Bác Sĩ Thiên Tài

Chương 591: Tôi chỉ đang diễn kịch



Thế giới sát thủ đều phải chuẩn bị tư tưởng giết người và bị người giết. Đây là câu đầu tiên trong tặp hồi kí "Cuộc đời sát thủ của tôi" được viết bởi Vương Lão Tử sát thủ thế giới sau khi ông ta đã về hưu.

Một khi đã đi con đường này, chính là đã đặt một nửa thân thể vào quan tài . Bọn họ lấy đi tính mạng của người khác nhưng cũng từng bước giẫm chân vào vũng bùn không thể quay đầu lại.

Muốu cậy mồm lấy tin tức từ một kẻ sát thủ khó hơn rất nhiều so với một tên lính đặc chủng. Sự cố chấp điên rồ của bọn chúng không phải là truyền thống đạo đức gì.

Nhưng Tần Lạc nhất định phải vượt qua cửa ải này để tìm được kẻ tấn công hắn ở Paris.

Vì thế Tần Lạc mới để Tiểu Lý Thám Hoa trong phòng thẩm vấn khi hắn bức cung hai kẻ áo đen. Tần Lạc không rõ là có hiệu quả hay không, ít nhất để nói với Jesus bản thân hắn không phải là loại đàn ông dễ chọc vào. Hắn có thể trở thành kẻ rất tàn độc.

Từ lần phát tán hình ảnh bị bức cung lần trước, hơn nữa còn trở thành đích ngắm cho những kẻ tấn công mình, Tần Lạc liền không muốn dễ dàng thử lần nữa.

Làm một thần tượng, hắn phải cố duy trì hình tượng tốt đẹp của mình. Đó là một áp lực quá lớn.

Do vậy, hắn đưa cho Jesus hai lựa chọn rất đơn giản.

Sinh hoặc tử.

Ngắn gọn rõ ràng, quyết không dài dòng,

"Sát thủ tuyệt đối không bao giờ được để lộ ra người thuê mình. Đây là một quy tắc hành nghề, lẽ nào mày không biết ?" Jesus dùng lời lẽ mỉa mai châm chọc Tần Lạc như một kẻ dốt đặc đang dùng âm mưu quỷ kế moi móc hắn.

"Mày muốn giữ hình ảnh sát thủ của bọn mày hay là muốn tao tiễn mày xuống suối vàng?" Tần Lạc vừa nói vừa dùng khẩu súng gõ gõ mấy cái lên đầu Jesus, đưa cho hắn cái cảm giác chết chóc lạnh lẽo.

"Chết chỉ là sự bắt đầu, có thể quay trở về vòng tay của Chúa là lí tưởng lớn nhất của ta." Jesus thản nhiên nói.

"Được:" Tần Lạc đành gật đầu, đụng phải một kẻ giáo đồ Cơ Đốc cuồng ngoan đạo như hắn, Tần Lạc cũng đành bế tắc "Tao thảnh toàn cho mày."

Nói xong, Tần Lạc chuẩn bị bóp cò.

"Đợi đã" Jesus đột nhiên hét to.

Trong lòng Tần Lạc cười thầm, ngoài mặt thì lạnh lùng hỏi : "Còn chuyện gì không?"

"Mày thật muốn giết tao? Không phải uy hiếp chứ?" Jesus nói "Mày đủ sức làm thế không? Đây là một loại hành vi ngu xuẩn cực lãng phí. Đã tìm được nhân chứng có lợi phải làm mọi cách để lấy được thông tin cần. Nhưng nếu như bị bắn chêt, mày cái gì cũng không có, đúng là lãng phí thời gian và sức lực."

"Làm sao mày biết tao thực muốn giết mày? Có thể tao đang muốn uy hiếp mày?" Tần Lạc nói.

"Không, mày không phải." Jesus nói."Tao nghe rõ âm thanh ma sát cò súng và lực ngón tay mày. Tao là một tay súng tất nhiên phải biết thủ đoạn bắn súng nào là thật, thủ đoạn nào là giả..."

Tần Lạc hiện đã hiểu rõ nguyên do, cảm thấy bản thân mình đã bại dưới tay của một kẻ lành nghề.

"Tốt. Mày đã hiểu rồi: Vậy thì hãy nói cho ta biết sự thật. Tao không muốn lãng phí thời gian nữa." Tần Lạc nói tiếp "Vẫn là hai lựa chọn. 1 nói cho tao biết kẻ nào thuê mày. 2 một phát súng này sẽ làm nổ tung đầu mày."

Jesus im lặng trong chốc lát

Rất lâu sau, hắn mới hỏi :" Mày nói xem, tao có thể lên Thiên Đàng được không?"

"Không biết." Tần Lạc nói "có lẽ vậy, mày nên tin thế."

"Nhưng tao đã giết nhiều người rồi" Jesus mang một bộ mặt thống khổ nói "Thượng đế khoan dung có thể tiếp nhận một tín đồ không tuân thủ giáo điều như tao sao?"

"Tao không phải Thượng Đế. Mày phải hiểu rõ nhất." Tần Lạc cười cười. Kẻ này điên rồi! Trước khi chết lại còn muốn nói vớ vẩn mấy thứ hư vô mờ mịt mà chả ai biết đáp án.

