Lâm Hoán Khê là nữ nhân vật chính của "Thiếu niên y vương".
Lệ Khuynh Thành cũng là nữ nhân vật chính của "Thiếu niên y vương".
"Thiếu niên y vương" có hai nữ nhân vật và một nam nhân vật, cũng có thể nói là câu chuyện một người đàn ông, hai người phụ nữ và Trung Y.
Vì "Thiếu niên y vương" bắt đầu với tình tiết Tần Lạc đi tới Yến Kinh, khi đó hắn mới quen biết Lâm Hoán Khê và Lệ Khuynh Thành, mối quan hệ với Văn Nhân Mục Nguyệt không tính là thân quen. Ngược lại mọi người còn có mâu thuẫn không quen biết đám người sau này như Ly và Tô Tử.
Cho nên câu chuyện nam nữ diễn viên theo thứ tự là Lâm Hoán Khê và Lệ Khuynh Thành hơn nữa dưới ngòi bút của biên kịch Liễu Hạ Huy, hai người phụ nữ này đều có tình cảm với Tần Lạc, hoặc sáng hoặc tối tiến hành tranh chấp phò mã.
Khi bắt đầu quay "Thiếu niên y vương", kịch bản được giữ vô cùng bí mật. Người bên ngoài chỉ biết đây là một bộ phim có liên quan tới chủ đề Trung Y, không biết nội dung cụ thể, không hiểu rõ tình cảm trong bộ phim như thế nào.
Bây giờ đoàn làm phim chủ động thông báo nội dung hai người phụ nữ tranh giành tình cảm. Thậm chí có người còn thông qua tên nhân vặt mà đoán " Lâm Hoán Khê chính là hội trưởng hiệp hội Trung Y, Lệ Khuynh Thành chính là chủ tịch của Khuynh Thành Quốc Tế".
Đây là hai người phụ nữ nổi tiếng, cũng là hai người phụ nữ có quan hệ mặt thiết với Tần Lạc.
Khi Tần Lạc đi Paris, hắn đã mang theo chính Lệ Khuynh Thành. Khi Tần Lạc bị thương, người phụ nữ xinh đẹp kia đã kiên quyết dùng thân thể mình xông tới bảo vệ Tần Lạc. Nếu như nói hai người bọn họ tuyệt đối không có chuyện gì. không một ai tin.
Trong khi đó công chúng cũng không xa lạ với Lâm Hoán Khê. Nàng là bạn gái trên danh nghĩa của Tần Lạc, sống cùng nhà. Một thời gian trước kia còn có tin đồn nàng chưa kết hôn mà có con. Mặc dù sau này chứng minh tin đồn này là giả nhưng mối quan hệ hai người sự thật đã chứng minh hai người đã đính hôn.
Hai người phụ nữ xinh đẹp đồng thời theo đuổi mỹ nam Tần Lạc. Trong phim câu trả lời vẫn chưa rõ ràng nhưng trong thực tế đời thường, cần phải hỏi Tần Lạc mới biết rõ.
Nếu như lúc này phóng viên để Tần Lạc chạy mất, rõ ràng bọn họ không xứng với nghề nghiệp của mình.
"Đúng vậy. Tần Lạc, anh thích Lâm Hoán Khê hay Lệ Khuynh Thành?"
"Chúng tôi vẫn chưa xem phim không biết kịch bản trong phim thế nào nhưng mà trong đời thường thì anh ở chung với Lâm Hoán Khê tiểu thư. Có phải điều này chứng minh sự lựa chọn của anh không??
"Tần Lạc. Lệ Khuynh Thành là tình nhân của anh, phải không? Tất cả chúng tôi đều biết quan hệ của hai người cực kỳ mật thiết".
Tần Lạc cười tươi.
Đây là một câu trả lời rất hay cho một câu hỏi rất khó.
Khi Tần Lạc bàn luận với biên kịch Liễu Hạ Huy về việc có nên dùng tên giả hay không, thật ra câu trả lời của hắn đã rất rõ ràng.
Bạn có tình nguyện khiến cho tên mình biến mất trong cuộc sống của bạn không?
Nếu như lần này biến mất, sau này tác phẩm cũng sẽ biến mất.
Nói một cách chính xác thì trước sau mâu thuẫn với nhau.
Câu trả lời của Tần Lạc cũng không biến mất. Hắn muốn hai nàng tồn tại, quả thật hai nàng vẫn tồn tại.
Phong tình vạn chủng, nguyên nước, nguyên vị.
