Thời điểm Tạ Minh Triết đánh thắng liên tiếp mười một ván liền tạm dừng về không gian cá nhân, muốn nghỉ ngơi đầu óc một chút.
Đấu trường cần độ tập trung tinh thần cao, chẳng những người chơi phải thời khắc chú ý vị trí mỗi tấm bài của minh và thời cơ phóng thích kỹ năng, còn phải chặt chẽ chú ý tình huống bảy tấm bài của đối phương, nếu gặp được lực lượng thi đấu kịch liệt ngang nhau, căn bản đầu óc không lo liệu hết nhiều việc.
Cũng may phản ứng người chơi đánh đấu trường đẳng cấp thấp không nhanh như vậy, liền chiêu set thẻ Đông Ngô của Tạ Minh Triết thả xuống, cơ bản đối diện chết bị thương hơn phân nửa. Nhưng dù thế, đánh mười một trận thi đấu, cậu cũng có chút đau đầu, vừa lúc dừng sửa sang lại ý nghĩ.
Tạ Minh Triết đang dư vị trận đấu cờ vừa rồi, bên tai đột nhiên truyền đến nhắc nhở của hệ thống: “Bạn có tin nhắn thoại đến từ bạn tốt Cây Khô Gặp Mùa Xuân.”
Cây Khô Gặp Mùa Xuân là nick nhỏ của sư phụ, Tạ Minh Triết nhanh chóng ấn xuống nghe, bên tai quả nhiên truyền đến giọng nói thanh triệt rất bình tĩnh quen thuộc hỏi: “Tiểu Tạ, ngươi đi đánh đấu trường sao? Chiến tích thế nào?”
Tạ Minh Triết hưng phấn trả lời: “Chiến tích cũng không tệ lắm, đã đánh mười một trận thắng liên tiếp! Ngoại trừ trận thứ 11 gặp được tình huống ngoài ý muốn một chút, mười trận trước đó đều là một đợt lưu nghiền áp.”
Trần Thiên Lâm nói: “Bộ set thẻ này của em, đánh mười mấy trận thắng liên tiếp ở đẳng cấp thấp là điều bình thường. Lúc sau mười thắng liên tiếp hệ thống sẽ xứng đôi một vị đối thủ chiến tích không khác em lắm, khảo nghiệm ứng biến năng lực của em, cho nên ở trận thứ 11 em gặp được vị người chơi kia sẽ tương đối mạnh. Số lần thắng liên tiếp càng nhiều, đối thủ kế tiếp em gặp được sẽ càng ngày càng mạnh.”
Tạ Minh Triết cũng chú ý tới, nguyên bản đẳng cấp “Học đồ thẻ sao” yêu cầu tích đủ 100 điểm mới có thể đánh thăng cấp tái, dựa theo quy tắc thắng một ván tích 5 điểm, đánh đủ 20 trận mới có thể thăng cấp. Bởi vì thắng liên tiếp sẽ cho thêm khen thưởng vào tích phân, thắng liên tiếp càng nhiều khen thưởng càng cao, cậu vừa rồi mười thắng liên tiếp cũng đã có 80 tích phân, thời điểm mười một thắng liên tiếp trực tiếp bỏ thêm 10 điểm, hiện tại là 90 điểm.
Nói cách khác, khả năng người khác đánh đứt quãng mới đủ 20 trận thắng có thể tích đầy 100 điểm, cậu một đường thắng liên tiếp, 12 trận là có thể tích đầy.
Dựa theo cách nói của sư phụ, số lần thắng liên tiếp càng nhiều, đối thủ xứng đôi đến liền sẽ càng mạnh, chỉ có cùng cường giả quyết đấu thắng lợi, mới có thể chứng minh thực lực bản thân cao xa hơn đẳng cấp cấp thấp. Như vậy xem ra ván kế tiếp đối thủ chắc chắn cũng rất mạnh.
Tạ Minh Triết cõi lòng đầy chờ mong nói: “Như vậy vừa lúc, gặp được đối thủ càng mạnh em mới có thể tích lũy kinh nghiệm, phát hiện vấn đề của mình ở đâu, bằng không vọt tới đẳng cấp cao cấp khẳng định sẽ bị ấn ở trên mặt đất chịu ngược.”
