Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 721: Sinh ra đã biết?



Vào giờ phút này, phẫu thuật vẫn đang được chậm rãi tiến hành.

Trong lòng Trần Thương hiện giờ không có bất cứ ý niệm nào khác, mà căn bản là anh cũng không có thời gian để ý tới xung quanh, tay cầm dao phẫu thuật, bắt đầu rạch màng tim ra!

Cẩn thận từng li từng tí phục vị lại trái tim, sau khi mổ màng tim ra, cần thận trọng tiến hành công việc chữa trị mạch máu bị tổn hại.

Dù sao sau khi màng tim bị rạn nứt, chắc chân sẽ có mạch máu bị tổn thương

Mà lúc Trần Thương vừa mới mổ màng tim ra, trước mắt lập tức xuất hiện một đống dòng chữ màu đỏ lớn.

Một đống dòng chữ lớn đó là mạch máu bị tổn hại, tổ chức buồng tim bị phá hư, tất cả đều phải xử lý gấp.

Đặc biệt là bên trong màng tim, bị tổn thương rất nhiều, tất cả đều cần xử lý.

Trần Thương bắt đầu thận trọng tiến hành phẫu thuật ở mỗi một mạch máu đều cẩn thận khâu, buộc ga-rô...

Quá trình này bỏ ra trọn vẹn hơn nửa giờ.

Trần Thương xử lý từng cái nhỏ một!

Bởi vì phải phòng ngừa trường hợp màng tim lại bị tổn thương lần nữa, khôi phục công năng màng tim, mấy cái mạch máu kia nhất định phải tỉ mi chữa trị một cách chính xác, vì đây là tổ chức cung cấp dinh dưỡng cho buồng tim!

Việc này cần sự kiên nhẫn và thao tác tỉ mi, mấy chủ nhiệm đứng sau lưng nhìn vào nhịn không được tán thưởng mấy phần.

Muốn thực hiện thành công một ca phẫu thuật lớn, yếu tố quan trọng nhất chính là những chỉ tiết lúc mới bắt đầu, nếu xử lý tốt những cái này thì vẽ sau mọi thứ sẽ trở nên đễ dàng hơn.

Mà với con mắt Trần Thương, việc tốt nhất là hack.

Anh có thể tìm kiếm và phát hiện ra những thứ bị tổn hại, tiến hành chữa trị mà không lo lắng việc mình sẽ bỏ sót, cứ như vậy, khả năng phạm sai lầm sẽ giảm bớt, tỷ lệ thành công sẽ được đề cao hơn.

Vương Hướng Quân nhìn Trần Thương, nhịn không được ghé tai châu đầu nhỏ giọng nói:

- Cái này... Tiểu Trần thật là cẩn thận!

Lý Bảo Sơn nhẹ gật đầu, nhớ lại những thao tác ngày thường lúc phẫu thuật của Trần Thương, nhịn không được nói một câu:

- Đây là thiên phú.

Mấy người khác cũng sững sờ, họ không phủ nhận, nhẹ gật đầu.

Nếu những điều này mà thực sự là thiên phú, thì đúng là không thể không phục.

Hơn nữa, cho dù Lý Bảo Sơn không nói thì tất cả mọi người cũng tự nhận biết được điều này.

Dù sao bình thường bọn họ cũng có qua lại với Trần Thương, những lăn cùng làm phẫu thuật với nhau cũng không phải là ít.

Vì lẽ đó, đối với những gì Trần Thương làm họ càng thấy như được mở mang tầm mắt.

Trương Hữu Phúc nhịn không được nói:

- Thiên phú của cậu ta không phải chỉ có cẩn thận không.

Đào Mật ừ một tiếng:

- Nhìn buồng tìm mà cậu ta đang chữa trị đi, thoát vị hoành màng ngoài tim, làm phẫu thuật ở khu vực hạch tâm, nói thật, tôi thật không biết Tiểu Trăn biết phẫu thuật tim bắng cách nào? Cậu ta học từ ai vậy?

Vấn đề này vừa được nói ra, tất cả mấy đại lão lập tức giật bần cả người!

Đúng vậy!

Rốt cuộc Tiểu Trần học cách phẫu thuật tim này. từ ai?

Toàn bộ khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện, không có một ai am hiểu hoặc là biết gì về việc phẫu thuật ngoại khoa tìm!

Sinh ra đã biết?

Đây không phải chuyện nói đùa!

Tất cả mọi người đều hiếu kỳ nhìn Trần Thương, chỉ có Lý Bảo Sơn, như có điều suy nghĩ nói đến:

- Cậu ấy lựa chọn nghiên cứu sinh là lĩnh vực ngoại khoa tim.

Vừa nghe lời này, tất cả mọi người nhìn về phía Lý Bảo Sơn, trong mắt tràn đầy dấu hỏi.