"Thích cả hai người" Tần Lạc trả lời.
Thích hai người?
Tạ Uyển há hốc mồm, hai mắt trợn tròn. Text được lấy tại http://thegioitruyen.com
Tạ Uyển vốn nghĩ rằng chỉ cần người hơi có trí tuệ một chút sẽ luôn nói "tôi đã có sự lựa chọn của mình. Lúc này tôi yêu bạn gái của mình" hay là "thời gian sẽ cho các bạn câu trả lời".
Thế nhưng Tạ Uyển tuyệt đối không ngờ Tần Lạc lại thừa nhận.
Hắn thích Lâm Hoán Khê. cũng thích Lệ Khuynh Thành.
Hắn lòng tham không đáy, hắn đa tình hạ lưu. Hắn hèn hạ vô sỉ. Hắn giẫm chân hai thuyền...
Người đàn ông này quả thật không đi con đường tầm thường, không nói lời nói tầm thường.
Các fan trở nên điên cuồng.
Các phóng viên còn điên cuồng hơn.
"Tần Lạc, đó là sự thật phải không? Anh thích hai người phụ nữ?"
"Anh chuẩn bị cưới ai làm vợ? hay vẫn tiếp tục duy trì mối quan hệ tình nhân?"
"Bác sỹ Tần anh có cảm thấy hành động của mình đi ngược lại các giá trị đạo đức không?"
Tần Lạc xua tay, ý ra hiệu cho mọi người yên lặng. Các người quá ồn ào. tôi thực sự không hiểu các người đang hỏi gì nữa.
"Tôi có thể, xác nhận với mọi người. Tôi thích Lâm Hoán Khê, cũng thích lệ Khuynh Thành. Hai người bọn họ là những người phụ nữ rất ưu tú" Tần Lạc nghiêm mặt nói. "Đương nhiên tôi sẽ không nói chi tiết. Đó là cá nhân con người, không chỉ có tôi còn là hai người bọn họ. Tôi thích bọn họ, cũng tôn trọng bọn họ".
"Bác sỹ Tần các cô ấy cũng thích anh, phải không?" Có phóng viên nắm bắt được cơ hội lặp tức lên tiếng hỏi.
Phùng Đại Cương biết không thể để Tần Lạc nói thêm nữa. Cho dù bộ phim giành được danh tiếng nhưng hình tượng của Tần Lạc sẽ bị phá hủy.
Bọn họ làm phim "Thiếu niên y vương" chứ không phải phim "Vi Tiểu Bảo"
"Các bạn bây giờ tới lúc dành cho đoàn làm phim chúng tôi. Các vị xem, người trong đoàn làm phim chúng tôi ngồi ở đây bị khí lạnh thôi tới mức run rẩy, tôi hy vọng các vị sẽ cấp cho bọn họ ít không khí ấm áp" Phùng Đại Cương không hổ là một đạo diễn lão luyện, chỉ một câu nói đùa của ông ta đã khiến ánh mắt các phóng viên một lần nữa tập trung vào thành viên đoàn làm phim "Thiếu niên y vương".
Tần Lạc cúi đầu chào mọi người bên dưới rồi đi về phía sau.
"Tần tiên sinh" Cao Hy Vọng, tổng giám đốc điện ảnh và truyền hình Hoàn Mỹ đi tới. Sau khi bắt tay Tần Lạc, ông ta nói: "Không thể không nói về vấn đề đó được sao?"
"Trên thế giới này không có bức tường kín gió" Tần Lạc cười trả lời. "Sớm muộn gì bọn
họ cũng biết. Không bằng lúc này mình thẳng thắn thừa nhận là hơn".
Cao Hy Vọng khá bất đắc dĩ.
Câu nói đó không già dối. Có biết bao nhiêu đàn ông có tình nhân vợ bé bên ngoài. Ngày nay một người đàn ông thành công có bao nhiêu phụ nữ? Chẳng lẽ khi bọn họ trả lời phỏng vấn của giới truyền thông đều phải đọc tên tất cả tình nhân vợ bé của mình ra sao?
Thế nhưng với thân phận đặc thù của Tần Lạc, ông ta không có quyền chỉ trích hắn.
Đương nhiên dù có ông ta cũng không dám chỉ trích hắn.
Liễu Hạ Huy cũng đi tới, cười nói: "Xem ra bộ phim này có muốn không hot không được".
Là một người làm công, anh ta hy vọng bản thân mình có thể mang tới sự ảnh hưởng lớn lao. Còn về phần danh tiếng. Tần Lạc không cần anh ta cũng không cần phải quan tâm lo lắng.