Nghe giọng nói sang sảng của thiếu niên, Trần Thiên Lâm cũng khó được chút ôn hòa: “Em tận lực bảo trì thắng liên tiếp, nhìn xem có bao nhiêu trận thắng liên tiếp. Chờ thời điểm lần đầu tiên em thua trận lại đến tìm anh phân tích nguyên nhân thua. Nhớ rõ ghi hình trận đấu.”
Tạ Minh Triết lập tức gật đầu: “Đã biết sư phụ, em tiếp tục đi đánh đấu trường đây!”
Trần Thiên Lâm: “Ừ, cố lên.”
Tạ Minh Triết nghỉ ngơi mười phút, khôi phục sức sống, chờ đầu óc hoàn toàn trở nên tỉnh táo, cậu mới lại lần nữa truyền tống tới sao Phượng Hoàng.
Sư phụ nói quả nhiên không sai, sau mười một trận thắng liên tiếp, đối thủ hệ thống xứng đôi cho cậu, vừa lúc cũng là người chơi mười một thắng liên tiếp.
Đẳng cấp cấp thấp, 90% người chơi cũng chưa hiểu ý thức đối chiến, phần nhiều là gom đủ bảy tấm thẻ bài tùy tiện tới chơi vui. Nhưng cũng có 10% người chơi có sư phụ, bạn thân chỉ đạo, set thẻ phối hợp tương đối hợp lý, ý thức tự thân cũng rất mạnh, thậm chí còn có một ít là đại thần mở nick nhỏ —— những người này đối chiến cùng ma mới, thường thường có thể trực tiếp nghiền áp, một đường thắng liên tiếp.
Mười một thắng liên tiếp, đụng vào người chơi đồng dạng mười một thắng liên tiếp, vậy phải xem thực lực ai tốt hơn.
Tạ Minh Triết nhìn đến chiến tích đối phương, lập tức nghiêm túc lên.
Sau khi truyền tống đến đấu trường, cậu lợi dụng 20 giây đếm ngược, nhanh chóng quan sát set thẻ đối thủ.
Cái người chơi này ID tên là “Phỉ Lâm Na”, là một vị ngự tỷ dáng người cao gầy, tóc quăn lọn song màu vàng, đôi mắt xanh lam, hình tượng mười phần gợi cảm, Tạ Minh Triết đối hình tượng nhân vật trong trò chơi hoàn toàn không có hứng thú, trực tiếp đem ánh mắt đặt ở bảy tấm thẻ bài trên quầy trưng bày trước mặt.
Bảy tấm là bài động vật phi hành, nhưng trong đó Băng Tinh Phượng Hoàng là thủy hệ, lục khổng tước là mộc hệ, năm tấm thẻ khác là hỏa hệ.
Không phải lại là công hội Phán Quyết nữa đó chứ?
Tạ Minh Triết nhớ rõ Sơn Lam đồ đệ của Nhiếp thần, thích nhất chính là bài động vật phi hành không trung, đặc điểm lớn nhất của phi hành là tốc độ di động, tốc độ công kích cao xa hơn sinh vật lục địa, nhưng tương ứng, lực phòng ngự của chúng cũng thấp hơn những set thẻ khác.
Đếm ngược quá ngắn ngủi, Tạ Minh Triết không có thời gian miên man suy nghĩ, nhanh chóng quan sát kỹ năng bảy tấm bài này.
Băng Tinh Phượng Hoàng có cái kỹ năng cường khống là 3 giây đóng băng quần thể; lục khổng tước là quần thể hồi máu; hoa điêu, chim ưng đều là bài đơn thể công kích, diễm long, hắc quạ đen là bài quần công, thiên mã là bài phụ trợ tăng thêm trạng thái quần thể.
Một bộ set thẻ này gồm nhiều mặt công thủ, kỹ năng phối hợp cũng tương đối hoàn thiện.
Tạ Minh Triết vừa thấy kỹ năng liền đại khái đọc ra suy nghĩ của đối thủ —— mở Băng Tinh Phượng Hoàng đóng băng đàn khống đối thủ, thiên mã tăng thêm lực công kích quần thể, diễm long, hắc quạ đen song quần công, hoa điêu và chim ưng đơn thể truy kích có thể nháy mắt hạ gục bài tàn máu của đối phương, lục khổng tước chuẩn bị phòng ngự phía sau.
