Tần Lạc đi trên boong của chiếc du thuyền xa hoa. Jesus tay cầm chén rượu đang nằm phơi nắng trên ghế.
Jesus đang nằm cạnh một người đẹp tóc vàng, chân dài ngực nở, dáng người cực kỳ nóng bỏng. Hai người đang nói chuyện vui vẻ, cô gái tóc vàng bị Jesus chọc gì đó mà cười như nắc nẻ khiến hai gò núi trước ngực run rẩy lay động như có cơn gió thổi qua, nhìn thoáng qua trông cực kỳ đồ sộ, bắt mắt.
Tần Lạc không khỏi cười gượng. Con người này ở bất kỳ chỗ nào, khi nào, cũng cực kỳ biết cách hưởng thụ sắc đẹp.
Khi nghe tiếng bước chân đang tới gần của Tần Lạc, hai người đang nằm trên ghế lập tức đứng dậy.
"Tần, tôi giới thiệu với anh một chút." Jesus chỉ vào cô gái tóc vàng gợi cảm, mặc bikini bên cạnh mình nói: "Cố ấy là Vera. Nếu như anh muốn thay đổi khẩu vị của mình, thưởng thức chút hương vị người đẹp nước ngoài, cô ấy có thể giới thiệu cho anh bất kỳ cô gái nào ở nước Mỹ lên giường với anh. Đương nhiên anh cũng phải trả một cái giá hợp lý."
"Chào cô, Vera." Tần Lạc bắt tay cô gái, cố gắng chuyển ánh mắt khỏi bộ ngực của cô ta. Những cô gái nước ngoài này thật đáng ghét, ngực to như của bò sữa nhưng toàn cố ý mặc áo nịt ngực nhỏ nhất cỡ hai là có ý định gì. Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì vậy?
Nhìn, bọn họ tức giận, không nhìn bọn họ càng tức giận.
Trên thế giới này có một nghề nghiệp khổ cực nhất gọi là đàn ông.
Mặc dù Jesus nói rất đơn giản nhưng Tần Lạc vẫn hiểu được nhiều điều trong này. Hắn biết cô gái mặc bikini này là đại tú bà của nước Mỹ. Nói một cách chính xác tất cả ngành kinh doanh xác thịt ở đất nước này nằm trong tay cô ta.
Tần Lạc không biết Vera có thế lực nào đứng đằng sau, nhưng một người phụ nữ có thể là được chuyện này, đủ thấy năng lực cô ta xuất sắc cỡ nào.
"Chào anh, Tần." Hiển nhiên Vera có thể nói được tiếng Trung Quốc. Mặc dù khi cô ta nói tiếng Trung Quốc, giọng nghe có gì đó quái dị như những người nước ngoài khác nhưng ít nhất Tần Lạc có thể nghe hiểu được. "Jesus liên tục khen ngợi anh. Anh ấy nói, anh là David Beckham của người Trung Quốc. Thật như vậy sao?"
"David Beckham?" Tần Lạc suy nghĩ trong giây lát, hắn cảm thấy bản thân mình hình như có chút ấn tượng với cái tên này. Hình như là một cầu thủ rất có danh tiếng. "Có phải anh ta là cầu thủ bóng rỗ của NBA không?"
Nghe vậy bộ ngực to lớn của Vera bắt đầu nhảy dựng lên trông như hai chú thỏ cực kỳ lanh lợi vậy.
Vera cười nghiêng ngả, cô ta nói tiếp: "Tần, tôi bắt đầu tin tưởng những gì Jesus nói. Đây chính là tính cách đặc biệt khiến phụ nữ rất thích."
"…" Lần này Tần Lạc không biết cần phải nói gì cho hợp. Một khi không hiểu sự so sánh ẩn dụ, được thôi, mình cứ chấp nhận sự khen ngợi là được.
Cuối cùng Vera cũng không cười nữa, cô ta nhìn Tần Lạc nói: "Tần, lần này các anh đã nổi tiếng khắp thế giới."
"Ồ, thế sao?" Tần Lạc cười gượng nói. "Tôi tình nguyện không nhận danh tiếng này."
"Đúng vậy, chiến tướng của Hoàng Đế thương vong thảm hại. Điều càng quan trọng hơn là danh tiếng vô địch của ông ta bị tổn thất nặng nề. Nói một cách chính xác sau này sẽ có người không coi trọng ông ta nữa. Ông ta muốn tìm lại được quá khứ huy hoàng trước đây chỉ còn cách duy nhất là giết anh để rửa nhục."
"Tới Trung Quốc chính là địa bàn của tôi." Tần Lạc nói vẻ cực kỳ tự tin.
"Đúng là người đàn ông thú vị." Vera cười tủm tỉm nhìn Tần Lạc nói: "Nếu như tôi là người đắc tội với Hoàng Đế, nhất định tôi sẽ tuyển chọn một trăm xử nữ mang tới tặng ông ta để nhận lỗi. Chỉ những người phi thường mới có thể tạo nên một sự nghiệp phi thường. Tần, tôi hy vọng sau này chúng ta có cơ hội hợp tác với nhau."