Ngược lại anh ta thật sự khảm phục Tần Lạc có dũng khí làm chuyện đó.
Không phải người đàn ông nào cũng có thể làm như vậy, cũng không phải người đàn ông nào cũng dám làm như vậy.
"Hy vọng là thế" Tần Lạc nói. Hắn quay người nhìn Cao Hy Vọng nói: "Chỉ mong là điện ảnh Hoàn Mỹ không lỗ vốn".
Cao Hy Vọng cười nói: "Nhất định là sẽ không".
Ông ta không lo về chuyện lỗ vốn bởi vì bà chủ Văn Nhân Mục Nguyệt đã không có chỉ thị về doanh thu cho ông ta. Hình như bộ phim này đơn thuần làm vì Tần Lạc.
Cao Hy Vọng đã nhận ra bà chủ kia của bọn họ cũng rất thích người thanh niên này.
Nghĩ tới một ngày nào đó Tần Lạc cũng nói với giới truyền thông bốn từ Văn Nhân Mục Nguyệt. Cao Hy Vọng không khỏi lạnh xương sống.
Lần này có lẽ sẽ dẫn tới một cơn biển động.
Nên biết rằng thân phận của Văn Nhân Mục Nguyệt rất đặc biệt. Nàng không phải là Lâm Hoán Khê, cũng không phải là Lệ Khuynh Thành.
Nàng là Văn Nhân Mục Nguyệt. Toàn bộ Yến Kinh- cả thế giới chỉ có một Văn Nhân Mục Nguyệt.
Đúng lúc này chuông điện thoại di động của Tần Lạc ở trong túi kêu lên.
Tần Lạc móc điện thoại di động, nhìn màn hình. Trên màn hình là tên và số của Hậu Vệ Đông.
Tần Lạc cười với cao Hy Vọng và Liễu Hạ Huy rồi đi ra góc nghe điện thoại. "Vệ Đông, chào anh. Anh có chỉ thị gì vậy?"
"Tần Lạc, cậu đang ở trung tâm hội nghị quốc tế hả?" Hậu Vệ Đông hỏi.
"Đúng vậy" Tần Lạc trả lời. "Sao anh lại hỏi vậy?".
"Thiếu niên y vương làm lễ ra mắt phải không?" Hậu Vệ Đông không trả lời câu hỏi của Tần Lạc mà đặt tiếp câu hỏi thứ hai.
"Bây giờ vẫn đang tiến hành" Tần Lạc cười nói. "Tôi vừa ở trên đài xuống.
"Là thế này, hôm nay bộ trưởng Thái tham dự hội nghị ở trung tâm hội nghị quốc tế, ngài nghe nói "Thiếu niên y vương" làm lễ ra mắt nên chuẩn bị tới tham dự.
"Cái gì?" Tần Lạc đã trải qua biết bao sóng to gió lớn nhưng sau khi nghe tin này hắn vẫn há hốc mồm. "Anh nói bộ trường Thái sẽ tới sao?"
"Đúng vậy, chúng tôi đang ở lầu một. Chừng mười phút nữa sẽ tới" Hậu Vệ Đông nói. Đương nhiên anh ta không có ý tứ đùa cợt với Tần Lạc.
Tần Lạc ngắt điện thoại đi tới chỗ Cao Hy Vọng và Liễu Hạ Huy, nói: "Hãy sắp xếp một chút. Thái bộ trưởng sắp tới".
"Phó bộ trưởng Thái Công Dân?" sắc mặt Cao Hy Vọng cứng đơ.
Quan chức hàng đầu của bộ y tế tới phim dự lễ ra mắt của bộ phim. Đây là chuyện lần đầu xảy ra ở nước Trung Quốc.
Người có thể làm được chuyện này, đại khái cũng chỉ có mình Tần Lạc.
Cao Hy Vọng nhìn Tần Lạc với ánh mắt quái dị, suy đoán mối quan hệ của hắn và Thái Công Dân. Liễu Hạ Huy cũng cực kỳ kinh hãi thế thế nhưng anh ta lại rất biết che dấu nên từ biểu hiện bên ngoài trông có vẻ trấn tĩnh hơn Cao Hy Vọng một chút.
Tần Lạc biết suy nghĩ của bọn họ, hắn bất đắc dĩ nói: "Không phải do tôi mời tới".
Suýt chút nữa Cao Hy Vọng ngã xuống đất ngất xỉu. Anh ta không mời, bộ trưởng tự tới sao?