"Tần Tường quyết tâm muốn lôi kéo Trần Thương vào hiệp hội bác sĩ chỉnh hình Đông Dương!
Hơn nữa, chứng nhận bác sĩ thẩm mỹ nói thế nào? Nói khó cũng khó, nói không khó cũng không khó, hơn nữa Trần Thương có chứng nhận hành nghề bác sĩ lâm sàng, có Tân Tường trợ giúp, muốn lấy được một giấy chứng nhận thật không phải là chuyện lớn gì.
Huống chỉ hiện tại ngành nghề bác sĩ thẩm mỹ chướng khí mù mịt, phòng khám nhỏ khắp nơi, rất nhiều bác sĩ không có giấy phép hành nghề vẫn đang làm.
Buổi chiều, một cuộc điện thoại gọi Trần Thương đến khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện.
Thạch Na làm ca ngày chủ nhật, hôm nay khi kiểm tra phòng, chợt phát hiện cả khoa cấp cứu có hơn hai mươi người bệnh cần làm phẫu thuật túi mật, còn có mấy ca phẫu thuật chỉ chinh không kéo dài thời gian được.
Thạch Na trợn tròn mắt!
Tình huống hiện tại của phòng cấp cứu như thế nào nàng hiểu rõ hơn người khác.
Sao có thể cho phép thực hiện nhiều phẫu thuật cắt bỏ túi mật như vậy, không nói đến có đủ giường bệnh hay không, bởi vì những người bệnh này là phẫu thuật cắt bỏ túi mật bình thường, nếu như sử dụng nội soi, cơ bản ngày thứ hai có thể xuất viện, thế nhưng ngươi phải cân nhắc một vấn đề nghiêm trọng!
Đó chính là: Ai có thể làm phẫu thuật? Cấp cứu có ai có thể làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật?
"Trong ấn tượng của Thạch Na đơn giản chỉ có một mình lão Trần!
Một mình Lão Trần có thể giải quyết được hết à?
Hơn bốn mươi người, lão Trần cho dù làm bằng sắt cũng không thể không nghỉ ngơi!
Lại nói, một ca phẫu thuật cắt bỏ túi mật ít nhất cũng phải mất một hai giờ, cho dù không nghỉ ngơi cũng làm không xong.
Nếu như kéo dài thời gian quá lâu, bỏ qua thời kỳ chữa trị tốt nhất, đến mức trì hoãn bệnh tình, trách nhiệm này ai gánh chịu nổi!
Nghĩ tới đây, Thạch Na hơi lo lắng.
Phòng phẫu thuật vừa mới kiến thiết, sao có thể trải qua động tĩnh lớn như vậy.
Còn may phát hiện sớm, bằng không chờ thứ hai đi làm xảy ra chuyện, trách nhiệm này lớn lắm.
Mà hỏi y tá mới biết được, hôm qua đúng là Trần Thương đã tiếp nhận khá nhiều người bệnh cần phẫu thuật cắt bỏ túi mật.
Vì vậy, Thạch Na trực tiếp gọi điện thoại cho Trần "Thương bảo hắn đến phòng cấp cứu gấp.
Trần Thương tưởng là đã xảy ra chuyện gì, thở hồng hộc chạy vào, sắc mặt lo lắng hỏi:
- Thạch lão sư, xảy ra chuyện gì hả!
Thạch Na ngồi trong phòng làm việc, nhìn Trần Thương:
- Những người bệnh ngày hôm qua đều là ngươi nhận hả?
"Trần Thương sững sờ: - Người bệnh gì? Thạch Na cầm đơn đăng ký:
- Ngươi xem một chút, những người bị bệnh này có phải là ngươi nhận hay không!
"Trân Thương nhận lấy xem xét, lập tức nhíu mày: - Làm sao nhiều như thế?
- Hôm qua, ta nhận 6 người bệnh cần phẫu thuật túi mật, tăng thêm trước đó trong khoa, tổng cộng cũng mới hơn mười người chứ? Thế nhưng... Làm sao bây giờ lại gần ba mươi người!
Trần Thương đột nhiên ý thức được chuyện này không đúng.
Nếu như mười mấy người bệnh, mỗi ngày an bài tám ca phẫu thuật, hai ngày có thể giải quyết.
Nhưng bây giờ thì à?
Gần ba mươi người bệnh, mà lại là người bệnh cần phẫu thuật, đặc biệt là có vài ca phẫu thuật không thể kéo dài, nếu không thể làm xong phẫu thuật đúng hạn, khẳng định sẽ xảy ra vấn đề.
Thạch Na nhíu mày:
- Ngươi nói là? Hôm qua không có nhiều người bệnh như thế?
Trân Thương gật đầu!
Thạch Na xem xét lịch trực ban, tối hôm qua trực. ban khoa ngoại chính là Viên Phàm.