“Tỉnh Nhiên nói với Tiền Lượng: "Hiệu trưởng Tiền, ôi cũng đi, loại phẫu thuật này... Nếu như một khi xác định đúng là bệnh sán lá phối, tôi lo lắng chỗ này của chúng ta có thể không có nhiều người am hiểu, dù sao cũng thuộc về lĩnh vực khoa ngoại lồ ng ngực, tôi cũng hiểu biết về phẫu thuật”
Tiền Lượng trầm mặc, mặt mũi tràn đầy thận trọng nhìn về phía Trần Thương.
Nghe thấy Tỉnh Nhiên nói vậy, nhẹ gật đầu: "Ừm, cùng tới đi.”
Tỉnh Nhiên theo sát họ đi ra bên ngoài.
May mà Trần Thương khí lực lớn, một người một. mét tám mấy cứ thế mà bị Trăn Thương ôm chặt chạy ra xe.
Tiền Lượng trực tiếp ngồi ở tay lái phụ, Tỉnh Nhiên cùng Trần Thương và người bệnh ngồi ở phía sau.
Tiền Lượng nói: "Đi đến bệnh viện nhân dân tỉnh”
Tài xế gật đầu, hướng phía bên kia trực tiếp chạy tới.
Tiền Lượng quay người nhìn thoáng qua Trần Thương: "Tiểu Trần, cậu nắm chắc bao nhiêu phần?"
Trần Thương lắc đầu: "Phải xem tình hình đã, có chút tương tự, nhưng mà... Không quá xác định, còn cần làm rất nhiều kiểm tra”
Tiền Lượng gật đầu, chẳng biết tại sao, hẳn đối với Trần Thương có chút tín nhiệm.
Khả năng là bởi vì Trần Thương từ trước tới nay đều dùng hành động thực tế chinh phục bọn họ!
Để trong lòng không tự chủ được sinh ra một loại cảm giác tín nhiệm!
Tiền Lượng trầm tư suy nghĩ một lát rồi nhấc điện thoại di động lên và gọi thẳng tới chỗ bác sĩ Vệ Chí chủ nhiệm khoa phẫu thuật lồ ng ngực của bệnh viện Nhân Dân.
"Chủ nhiệm Vệ, hiện tại có một bệnh nhân đang trên đường đến bệnh viện của anh. Cả hai người bác sĩ của chúng tôi đều nghỉ ngờ rắng đây là bệnh sán lá phổi, anh nên sớm chuẩn bị sẵn sàng trước mọi thứ”
Sau khi Vệ Chí nghe xong, anh lập tức thay đổi sắc mặt!
Bệnh nhân bị bệnh sán lá phổi.
Đây có lẽ không phải là một loại bệnh thường gặp?
Bệnh viện của anh cũng không chắc chẩn chữa trị được.
Nếu tình trạng của bệnh nhân ổn định, việc chuyển đến bệnh viện khác kịp thời sẽ hợp lý hơn nhưng bệnh tình đã chuyển biến nặng hoặc trong lúc làm phẫu thuật xảy ra bất trắc thế là chấm hết!
Mặc dù Vệ Chí chưa từng thực hiện ca phẫu thuật loại này, nhưng cũng đã thấy qua rất nhiều lần, đó là một loại phẫu thuật lồ ng ngực rất đặc biệt, bệnh sán lá phổi tất hiếm gặp nơi đây.
Bình thường loại bệnh tật này phát sinh cao ở ngoại khoa gan mật, và ngoại khoa nói chúng.
Mà ngoại khoa lồ ng ngực rất hiếm gặp, dù cho nó có tồn tại thì cũng chỉ thấy nhiều ở những tỉnh có chăn nuôi lớn.
Đôi khi, nhiều bệnh tật lại mang đặc thù của khu vực đó, cái này khiến nhiều bệnh viện thêm phần đặc. sắc.
Lấy một ví dụ đơn giản, phần lớn phía nam của tỉnh Đông Dương nghề than đá rất phổ biến, thế nên những bệnh viện bênh đó có khoa hô hấp, ngoại khoa lồ ng ngực, khoa chỉnh hình rất lợi hại.
Điều này là do những công nhân trong mỏ than thường xuyên bệnh vẽ đường hô hấp, cụ thể là bệnh phổi và gãy xương do chấn thương.
Điều tương tự các khu vực khác cũng như thế, bệnh sán lá phổi rất ít xuất hiện ở bệnh viện trung tâm thành phố, ngẫu nhiên mới có bệnh nhân như thế. Là do những năm gần đây, giao thông phát triển, số người di cư cũng tăng theo nên mới phát sinh tình trạng này.
Nếu không, chắc chắn các thành phố trung tâm không có khả năng có những loại bệnh này!
Ở vùng hạ lưu phía Nam của sông Trường Giang, có nhiều chỗ trồng lúa nước nên bệnh về ký sinh gặp tương đối nhiều hơn.
Loại thành phố trung tâm ở phía Bắc này có lẽ suốt đời các bác sĩ cũng không gặp loại bệnh này.
Do đó, sau khi Vệ Chí nghe Tiền Lượng nói thì phản ứng đầu tiên của anh là do dự.
"Cái này, viện trưởng Tiền có thể nói tình trạng bệnh nhân bây giờ như thế nào không?"
Sắc mặt của Tiền Lượng có chứt xám đi, anh đè nén giọng nói ra: "Dị ứng sốc phản vệ, phải chống dị ứng kịp thời, chuẩn bị làm phẫu thuật bất cứ lúc nào, việc chuyển viện... Không còn kịp nữa."