Trên nguyên lý, đấu pháp của vị “Phỉ Lâm Na” này cùng Tạ Minh Triết vô cùng tương tự, cũng là nguyên bộ khống chế, phát ra liên hoàn. Mấu chốt phải xem trong thời gian 3 giây cường khống đóng băng, nàng có thể giết chết bài tàn máu của đối thủ hay không.
Đếm ngược kết thúc, thi đấu rất nhanh bắt đầu.
Quả nhiên như sở liệu của Tạ Minh Triết, khi bắt đầu đối phương liền thả ra kỹ năng quần thể cường khống của Băng Tinh Phượng Hoàng—— chỉ thấy một lượng lớn băng tinh trong suốt từ trên trời giáng xuống, hiệu quả thị giác cực kỳ hoa lệ, băng tinh nện trên thẻ bài của Tạ Minh Triết, nháy mắt liền đem sáu tấm bài toàn bộ đông lạnh!
Tại sao lại là sáu tấm?
Bởi vì Tôn Sách lấy tốc độ cưỡi ngựa cực nhanh chạy ra khỏi phạm vi đóng băng!!
Băng Tinh Phượng Hoàng đối diện và Lã Mông của Tạ Minh Triết đều là thẻ mãn tốc, kỳ thật đối với giành trước mà nói, Tạ Minh Triết không nhất định thua, nhưng lần này Tạ Minh Triết không có làm thế, cậu là muốn thay đổi ý nghĩ, thử chuẩn bị đấu pháp phía sau.
Hắn một khi gặp được đối thủ ý thức cao hơn, khả năng giành trước sẽ không đoạt được.
Như vậy, vạn nhất chính mình bị bắt, nên phá giải như thế nào?
Đây mới là trọng điểm suy xét Tạ Minh Triết muốn ở ván thi đấu này.
Tạ Minh Triết nhớ rõ, trong trò chơi này thẻ bài sở hữu quần công, phạm vi đàn khống tối đa là 30 mét.
Sớm tại thời điểm đếm ngược thi đấu, hắn liền ở trong lòng tính nhẩm khoảng cách hai bên. Trong trò chơi khoảng cách thẻ bài cùng thẻ bài có biểu hiện số liệu, cậu đem Tôn Sách đặt ở vị trí bên cạnh, thời điểm đối phương mở Băng Phượng Hoàng đàn khống, Tôn Sách vừa lúc chạy trốn!
—— Giang Đông song bích ( liên động kỹ), khi ở đây có Chu Du tồn tại, Tôn Sách tiến vào trạng thái dâng trào, tăng tốc độ di động lên 50%.
Thời điểm Tôn Sách cưỡi ngựa vốn dĩ di tốc tăng thêm 500%, hơn nữa thêm liên động kỹ Chu Du, cuối cùng gia tốc 550%, tốc độ này cũng không kém hơn so với động vật phi hành nhiều ít. Trong set thẻ đối phương, tốc độ phi hành của chim ưng nhanh nhất là 600%, nhưng tốc độ phi hành của phượng hoàng đàn khống chỉ có 520%, cho nên thật có chạy thì Tôn Sách cưỡi ngựa sẽ chạy trốn càng nhanh!
Tăng thêm liên động kỹ 50% di tốc, để Tôn Sách nháy mắt chạy khỏi phạm vi đóng băng, không bị đàn khống đóng băng ảnh hưởng.
Thấy tập thể nhân vật bài đối diện biến thành băng điêu, Phỉ Lâm Na không lưu tình chút nào một bộ quần công nện xuống——
Nhưng mà nàng ngoài ý muốn phát hiện, một bộ quần công này nện xuống, thẻ nhân vật đối diện cư nhiên lông tóc không tổn hao gì? Một giọt máu cũng chưa rớt?
Nhìn kỹ, lúc này mới phát hiện Tôn Sách cưỡi ngựa chạy ra phạm vi đóng băng, hơn nữa mở kỹ năng trào phúng quần thể!
Bộ kỹ năng Phỉ Lâm Na này hàm tiếp xuất phát từ tư duy quán tính, bởi vì phía trước thắng liên tiếp mười một trận đều đánh như vậy, phượng hoàng quần thể đóng băng; quạ đen, diễm long một đợt liền chiêu; hoa điêu và chim ưng chọn bài tàn máu hạ gục nháy mắt, cơ bản là trận này thắng chắc.
Kết quả lần này có chút ngoài ý muốn —— quần thể đóng băng không có thể đông lạnh được Tôn Sách, vừa lúc kỹ năng trào phúng của Tôn Sách trong phạm vi, đem hai đại quần công toàn bộ hấp thu!
