Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 968: Chắc là sẽ không nhỉ!



Bỏ phiếu là tất cả mọi người cùng bỏ, bao gồm cả ban giám khảo!

Thời khắc nhìn thấy thành phố An Dương đưa ra tin tức này, mọi người tất cả đều ngây ngẩn cả người!

Bởi vì họ phát hiện, cái tên này cực kỳ quen tai!

Đúng, là Trần Thương.

Họ nhớ rõ, có một bác sĩ tên là Trần Thương không có tới hiện trường.

Lúc này, một truyền mười, mười truyền trăm, tất cả mọi người nhao nhao ấn mở xem lại cái tin tức này.

Phía trên rõ ràng viết:

- Theo được biết, hôm nay ban đầu bác sĩ Trần Thương đi tham gia hội thảo ngoại khoa Gan mật.

Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ cùng tên sao?

Chắc là sẽ không nhỉ!

Bởi vì phần mềm bỏ phiếu là app nghiêng về chữa bệnh, luôn cập nhật tin tức và sự kiện mới nhất về điều trị bệnh, khi lúc mọi người đang bỏ phiếu, tự nhiên nhìn thấy tin tức được cập nhật. 

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều im lặng!

Sau khi xem mấy tấm ảnh chụp trong tin tức.

Trong hình chụp lại quần áo màu trắng của Trần Thương dính toàn là máu, hình ảnh đè lên vết thương người bệnh, thời gian phía trên là: Buổi sáng 7:25 phút.

Một tấm khác là dáng vẻ Trần Thương hơi mệt mỏi thân bên ngoài phòng phẫu thuật. Thời gian: Buổi chiều 4:40 phút.

Một tấm khác là hình ảnh một đứa bé trai cầm cái ống nghe bệnh, Trần Thương cúi đầu cho. Thời gian dừng lại tại: Buổi chiều 5:15 phút.

Ba tấm ảnh, để tất cả nhân viên y tế ở đây đều hiểu rõ toàn bộ quy trình.

Từ buổi sáng 7 giờ đến xế chiều 5 giờ, thời gian hơn mười tiếng.

Hoàn toàn có thế tưởng tượng được lần cấp cứu này, là một trận ác chiến như thế nào.

Tất cả mọi người cũng có thể nghĩ ra được phòng phẫu thuật bên trong, diễn ra dạng gì căng thắng hình ảnh.

Cuối cùng, có phóng viên phỏng vấn đơn giản:

Phóng viên 

- Bác sĩ Trần, khi trông thấy người bệnh nằm trong vũng máu, lúc đó anh nghĩ như thế nào?

Trần Thương:

- Tôi là bác sĩ, tôi nên cứu cô ấy!

....

....

- Tôi là bác sĩ, tôi nên cứu cô ấy!

Tám chữ vô cùng đơn giản, vậy mà khiến cho tất cả bác sĩ đọc được tin tức này, cái mũi hơi đỏ đỏ.

Đây chính là bác sĩ!

Trong lúc nhất thời, mọi người lan truyền lời trong tin tức truyền bá ra ngoài, trong lòng nguyên một đám rất lâu mới bình tĩnh lạ

Đúng!

Hội thảo gì đó!

Bình chọn gì đó!

Những này quan trọng sao?

Dù có quan trọng, cung không quan trọng bằng sinh mạng của người bệnh được?

Cấp cứu mười tiếng, điều này ẩn chứa ý nghĩa như thế nào, tất cả mọi người đều rất rõ ràng.

Trần Thương đối mặt với người bệnh, dứt khoát kiên quyết cấp cứu, để mọi người nhốn nháo bùi ngùi mãi thôi.

Đây là một loại chữa bệnh tỉnh thần!

Có một kiểu người bất cứ lúc nào, dù là ở chỗ nào, đều tại mọi thời khắc nhắc nhở chính mình: Tôi là bác sĩ!

Hai chữ bác sĩ này, không chỉ là nghề nghiệp.

Hơn nữa, nó còn là trách nhiệm

Trần Binh Sinh đọc được tin tức này, Trương Chí Tân bên cạnh cũng nhìn thấy tin tức này, trong lòng hai người kích động, đây mới là dáng vẻ thẳng nhóc họ Trần nên có!

Hội thảo!

Không đến hội thảo chó má cũng được!

Trần Binh Sinh rất vui vẻ, nhìn thấy dáng vẻ thao tác của Trần Thương, ông có một loại cảm giác tự hào!

Ông chỉ vào Trần Thương trong tẩm hình, nói với người bạn bên cạnh:

- Nhìn này, đây là đồ đệ của tôi! 

Người khác nhịn không được dựng thẳng ngón cái lên, nói một tiếng:

- Rất giỏi, tôi phục!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —