi.
'Từ bao giờ thế, chuyện này sao con không nói trước với gia đình, còn Trần Nhã nữa, mẹ đã định sẵn con bé là con dâu nhà chúng ta rồi."
Mẹ anh có đôi phần bất lực trước con trai của mình, cứ nghĩ Hứa Tuấn sẽ nghe theo hôn ước đã định sẵn, lần này bà quá sai.
Từ nhỏ Hứa Tuấn là một người không thích nghe theo sự sắp đặt của người khác, anh thích làm những gì mà mình muốn, không ai có thể ép buộc được anh.
'Haizz, đã vậy thì đó là lựa chọn của con, bữa nào đưa con dâu về mẹ gặp mặt."
Chuyện tình cảm bà không thể ép buộc được, nếu Hứa Tuấn đã có người mình yêu, cũng đã kết hôn với nhau đó là lựa chọn của anh, bà sẽ không can thiệp đến.
' Trần Nhã, mẹ sẽ tìm cho con một chàng trai tốt." - Bà nắm lấy tay của Trần Nhã an ủi.
' Từ nhỏ con xem anh Hứa Tuấn là anh trai của mình, hôn sự này con đã biết không thể đến được với nhau, với lại con chắc chắn chị dâu là một người rất tốt ạ." (4
Trần Nhã ngượng cười, trong lòng mẹ anh nghĩ Trần Nhã đúng là một cô bé tốt, rất hiểu chuyện, bà cũng đỡ lo lắng hơn phần nào rồi, thật đáng tiếc khi Hứa Tuấn không lựa chọn Trần Nhã, từ nhỏ bà đã rất yêu thương Trần Nhã, rất muốn cô bé sẽ trở thành con dâu nhà mình. (1,
" Con bé tên là gì?" - Ba của anh lên tiếng hỏi, việc con trai mình có vợ cũng là điều tốt, ông cũng không xem trọng vẽ bề ngoài hay gia cảnh của cô gái đó, chỉ cần người Hứa Tuấn thích là được, ông biết con người của Hứa Tuấn sẽ biết lựa chọn một cô gái tốt về làm vợ của mình.
Cô ấy tên Kha Như."
' Tên chị dâu đẹp thật đó anh."
Trần Nhã nói, tay thì nắm chặt lại vào nhau, móng tay dài sắc nhọn bấu chặt vào da thịt, cơn đau từ da thịt chuyền đến không bằng một nửa của cơn đau trong lòng.
Kha Như chắc chắn là cô gái lúc ở phòng khám của anh, Hứa Tuấn chưa bao giờ để phụ nữ vào phòng làm việc riêng của mình, đặt biệt là khi đó khi Kha Như bước ra ngoài trên tay còn cầm một hộp cơm đã ăn hết.
Cô ta là người đến trước, hà cớ gì một người đến sau lại có thể cướp lấy đi Hứa Tuấn, Trần Nhã đã hao tâm tốn sức, bám lấy anh biết bao năm qua, đến một cái rung động nhẹ cũng không có...
Người mà Trần Nhã không thể lấy được, chắc chắn sẽ không cho ai được phép dụng vào. Lần này không thể làm ngơ được nữa.
Kha Như tôi sẽ không tha cho cô!
Hứa Tuấn em sẽ cho anh thấy, khi cô ta không còn giá trị nữa, anh có thể bên cạnh cô ta nữa hay không...