Biến cố chỉ phát sinh trong vòng 3 giây ngắn ngủi, nàng còn chưa kịp phản ứng lại, muốn ra tay cũng đã không kịp, hai đại quần công toàn bộ nện ở trên một người là Tôn Sách.
Tôn Sách tính có lượng máu cao đi nữa, hai cái đại chiêu quần công toàn nện ở trên người cũng chịu không nổi, nháy mắt tàn máu.
Phỉ Lâm Na dứt khoát phái ra hoa điêu cùng chim ưng truy kích Tôn Sách, nháy mắt đem Tôn Sách giết chết!
Lúc này, Tạ Minh Triết mặt khác sáu tấm bài còn ở vào trạng thái đóng băng, mà trên người Chu Du xuất hiện buff tăng thêm quang hiệu màu đỏ—— liên động kỹ, sau khi Tôn Sách bỏ mình, Chu Du lâm vào trạng thái bi phẫn, vĩnh viễn tăng lực công kích lên 50%!
Thấy một màn như vậy, trực giác Phỉ Lâm Na thấy không ổn!
Hai cái quần công vốn dĩ có thể đem toàn bộ đối diện đánh cho tàn phế, hiện tại lại chỉ giết được một người Tôn Sách, cái này hoàn toàn éo có lời.
Mắt thấy thời gian đóng băng sắp kết thúc, để tránh đối thủ phản khống chính mình, Phỉ Lâm Na lập tức mở ra phòng ngự kỹ năng của khổng tước —— chỉ thấy đột nhiên mở bình khổng tước màu xanh lục, lông chim xinh đẹp khẽ vỗ hình thành lá chắn lông chim với phạm vi rất lớn, trong 3 giây miễn dịch hết thảy khống chế và thương tổn cho toàn đoàn.
Tuy rằng lần đầu tiên thấy thẻ bài “Lục khổng tước” này, nhưng lúc trước Tạ Minh Triết đã cẩn thận quan sát qua kỹ năng, nhớ rõ lục khổng tước cái chắn là có thể miễn thương, hắn đương nhiên không có hạt phóng kỹ năng đi khoan tước cái chắn, như vậy chỉ biết bạch bạch lãng phí.
Tạ Minh Triết quyết đoán điều chỉnh đi vị, đem Đại Kiều, Tiểu Kiều toàn bộ rút lui 30 mét phạm vi chiến trường.
Đối diện thừa dịp điểm này thời gian, phái ra hoa điêu, chim ưng hai trương đơn thể công kích cực cường bài, xông tới liền phải cường sát Chu Du!
Liên động kỹ tăng thêm 50% thương tổn làm Phỉ Lâm Na mười phần kiêng kị, hơn nữa trong phân đoạn của Chu Du lúc mấu chốt phát ra liên động, nàng nếu là giết Chu Du, trận này còn có thể thắng, nếu giết không chết thì coi như xong luôn, bởi vì thẻ bài đối phương còn rất nhiều kỹ năng chưa thả, mà hai đại quần công của mình đang CD.
Phỉ Lâm Na bình tĩnh mà dùng hoa điêu và chim ưng hai mặt giáp công tập hỏa Chu Du, quả nhiên Chu Du nháy mắt liền tàn máu.
Nhưng Đại Kiều không phải ăn chay, Tạ Minh Triết nhanh chóng đem Đại Kiều ở ngoài 30 mét, cùng đối phương bảo trì khoảng cách, chính là vì phòng ngừa Đại Kiều bị đối diện khống chế được. Ở trong nháy mắt Chu Du tàn máu kia, Đại Kiều lại lần nữa mở ra kỹ năng —— ẩn cư!
Không thấy Chu Du đâu!
Phỉ Lâm Na tức giận đến mức muốn hộc máu, lập tức chuyển hỏa đi giết Tôn Thượng Hương.
Ưu thế lớn nhất của thẻ loài chim bay loại đơn thể bạo kích là “Không ỷ lại kỹ năng”, dựa phổ công là có thể đánh ra thương tổn kếch xù, tập hỏa, năng lực chuyển hỏa cực mạnh. Loại thẻ bài này được các võng hữu xưng là “Dao phay lưu”, là đấu pháp không kích tấn công nhanh mà Sơn Lam câu lạc bộ Phán Quyết thích nhất.
