Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 1021: Phẫu thuật trở thành nghệ thuật



Mà lúc này đây, Trần Thương nhẹ nhàng rạch một vệt trên đầu mút động mạch chủ, sau đó ghép hai cái đầu đối diện lại...

Lập tức!

Bầu không khí trong phòng lập tức thay đổi!

Tất cả mọi người đều hít sâu một hơi.

Cái này mẹ nó cũng được à?

Mạnh Hi càng không thể tưởng tượng nổi nhìn Trần Thương, trong ánh mắt tràn đây kinh ngạc.

Trần Thương đâu phải là bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa, đây rõ ràng là pháp sư!

Khi nãy hai đầu như chó gặm, lại có thể kết hợp chặt chẽ với nhau!

Cái này mẹ nó không phải ma thuật sư thì là cái gì?

Bác sĩ khoa ngoại làm sao có thể làm được như vậy?

Xảo diệu lợi dụng đầu mạch không có quy tắc, Trần Thương vi diệu làm cho mạch máu không bị thương!

Mạch máu bên cạnh không cần cấy ghép, cũng nhịn không được nhẹ nhàng thở ra: Hù chết người già yếu, kém chút là cắt... Cảm ơn ơn cứu mạng.

Sau khi hai đầu kết nối, đầu mạch vốn bị chó gặm lập tức được nối lại!

Mạnh Hi nhìn cảnh này, lập tức có chút trợn tròn mắt!

Trần Thương cậu lại đang làm ảo thuật à?

Một màn này phảng phất giống như hai cái dấu răng, kết nối với nhau vừa vặn để hai đầu kết hợp.

Đây thực sự là một màn không thể tưởng tượng nối, tuyệt đối sẽ khiến những người ở đây lưu lại ấn tượng sâu sắc.

Khả năng là ra khỏi cánh cửa phòng phẫu thuật này rốt cuộc cũng không được chứng kiến, có nói cho người khác nghe, người ta cũng căn bản sẽ không tin!

Tuyệt luân đặc sắc này có thể gọi là ma thuật sư trong nháy mắt, khủng bố làm cho tất cả mọi người có chút ngạt thở!

Hoá ra vừa rồi Trần Thương sửa khối u nền của động mạch chủ cũng không phải là tùy ý cắt sửa, mà hoá ra là đã trù hoạch ổn thỏa! Là cố ý làm vậy!

Thế nhưng, chính là bởi vì như thế, mọi người mới sẽ bị chấn kinh như vậy!

Phải có năng lực như thế nào mới có thể làm ra chuyện này?

Đừng nói bạn là bác sĩ ngoại khoa, cho dù bạn chính là nhà thiết kế cũng không thể làm cho chính xác được!

Cái này nếu không phải tận mắt thấy thì cho dù là chủ nhiệm nói thì khẳng định là bọn họ vẫn nhất quyết không tin!

Thế nhưng, sự thực bày ra trước mắt, mọi người lại không thể không tin đây là thật.

Chẳng lẽ... Chỗ thua kém của chúng ta cứ lớn như vậy sao?

Chúng tôi xem ngoại khoa như sự nghiệp.

Còn anh coi phẫu thuật trở thành nghệ thuật!

Không ngờ kỹ thuật khâu cũng có thể làm như vậy!

Aizz...

Trong đầu Tỉnh Nhiên hiện ra một ca khúc:

“Không thể nói vì sao, tôi biến rất bình thường;

Nếu bội phục một người, khâu lại đều sẽ trở thành thần thông;

Tôi muốn lớn tiếng hỏi thăm, làm sao anh lại thành công như thế?

Ngay cả đồng nghiệp ở bên cạnh đều có thể đoán được hiện tại tôi đang xúc động!

Lưu luyến với anh ta không...

Tỉnh Nhiên tranh thủ thời gian ngắn lại suy nghĩ hiện tại của mình, dù sao kiều thê đang ở nhà chờ. mình, cũng không thể suy nghĩ lung tung.

Nhưng Tỉnh Nhiên thật sự có một loại xúc động, có người như vậy cùng thực hiện một ca phẫu thuật, tuyệt đối là một công việc hạnh phúc.

...

Mạnh Hi hồ nghỉ nhìn thoáng qua Trần Thương, rốt cuộc tiểu tử này đến cùng là lớn lên như thế nào?

Bên trong là có thước cặp hay là có máy quét lazer?

Nếu không thì chính là trong mắt có một cái khí hiệu chỉnh?

Bằng không sao có thể làm ra thao tác phản nhân loại này chứ?