Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 857: Báo cảnh sát đi



Trần Thương nói với Hiểu Yến:

- Mannitol lợi tiểu.

Sau khi làm xong hết công tác chuẩn bị, Trần Thương đang định xuất phát, tiến hành một lần kiểm tra cặn kế cho cô gái:

Trên cơ thể có nhiều chỗ tổn hại, nhưng vết thương không sâu, máu đã đông lại.

Hai bên đùi đều bị tụ máu, thậm chí...có chút giống thi ban.

Cánh tay, dưới chân, bên trong háng, nách nhiều chỗ bị đè ép tổn thương, đây có lẽ là nguyên nhân chủ Yếu của tiêu cơ vân...

Khi đặt ống dẫn vào sâu tĩnh mạch, Trần Thương đã cầm kéo cắt bỏ phần áo.

Nhưng đột nhiên phát hiện!

Trước ngực cô gái có khắc mấy chữ không theo quy tắc:

- Tôi là chó của SJ!

Chữ không theo quy tắc nào cả!

Hoàn toàn không giống tiệm xăm làm ra!

Ngược lại giống như khi bị người khác ngược đãi dùng bứt máy viết.

Lúc này, Nhạc Nhạc và Hiểu Yến không nhịn được toàn thân run rẩy!

Đây là bị ngược đãi?

Bạo lực gia đình?

Hay là gì khác?

Sao lại hung tàn như vậy!

Ngay cả Trần Thương cũng không nhịn được run

Chẳng trách cô gái này muốn tự sát.

Trần Thương không dám nghĩ, nhưng lại nói với Nhạc Nhạc bên cạnh mình

- Báo cảnh sát đi.

Nhạc Nhạc ngây người, vội vàng gật đầu:

- Được được!

Trần Thương biết, chuyện này đã không đơn giản là vụ án tự sát nữa, có lẽ đã phát triển đến một sự việc nào đó mà bản thân không nên quản.

Vội vàng đưa vào phòng thẩm tách.

Đối phương nhìn thấy Trần Thương đến, bác sĩ trong phòng thẩm tách không nhịn được nói:

- Bác sĩ Trần, hay là anh đặt ống dẫn đi?

Trần Thương gật đầu:

- Được!

Từ lần trước sau khi xảy ra chuyện nhà máy hóa công, tin tức Trần Thương lén làm ống dẫn cũng lan rộng, hơn nữa còn được mọi người khen ngợi trên hội nghị.

Mọi người tự nhiên cũng biết đến sự tồn tại của Trần Thương.

Cho nên sau này khi có nhu cầu thẩm tách người bệnh, tình hình khá nghiêm trọng, đều sẽ trực tiếp gọi cho Trần Thương, mời Trần Thương đến thẩm tách.

Trần Thương thành thục bắt đầu thao tác, lúc đang xử lý, đột nhiên một cuốn vở nhỏ từ túi quần rơi ra.

Trần Thương ngơ ngẩn, vội vàng nhặt lên, nói với y tá phòng thẩm tách đứng bên cạnh:

- Lấy găng tay bọc lại.

Cuốn vở không lớn, cỡ lòng bàn tay, vừa khéo có thể dùng găng tay cao su sử dụng một lần bọc lại.

Y tá vội vàng gật đầu chạy đi lấy găng tay.

Mà Trần Thương vội vàng bắt đầu thẩm tách.

Trần Thương bây giờ đã sớm không còn như lúc đầu, trình độ và kỹ thuật, quan trọng nhất là can đảm đã không còn so sánh được với lúc ban đầu nữa

Dùng lời nói của Tiểu Lâm, bác sĩ Tiểu Trần bây. giờ có chút giống chủ nhiệm rồi

Thẩm tách đặt ống dẫn rất nhanh đã hoàn thành, bắt đầu tiến hành thẩm tách dịch.

Mà lúc này, Trần Thương nhìn thấy mannitol lợi tiểu phát huy tác dụng.

Lúc này cũng bắt đầu công việc thẩm tách cơ.

Tiếp theo...

Có thể phải dựa vào chính người bệnh.

Nhân lúc này, Trần Thương tiện tay cầm cuốn số mà người bệnh đánh rơi ban nãy.

Sau khi lật ra, bên trong viết...

- Di chúc.

- Tôi là một cô gái toàn thân dơ bẩn tràn ngập tội ác, có lẽ tôi không xứng ở thế giới này, giãy dụa như loài giòi bọ.

- Không biết bắt đầu từ lúc nào, cuộc sống của tôi trở thành màu đen trắng.

- Có lẽ, rời khỏi là sự giải thoát tốt nhất.

- Bố mẹ, xin lỗi, con không thể tận hiếu.

- Em trai, nghỉ ngơi thật tốt...

- Tôi đi, cả người đầy thương tích, hí vọng kiếp sau, tôi có thể làm một người sạch sẽ.

Nhìn đến chỗ này...

Đầu óc Trần Thương lập tức ngơ ngẩn!

Lẽ nào bị cưỡng hiếp? Sau đó tự sát?