Thượng đế? Thiên đường?

Mày nhìn thấy chưa?

Dù sao, Tần Lạc chưa từng gặp qua. Cho nên hắn cũng không cách nào trả lời Jesus.

"Tao muốn cầu nguyện Người. Người còn ban tặng cho chúng mày một Đấng Cứu Thế, vĩnh viễn tồn tại. Đó chính là chân lí của Thánh Linh, những kẻ trên đời này không thể nào hiểu đưọc. Bởi vì không nhìn thấy cũng không biết Người. Ngược lại Người lại biết bọn mày, bởi vì Người luôn cùng tồn tại cùng chúng tao, cũng là ở trong bọn mày. Vì sao mày không buông đao xuống? Tin theo Chúa của tao?" Jesus đọc thuộc lời của Chúa, rồi mong chờ câu trả lời của Tần Lạc.

"Mày đang khuyên tao tin vào Thượng Đế?"

"Đúng vậy. Mày tin. Người sẽ ở trong mày. Mày không tin, Người sẽ không có." Jesus nói tiếp "Nếu như trước khi chết tao khuyên mày tin vào Người, Người nhất định sẽ tiếp nhận tao lên Thiên Đàng."

"_____"

Tần Lạc lúc này bị tên khùng này làm cho tức điên rồi. Hắn vậy mà cũng muốn giao dịch với Thượng Đế.

Hắn cho rằng, chỉ cần trước khi chết khuyên Tần Lạc tin vào Thượng Đế thì Thượng Đế sẽ biết sự thành kính của hắn mà tiếp nhận hắn lên Thiên Đàng.

Nhưng, không phải chính Tần Lạc giết hắn là phạm vào tội ác tày trời ? Bản thân tin vào Thượng Đế, Thượng Đế sẽ để Jesus lên Thiên Đàng? Chả khác gì cảm hóa được mười tên đại ác nhân.

Tần Lạc nhất quyết từ chối, nói: "Xin lỗi, tao tạm thời không có ý nghĩ như vậy."

"Ài" Jesus tiếc nuối thở dài.

"Tao không muốn lãng phí thời gian nữa." Tần Lạc tiếp tục nói "Nếu mày không đưa thứ tao cần, tao sẽ bóp cò. Giả dụ mày có cơ may gặp Thượng Đế, thì thay tao hỏi thăm lão ấy."

"Tao sẽ nói cho mày biết. Tao không phải là một sát thủ hợp cách. Tao cũng không thể chỉ dựa vào cái nghề này." Jesus nói.

"Mày hình như đã bỏ qua một vài thứ. Người chết thì không thể nào làm sát thủ được. Hơn nữa, không làm sát thủ càng tốt hơn? Vậy thì, mày có thể một lòng một dạ đi truyền giáo rồi. Đợi đến khi mày tích đủ công đức, tao nghĩ về sau mày có thể lên Thiên Đàng ."

Jesus nghĩ đi nghĩ lại, chậm chạp nói : "Mày hình như đã thuyết phục được tao."

"Vậy, tao muốn đáp án?"

"Nếu tao nói cho mày, mày sẽ không giết tao chứ?"

"Đúng vậy." Tần Lạc chắc chắn.

"Tao muốn mày phảo thề trên danh dự và tín ngưỡng của mày."

"Tao thề. Tao không giết mày." Tần Lạc nói "Nhưng tao phải chặt đứt hai cái đùi của mày."

"Không. Nói vậy tao không có gì bảo đảm. Đợi đến lúc tao ra khỏi đây, tao liền bị truy sát."

"Mày không có tư cách trao đổi với tao."

"Nếu tao cho mày đáp án thì tao sẽ làm miễn phí cho mày một việc?"

Tần Lạc nghĩ lát, mới nói "OK"

"Antwan." Jesus nói "Tìm hắn."

Tần Lạc không hỏi Antwan là kẻ nào, bởi vì bản thân hắn sẽ có cách điều tra ra được.

"Chỉ một mình hắn?"

"Chỉ có hắn liên lạc với tao." T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

"Thôi được. Mày đã đáp ứng tao một chuyện. Mày hãy đi giết hắn."

"Không, điều này vi phạm."

"Pằng"

Tần Lạc đã bóp cò bắn vào một đùi của Jesus. Cả cơ thể của hắn đau đớn đến mức gập cả người lại.

"Vi phạm cái gì? Thủ tục của sát thủ?" Tần Lạc cười nhạt "Mày bây giờ đã không còn là sát thủ. Mày là một linh mục."

"Được." Con mắt xanh lè của Jesus nhìn chằm chằm vào Tần Lạc, nói một cách nghiêm túc. Hắn tự nhiên phát hiện, kẻ có khuôn mặt thanh tú trước mặt mới thực giống sát thủ. Còn hắn làm một cách tùy ý, không có bất cứ quy luật nào đáng nói.

"Tao sẽ cho người đưa mày ra ngoài." Tần Lạc thu khẩu súng vào trong ngực.

"Mày không sợ tao thất hứa?" Jesus hỏi.

