Chúng học sinh mặt như muốn khóc, ngươi trang bức như vậy không để ý tới cảm thụ của chúng ta sao?
Bình thường lượng canxi trong máu đều có thể ghi nhớ? Chúng ta còn đang đọc máu thường quy ngươi đã bắt đầu đọc điện ly tử hả?
Đọc chỉ tiêu là một trong tố dưỡng thiết yếu cơ bản lâm sàng của học sinh ngành Y, đối với khoa cấp cứu thì càng phải nắm rõ như lòng bàn tay.
Mạnh Hi đưa phiếu xét nghiệm cho Trần Thương: "Vậy ngươi nhìn xem, thông qua phiếu xét nghiệm có. thể biết được tin tức gì
Trần Thương nhận phiếu xét nghiệm tùy ý nhìn một lần, lập tức khẽ nhíu mày!
Khả năng đây không phải một ca bệnh tim đơn thuần.
Trần Thương khẽ ngẩng đầu: "Mạnh lão sư, khả năng đây là bệnh suy tim tuyến cận giáp!"
Nghe thấy câu nói này, Mạnh Hi không khỏi dừng lại.
Mà xung quanh, một đám học sinh thì hai mặt nhìn nhau không biết làm sao, ánh mắt nhanh chóng giao lưu! "Đây là cái gì?"
"Đừng nhìn ta, ta mẹ nó làm sao biết cái này là cái thứ gì!"
"Tuyến cận giáp ta biết, bệnh tim ta cũng biết, vì sao khi kết hợp chúng lại thì ta không nhận ra chứ?”
"Nhìn cái gì mà nhìn, ngươi thấy ta giống như biết không?"
Mọi người nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng có chung. nhận thức!
Thằng nhãi này muốn trang lớn!
Còn lớn hơn rất nhiều so với ba cái trước cộng lại!
Mấy nghiên cứu sinh chúng ta thật phải bị một tiểu ban y khoa tăng dần đả kích sao???
Nghĩ tới đây, mọi người tịch mịch sa châu lạnh...
Cát Hoài nghe thấy Trần Thương nói như vậy, bỗng nhiên nhớ lại cái tên này!
Một loại bệnh cực kì hiếm thấy!
Đầu tiên là chần chờ, sau đó vội vàng tiếp nhận phiếu xét nghiệm, nhìn kỹ, trầm tư một lát, liên tưởng tới tất cả biểu hiện của người bệnh, càng xem càng sáng tỏ, càng xem càng kinh hãi! Rốt cục bừng tỉnh đại ngộ!
Đúng vậy!
Tại sao mình không nghĩ tới chứ?
Tiểu tử này thật là lợi hại!
Mà Trần Thương có chút sững sờ, hắn phát hiện không có ai để ý chính mình, Trăn Thương cảm thấy có phải thiếu khán giả hay không?
Các ngươi sẽ không tỏ chút thái độ nghỉ ngờ sao?
Ta trang bức như vậy, dù sao ta cũng phải trở. thành đối tượng bị đánh mặt chứ.
Đợi vài giây đồng hồ, phát hiện không có ai nói chuyện, Trần Thương không khỏi có chút thất vọng.
Lần trang bứ này c, năm điểm... Thất bại!
Nhưng, Trần Thương vẫn cảm thấy phải nói hết lời: "Người bệnh khả năng mắc chứng suy tuyến cận giáp, loại bệnh này rất hiếm thấy, nhưng đa số là bộc phát, liên quan đến sức miễn dịch, thông qua xét nghiệm có thể nhìn ra, tỉ lệ tế bào bạch huyết của người bệnh mặc dù bình thường, nhưng tỉ lệ này rất tương tự với người bệnh bạch huyết suy tuyến cập giáp." "Lượng canxi trong máu của người bệnh chỉ có 1.9, lượng phosphate trong máu lên cao đến 1.59, huyết thanh miễn dịch hoạt tính tuyến cận giáp cơ bản không đo được.”
"Mà người bệnh PTH giảm bớt, có thể ảnh hưởng đến khả năng co vào của cơ tim, mà giống như Cát lão sư nói, lượng canxi và magie trong máu thấp có ảnh hưởng đến khả năng co vào của cơ tim, vì vậy ta suy đoán là bệnh suy tìm tuyến cận giáp."
"Mà khi lượng canxi thấp, khả năng bài tiết ion Natri giảm bớt, nước Natri ứ đọng trong dịch thể làm tăng khả năng phải chịu sức ép của tim, bản thân người bệnh không được đầy đủ, vì vậy... Nhìn như vậy, phương pháp chữa trị của Cát lão sư không có vấn đề”
"Nhưng nếu như phối hợp bổ sung một chút canxi, giống như khẩu phục vitamin D3, hoặc là nhựa cây hoàn, hiệu quả có thể sẽ càng tốt hơn, thậm chí cũng có thể sẽ làm dịu suy tim!"
Trần Thương một hơi trôi chảy nói xong những lời này, nhịn không được thở dài, không đánh mặt trang bức, sẽ không có chút ý nghĩa nào.
Trần Thương vừa dứt lời!
Ba ba ba tiếng vỗ tay từ ngoài cửa truyền đến.
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Chỉ thấy Hạ Cao Phong vẻ mặt hưng phấn từ bên ngoài đi vào, trong ánh mắt đầy vẻ mừng rỡ, thật sự là một nhân tài không tầm thường, thật sự là một hãn huyết bảo mã ngàn dặm mới tìm được!
Nói thật, Hạ Cao Phong đã rất lâu không thấy học sinh có linh tính cùng năng lực như thế.
Điểm này không phải khoa trương.
Đầu tiên là năng lực động thủ cực mạnh, có bản lĩnh khâu rất tốt, mà bây giờ phân tích bệnh tật, đặc biệt là phân tích phiếu xét nghiệm vừa rồi, phân tích có thể nói là tường tận vô cùng.
Mấy hạng năng lực này, tổng hợp vừa phân tích, hoàn toàn có thể thấy được thiên phú của một người làm việc ở lâm sàng và ngoại khoa!
Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong hài lòng nhìn Trăn Thương: "Không tệ! Phân tích rất có đạo lý!”
Đến cảnh giới của Hạ Cao Phong, rất nhiều bệnh tật liếc qua thấy ngay, thấy nhiều lắm, suy tuyến cận giáp tuy thưa thớt nhưng với hẳn mà nói cũng không coi là hiếm lạ.
Nhưng đối với Cát Hoài mà nói, hoàn toàn đúng là mười phần hiếm thấy.
Bệnh tật sợ cái gì?
Chính là sợ tổng hợp!
Một khi rất nhiều bệnh gộp chung với nhau sẽ rất khó phân rõ đâu mới là bệnh thật của người bệnh.
Thế nhưng Trần Thương lại có thể từ phiếu xét nghiệm phân tích ra bệnh suy tim tuyến cận giáp.
Thật sự là đáng quý!
Ai....
Nghĩ đến đệ tử như vậy không phải là của mình, thật là đau lòng!