Vera đi tới ôm Tần Lạc, cô ta hôn lên mặt Tần Lạc nói: "Tôi đói rồi, cần quay xuống ăn chút gì đó. Hai anh chàng đẹp trai, tôi không quấy rầy các anh nữa." Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com
"Lát nữa gặp lại." Jesus liếc nhìn Vera nói.
"Tôi chờ anh." Vera gửi Jesus một cái hôn gió.
Đợi khi cô gái tóc vàng Vera này lắc mông đi xa, Tần Lạc và Jesus mới sóng vai nhau đi tới
Gió thổi nhẹ, ánh mặt trời nóng rực.
Trời nước một màu, bầu trời xanh như ngọc.
Chiếc du thuyền như một con dao nhỏ sắc bén, cắt một lỗ hổng dài trên mặt biển cả mênh mông như tờ giấy trắng, sóng nước nao nao, dập dờn như có hàng ngàn vạn con cá nhỏ đang vui đùa dưới đáy nước.
Thỉnh thoảng có chú cá nhỏ vô danh nào đó nhảy ở ngoài khơi, sau đó lại nhanh chóng rơi xuống khiến con người ta chỉ kịp nhìn thấy sống lưng trắng và đôi mắt như trêu đùa người khác.
Đây chính là Quỷ Phủ Thần Công của thiên nhiên. Trước kia bỏ qua cái đẹp. Bây giờ nhìn lại cảm thấy cực kỳ rubng động lòng người.
Khi con người ta đã trải qua sự sống chết, cảm nhận thế giới quan của người đó sẽ có một sự thay đổi rất lớn.
"Tần, tôi muốn tới giải thích với anh." Jesus phá vỡ khoảng khắc yên bình này. "Sở dĩ Vera lên thuyền là vì cô ấy chính là người hợp tác với chúng ta. Chúng ta mua được chiếc thuyền này là thông qua mối quan hệ của cô ấy. Lần này đối thủ của chúng ta là Hoàng Đế, cho dù Châu Âu hay Châu Mỹ cũng có rất ít người dám làm trái với suy nghĩ của Hoàng Đế. Vera chính là một người dũng cảm trong số đó. Chỉ cần cô ấy đồng ý trợ giúp. Chỉ nhờ sự giúp đỡ của cô ấy chúng tôi mới có thể chỉ trong một ngày có được chiếc du thuyền, chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ. Đây là thuyền của cô ấy, cô ấy muốn ngồi thuyền đi Singapore."
"Tôi biết." Tần Lạc nhì Jesus nói: "Tôi vẫn tin tưởng anh như tôi tin tưởng anh tuyệt đối sẽ không bỏ đi."
Tần Lạc biết Jesus và Hồng Phu không thực sự bỏ đi.
Khi đó bọn họ mới tới Las Vegas, không quen thung thổ dường như tất cả đều nằm trong vòng giám sát của đối phương.
Bản thân mình ở ngoài sáng, kẻ thù ở trong bóng tối. Dưới một cục diện như này, cho dù bọn họ có muốn làm chuyện gì đó cũng tuyệt đối không thể được. Hơn nữa hàng loạt kế hoạch điều tra, phản công mà bọn họ sẽ vạch ra ở trong nước đã không thể nào thực hiện được trong tình hình đó.
Sau đó Jesus và Hồng Phu cùng bỏ đi.
Bọn họ quang minh chính đại bỏ đi, quang minh chính đại ra vào những khách sạn lớn, nhà hàng và những cửa hàng xa xỉ.
Trong khi đó ánh mắt của Bá Tước vô hình chung sẽ bị thu hút sang bên hai người Jesus bởi vì tất cả mọi người đều biết Tần Lạc chính thực dựa vào lực lượng của Jesus và một thiếu nữ biết hạ độc. Mọi người vẫn xem nhẹ chính bản thân lực lượng của hắn.
Hai người Jesus thoạt nhìn có vẻ như đang đi vui chơi nhưng thật ra hai người bọn họ đã có cơ hội tiếp xúc với khá nhiều người.
Có người đồng ý hợp tác nhưng nhiều hơn là nhựng người từ chối hợp tác.
Vera là người duy nhất đồng ý cung cấp sự giúp đỡ. Dưới mưu kế của Jesus, Vera đã cung cấp chiếc thuyền này. Bây giờ bọn họ đang ngồi du thuyền này theo đường biển về Singapore trong khi đó dự định chính thức của bọn họ là bay từ Las Vegas về Yến Kinh, hơn nữa còn cho một nhóm người giả trang mấy người Tần Lạc thuê xe chạy quanh mấy thành phố quanh Las Vegas.
Cho dù Hoàng Đế muốn truy đuổi từ một nơi nào đó tới đây, ông ta vẫn cần có thời gian, hơn nữa còn phải phân tán lực lượng.
