Nhà tôi mở công ty chữa bệnh, hẳn cũng tính là cũng ngành chứ?
Nghĩ tới đây, Trương Phàm không nhịn được muốn cười.
- Được rồi, đặt trước căn hộ này đi.
Cô tiếp thị bán căn hộ nghe vậy, lập tức ánh mắt sáng lên:
- Quý ngài thật hào khí, bạn gái ngài nhất định rất hạnh phúc!
Trương Phàm cười cười, lắc đầu.
Ba người cùng nhau đi xuống dưới lầu, vừa vặn nhìn thấy Trần Thương đang đợi Tân Duyệt
Trương Phàm không nhịn được cười:
- Bác sĩ Trần có ánh mắt thật tốt, căn hộ kia tôi mua, nhưng mà... Tôi có thể cho anh thuê, dủ sao chúng ta cũng là bạn bè.
Trần Thương sững sờ, không nhịn được cười:
- Ừm, chúc mừng anh.
Trước mặt mọi người, phân cao thấp với loại người này không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Anh không tin Trịnh Quốc Đàm ngay cả phòng ốc của mình cũng không giải quyết được.
Lúc này, điện thoại của cô tiếp thị bán căn hộ bỗng nhiên vang lên.
- Tiểu Hạ, gian phòng 808, lầu 2, tòa nhà số 9 không được bán, sau này cô không được dẫn khách đi xem căn phòng kia nữa.
Nữ nhân viên tiếp thị bán căn hộ lập tức trợn tròn mắt.
- Vì sao vậy? Quản lý!? Tôi vừa mới đàm phán xong với khách hàng! Giá tiền cũng đã quyết định, chờ ký hợp đồng nữa thôi!
Cô gái có chút không vui.
Quản lý lắc đầu:
- Tôi cũng không rõ, vừa rồi tôi nhận điện thoại của Vương tổng, nói căn hộ ở tân khu Hải An đó tạm. dừng bán ra, được rồi, cô đừng hỏi nữa, tôi còn có chuyện.
Cúp điện thoại xong, cô tiếp thị bán căn hộ lập. tức có chút xấu hổ.
- Cái này... Trương tiên sinh, thật xin lỗi, căn hộ vừa rồi ngài xem kia của chúng tôi bởi vì một vài vấn đề, tạm thời không tiêu thụ ra bên ngoài... Ngài xem...
Nếu không đổi lại một căn hộ khác?
Trương Phàm lập tức trợn tròn mắt!
Anh nhìn thấy nụ cười trêu tức trên mặt Trần Thương, lập tức trong lòng sững sờ.
Cái con mẹ nó, đùa tôi à?
Tôi đều đã chuẩn bị ký hợp đồng, các người lại không bán nữa?
Nghĩ tới đây, Trương Phàm có chút tức giận.
Mà lúc này, Tân Duyệt vừa vặn từ nhà vệ sinh đi ra, vui vẻ đi tới chỗ Trần Thương.
Cô phát hiện, hiện tại mỗi lần nhìn thấy Trần Thương thì trong lòng mình đều rất vi vẻ.
Đi ra xong, vừa lúc nghe thấy căn hộ không tiêu thụ ra bên ngoài, Tần Duyệt lập tức bắt đầu vui vẻ.
Trong lòng mừng như điên!
Muốn cười nhưng cảm thấy làm vậy không tốt lắm.
Nhìn Trương Phàm, này thì ra vẻ!
Nhìn khuôn mặt ngơ ngác của Trương Phàm như thể anh đang muốn phun cái gì đó nhưng không thể ra vì sợ lãng phí.
Tân Duyệt xém chút nữa cười lớn!
Thế nhưng đang ở trước mặt của Trương Phàm, nếu cười như vậy thì không hay cho lắm!
Cho nên cô dứt khoát, kéo Trần Thương đi ra ngoài, sau khi chạy ra ngoài, Trần Duyệt bắt đầu cười như điên!
- Ha ha ha... Bưồn cười chết đi thôi, quả nhiên người giả vờ đều không có kết cục tốt!
Tần Duyệt nở cười tươi khiển các loài ghen ty
Lúc này đã sáu - bảy giờ tối, hai người bắt xe đi mua quả vặt ở trên phố.
Sau khi ăn không ít đồ ăn nhẹ, Trần Thương đề nghị hai người cùng nhau đi coi phim.
Trần Thương nhớ đến kỹ năng khi xem phim với bạn gái, xem phim rạp với bạn gái chỉ nên lựa chọn hai loại phim, loại một là phim tình yêu, thể loại còn lại là phim kinh dị.
Phim tình yêu nhất định sẽ có vài phân đoạn tình cảm mặn nồng mãnh liệt.
Phim kinh dị thì sẽ có vài chỗ giật gân, đáng sợ.
Trần Thương cảm thấy EQ của mình quá cao, hạ quyết tâm chọn phim tình cảm mãnh liệt.
Anh không chọn phim kinh dị vì anh lo lắng nó sẽ lưu lại bóng ma trong anh, trường hợp lỡ như trực ca ban đêm, bị ám ảnh thì không tốt cho lắm.