"Sợ." Tần Lạc nói.

Sau đó, hắn lấy từ trong túi ra một bình sứ nhỏ màu vàng, rút nút bình lên, rồi đổ ra một viên dược hoàn màu đen kịt hình tròn, nói với Jesus :" Ăn cái này."

Jesus đành hé miệng, Tần Lạc nhét viên dược hoàn vào miệng hắn.

Viêu dược hoàn vừa mới chạm vào miệng hắn liền đã tan ra, để lại mùi vị tanh thối vô cùng.

"Đó là thuốc độc phải không?" Jesus cười lớn " Hay là cho trẻ con ăn kẹo ?"

"Nếu như trước mặt có một chiếc gương, tao chắc là mày sẽ không nói như vậy?" Tần Lạc nhìn vẻ mặt của Jesus rồi cười lớn.

Gương mặt của hắn giờ đã biến thành màu đỏ tía, giống hệt như gan heo được nấu chín bán trong chợ.

Tần Lạc lại từ trong người móc ra một bình sứ nhỏ màu trắng nhét vào túi áo của Jesus, nói : "Dược hoàn màu trắng này là thuốc giải, 3 ngày ăn một viên. Cái này đủ dùng cho ba tháng, sau 3 tháng, đến tìm tao. Đương nhiên nếu mày sớm hoàn thành lời hứa, vậy thì có thể đến tìm tao sớm hơn."

Tần Lạc mở cửa phòng thẩm vấn liền nhìn thấy đám người Tiểu Lý Thám Hoa, Hỏa Dược, Hòa Thượng, Đại Đầu đứng chờ ở ngoài

"Mọi người sao ở hết đây vậy?" Tần Lạc ngạc nhiên hỏi "Tôi còn tưởng mọi người ở bàn máy tính xem kịch vui chứ."

Con dao trong tay Ly xoay tròn, nàng đi qua bên cạnh Tần Lạc.

"Ly, em làm gì vậy?" Tần Lạc nhìn vẻ mặt hầm hầm của nàng, vội vàng đuổi theo hỏi rõ.

"Giết người."

"Giết ai?". Tần Lạc hỏi lại. Hỏi xong liền cảm thấy câu hỏi này thật sự quá ngốc. Trong phòng thẩm vấn có hai người, một là bản thân, hai là Jesus. Tuy bản thân không có lí do gì ngoài việc nhìn chằm chằm vào ngực nàng ta thì cũng chả có tội gì đáng chết. Vậy thì, chỉ còn lại một khả năng, Ly muốn giết Jesus.

Ly không hề trả lời, đưa con dao nhẹ nhàng lướt qua cổ Jesus.

Là vậy, động tác gọn gàng mau lẹ, đơn giản dễ dàng chả khác gì giết một con gà.

Trong thế giới của nàng, không hề có tội ác mà cũng chả có sự cảm thông. Chỉ có phải hay là không phải.

Tần Lạc nắm chặt lấy cổ tay của nàng, nhẹ nhàng nói : "Ly, không thể giết hắn."

"Hắn phải chết." Ly nói.

"Hắn là một cao thủ. Nếu không giết hắn, về sau thế nào cũng rước phải rắc rối." Giọng của Hỏa Dược nặng nề vang lên. Cả mấy người bọn họ đều đã bước vào phòng thẩm vấn.

Tiểu Lý Thám Hoa cũng cười cười nói tiếp : "Tần Lạc tôi không thể không thừa nhận nhiều cách làm của anh rất quái dị. Trao đổi với một tên sát thủ, tôi đúng là lần đầu gặp đấy... Giết hắn đi. Dù sao cậu cũng đã rõ sự thật, hoàn toàn không cần vẽ vời thêm làm gì. Điều này thật sự quá mạo hiểm."

"Hắn có thể làm thì tôi cũng có thể làm." Đại Đầu cũng ở bên cạnh khuyên nhủ.

Tần Lạc đưa mắt nhìn Jesus, cười nói:" Tôi hiểu rõ mình đang làm gì. Tôi cũng biết là quá mạo hiểm. Nhưng mà, chúng tôi đã trao đổi rồi, sẽ không có chuyện bội tín hay thất hứa. Tôi tin hắn một lần. Nếu hắn bội ước, thì cứ coi như là tôi đã đầu tư thất bại. Thả hắn đi ."

Sau khi mở xiềng xích ở chân tay Jesus ra rồi, hắn tập tễnh bước thấp bước cao tới trước mặt Tần Lạc, chằm chằm nhìn hắn, nói : "Anh thân cận Thần, Thần tất sẽ thân cận anh."

Đại Đầu lái xe đưa Jesus rời viện điều dưỡng, Tần Lạc mới đứng cạnh bên Ly nói : "Tôi tin tưởng, hắn sẽ quay lại."

"Tôi cũng tin tưởng."

"Em tin tưởng?" Tần Lạc kinh ngạc hỏi "Em vừa rồi không phải muốn giết hắn sao?"

"Ngu xuẩn." Ly khinh thường cái IQ của Tần Lạc, nói : "Tôi chỉ là đang diễn kịch."