Chỉ cần không phải đích thân Hoàng Đế truy đuổi, bọn họ có cơ hội trốn thoát cực cao.
Quả nhiên Jesus và Hồng Phu đã thu hút Quỷ Ảnh và Kim Đồng tới vây công.
Sau khi hai bên đại chiến một trận, Kim Đồng và Quỷ Ảnh bỏ đi, lập tức Jesus và Hồng Phu đi tới chỗ chiếc du thuyền thượng đẳng này ngồi chờ. Chỉ cần mấy người Tần Lạc tới là bọn họ sẽ lập tức ngồi du thuyền rời khỏi Las Vegas.
Lần Jesus và Hồng Phu lập công cực lớn. Hơn nữa hai người còn gánh chịu phần lớn nguy hiểm.
Bởi vì nếu như Bá Tước sớm một chút tập trung lực lượng đối phó với gã và Hồng Phu, tình trạng của hai người sẽ cực kỳ bất ổn.
"Thật vậy sao?" Jesus kinh ngạc hỏi. "Trên thực tế quả thật tôi đã bỏ đi nhưng vì anh nói người nợ tiền không trả chính là Vương Bát Đản nên tôi mới quay về trả tiền cho anh."
Tần Lạc cười nói: "Hai người liên lạc với Quân Sư khi nào?"
Jesus kinh ngạc nhìn Tần Lạc, cười hỏi: "Tần, tại sao anh lại suy đoán như vậy?"
"Bởi vì tôi không tin chính hai người có thể vạch ra kế hoạch này." Tần Lạc nói.
"Ôi Tần. Anh khiến tôi cảm thấy bị tổn thương." Jesus giả vờ ôm ngực nói: "Anh đang sỉ nhục trí thông minh của chúng tôi."
"Vậy anh hãy nói cho tôi biết sự thật có phải như dự đoán của tôi không?"
"Tôi rất muốn nói cho anh biết là không phải." Jesus nói. "Thế nhưng lúc này Quân Sư đang ở trên thuyền, tôi không có cách nào gạt cô ấy khỏi những sự kiện có tính chất quyết định trong chuyện này. Đúng như vậy, cô ấy đã liên lạc với tôi. Anh biết đó, tôi và Hồng Phu bỏ đi, tìm kiếm tin tức ở Las Vegas nhưng cuối cùng chúng tôi không thể thu hoạch được điều gì. Anh dẫn đội tới Las Vegas vào buổi tối, tôi lái xe tới đón anh. Chúa ơi, không hiểu cô ấy chui vào xe của tôi như thế nào, cũng không biết cô ấy vào từ khi nào. Cô ấy nói mình là Quân Sư, là bạn của anh. Cô ấy nói chúng ta bị đối phương giám sát. Cô ấy bảo chúng tôi tạm thời rời khỏi anh một cách "quang minh chính đại". Thứ nhất việc này có thể phân tán lực lượng của đối phương, hơn nữa còn có thể tự mình tiến hành một vài chuyện quan trọng, ví dụ như sắp đặt con đường lui cho mình. Thật ra tôi muốn cùng Ly cùng bỏ đi nhưng vì sợ làm vậy sẽ khiến Bá Tước nghi ngờ. Dù gì đi nữa, với tính cách của mình, Ly tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ rơi anh. Thế nhưng cô nàng Hồng Phu và tôi đều đã từng là kẻ thù của anh. Mặc dù hai bên đã từng ít nhiều hợp tác nhưng khi gặp phải kẻ thù hùng mạnh không thể chiến thắng, bỏ đi cũng là chuyện có thể hiểu được vì vậy chúng tôi mới cùng nhau bỏ đi."
"Tại sao không nói cho tôi biết? Như vậy sẽ khiến tôi thuận tiện phối hợp với hai người hơn." Tần Lạc bực bội nói. Những người này đều biết rõ chân tướng sự việc, cùng nhau bài xích hắn và Ly. Khi hắn bốn bề thụ địch, Hồng Phu và Jesus đột ngột bỏ đi, khi đó suýt chút nữa tinh thần hắn cũng suy sụp. Cũng may khi đó hắn có Ly làm bạn, cổ vũ, mang lại cho hắn sự ấm áp. Nếu không đừng nói hắn muốn cứu thoát cô của mình mà thậm chí hắn còn không có năng lực sinh tồn, bảo vệ chính mình."
"Đây là một ván cờ. Trong ván cờ này anh cũng chỉ là một quân cờ. Sứ mạng của quân cờ chính là làm chuyện mà bản thân mình cần phải làm mà tuyệt đối không có quyền suy nghĩ độc lập hay năng lực thay đổi hành trình." Từ sau lưng bọn họ vang lên giọng nói của một người phụ nữ. "Hơn nữa tôi lo lắng anh biểu diễn quá đạt lại khiến người ta nhận ra sơ hở."