Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 953: Làm sao có thể không đau?



Bên trong khoa cấp cứu của bệnh viện, Thạch Na đã bắt đầu làm tốt các loại công tác chuẩn bị!

Sau khi khoa cấp cứu bệnh viện biết được chuyện xây ra như vậy, tất cả công tác đều chuẩn bị hoàn tất theo thứ tự!

Phòng phẫu thuật bắt đầu bật đèn xanh để ứng phó tình huống khẩn cấp!

Trong khoa X-Quang, đã chuẩn bị tùy thời đều có thể chuẩn bị làm kiểm tra.

Mà khoa y tế cũng đã chuẩn bị tốt trước việc cấp cứu chỉ chờ tiến hành công tác.

Tai nạn giao thông ngoài ý muốn dẫn đến băng huyết là chuyện thường thấy nhất, Thạch Na vội vàng. bắt đầu liên hệ kho máu chuẩn bị trước, hoàn tất tốt việc chuẩn bị máu.

Một đợt cấp cứu, không phải là việc của một người!

Mà là một đám người bôn ba.

Vì cứu sống một mạng sống, bao nhiêu người phải chạy trước chạy sau!

Thạch Na muốn an toàn, trực tiếp gọi một cuộc điện thoại với chủ nhiệm khoa chỉnh hình, phó viện trưởng Lý Kiến Vĩ.

Sau khi Lý Kiến Vĩ biết được tin tức, vội vàng tập hợp nhân viên trong phòng ban đang nghỉ ngơi, lập tức trở về bệnh viện.

Sáng sớm thứ bảy, một chuyện xảy đến bất ngờ, khiến cho rất nhiều người từ trong giấc ngủ tỉnh dậy, tiếp theo, chờ đợi họ sẽ là một lần cấp cứu đầy khó khăn!

Tai nạn giao thông không giống với chuyện ngoài ý muốn, đặc điểm điển hình là phức tạp hơn!

- Vết thương rất phức tạp, hơn nữa còn bị tổn thương nhiều, quả thật rất nghiêm trọng!

Vì lẽ đó, lúc này, nguyên tắc cấp cứu rất rõ ràng!

Trước giữ mạng sống, rồi lại tính đến chuyện khác!

Vì máu đang chảy, trước tiên phải thực hiện cầm máu, tiếp theo sẽ duy trì thông suốt đường hô hấp.

Trần Thương không có bất kỳ thuốc gì, máy móc, chỉ có thể làm được như thế,

Khi vội vàng chạy đến hàng cây xanh, Trần Thương nhìn thấy đó là một thiếu niên hơn hai mươi tuổi, lúc này nằm ở nơi đó còn r3n rỉ.

- Đáng đời!

- Thật mẹ nó đau quá!

- Ngô! Đau chết mất!

Khoa học nghiên cứu cho thấy, lên cơn, công việc bẩn thỉu hoàn toàn có thể giảm bớt đau đớn là chính xác ở một mức độ chắc chắn!

Trần Thương cúi đầu nhìn, chỉ có thể nhìn thấy xương đùi thiếu niên kia trực tiếp gãy xương đảo ngược lên, cậu ta nằm ở nơi đó muốn xoay người, là tốn sức vô cùng!

Làm sao có thể không đau?

Trần Thương vội vàng xoay người, cẩn thận hỏi

- Cảm thấy sao? Trừ trên đùi còn có nơi nào đau nữa không?

Anh không dám đụng vào chân của thiếu niên kia

Thiếu niên th ở dốc một hơi:

- Tôi cũng không biết, giống như chỗ nào cũng đau, lại giống như cũng không có chỗ nào đau, tê chân rất đau! 

Gãy xương cần xử lý kịp thời.

Trần Thương nói:

- Trước tiên, cậu đừng động đậy!

Tiếp đó vội vàng đứng lên, vội tìm kiếm thứ cố định, nhưng mà lúc này trên mặt đất cái gì cũng không có.

Trần Thương bất đắc dĩ, hỏi tài xế:

- Chú ơi, trong xe của chú có thứ gì như tấm ván gỗ không?

Tài xế sững sờ:

- Tấm ván gỗ... Không có... Đúng, phía sau cốp xe của tôi có cái tủ nhỏ... Cậu mở ra nhìn xem! Cậu nhìn xem dùng nó có được hay không?

Trần Thương không để ý tới chuyện khác, vội vàng mở cốp xe sau, phát hiện bên trong quả nhiên có cái tủ gỗ!

Trần Thương không chút do dự, trực tiếp đập vỡ cái tủ!

Nhất quyết phải lấy được cái cửa của cái tủ nhỏ, vội vàng chạy đến bên người thiếu niên.

Nhìn thiếu niên bảo: 

- Cậu ráng chịu một chút!

Nói xong cũng bắt đầu c ởi thắt lưng ra!

Thiếu niên ngẩn người, chưa kịp phản ứng....



— QUẢNG CÁO —