Phần lớn kỹ năng CD của thẻ bài đều tương đối dài, nhưng loại thẻ dao phay này căn bản không lo lắng vấn đề kỹ năng không thả được, cũng không lo lắng trầm mặc, sợ hãi chờ khống chế —— bởi vì chúng nó căn bản không dựa kỹ năng ăn cơm, chỉ là một chút một chút phổ công đối diện cũng đủ chịu đòn.
Cơ sở thương tổn của hoa điêu, chim ưng đều cực cao, bị hai loài chim bay vây công Tôn Thượng Hương trong nháy mắt cũng bị đánh cho tàn phế!
Đại Kiều lập tức mở kỹ năng “Hiền trợ”, cho Tôn Thượng Hương dùng một lần nữa lượng máu trở về 50%.
Đối diện đuổi theo không bỏ, Hương Hương không chết thì không bỏ qua, Tạ Minh Triết nhanh chóng mở ra kỹ năng 2 của Tôn Thượng Hương —— trở về quê cũ!
Chỉ thấy Tôn Thượng Hương trực tiếp thuấn di một cái về bên người Đại Kiều, đột nhiên thoát ly phạm vi công kích của đối phương.
Lúc này, khoảng cách trên sân thi đấu thẻ bài sở hữu bị kéo ra, trận hình cũng hoàn toàn quấy rầy ——Tôn Sách bỏ mình, Lục Tốn, Lã Mông đứng chung một chỗ, Tôn Thượng Hương, Đại Kiều và Tiểu Kiều ở một chỗ khác, chia làm hai địa phương. Mà đối thủ hoa điêu, chim ưng truy kích Tôn Thượng Hương vừa lúc kẹp ở giữa trận hình, năm tấm bài khác đều ở trong phạm vi Lục Tốn, Lã Mông có thể công kích 30 mét.
Tạ Minh Triết tìm được thời cơ.
Một lần nữa triệu hoán Chu Du!
Trong nháy mắt Chu Du trở lại sân thi đấu, Lã Mông mở ra kỹ năng —— bạch y độ giang, không đánh mà thắng!
Trước mắt Phỉ Lâm Na tức khắc một mảnh tối đen, cái gì đều nhìn không thấy.
Nàng trong lòng có chút sốt ruột, Tôn Thượng Hương bị truy đến tàn máu, nàng chỉ cần thả hai Trương Phi đi cắn một ngụm, Tôn Thượng Hương liền treo, chính là trước mắt bị mù, nàng không thể tìm được vị trí chính xác của Tôn Thượng Hương.
Lúc này Tạ Minh Triết đang nhanh chóng điều chỉnh vị trí, vừa rồi Tôn Thượng Hương thuấn di trở lại bên người Đại Kiều, tránh đi bạo kích của loài chim bay đối diện, lúc này lại vòng lại nhanh chóng trở lại chiến trường, hơn nữa vòng đi mặt sau.
Chu Du, Lục Tốn mở ra hỏa hệ quần công liền chiêu——
Thời khắc phản kích toàn diện tới rồi!
Chờ thời điểm hiệu quả mù kết thúc, Phỉ Lâm Na khôi phục tầm nhìn, phát hiện sở hữu thẻ bài chính mình đều đã bị lửa lớn vây quanh, hơn nữa đều bị xiềng xích bao vây. Tuy vị trí thẻ bài của nàng vô cùng hỗn độn, nhưng vừa khéo đều ở trong phạm vi công kích 30 mét của Chu Du và Lục Tốn. Đối diện trạm vị thẻ bài này, khoảng cách thẻ công kích thật quá xinh đẹp!
Trong lòng Phỉ Lâm Na càng hoảng, muốn mở kỹ năng trị liệu quần thể hồi máu của lục khổng tước, kết quả giờ khắc này, Tiểu Kiều lợi dụng thời gian mù trên sân thi đấu, mở ra tiếng đàn —— Trường Hà Ngâm!
Quần thể trầm mặc!
Khổng tước không thể thêm máu hơn nữa, Tôn Thượng Hương vòng sau lập tức ra tay!
Phỉ Lâm Na còn chưa phản ứng lại tình huống như nào, liền thấy mũi tên nhọn mang theo ngọn lửa, đột nhiên từ phía sau bắn về phía chim ưng da giòn nhất của nàng—— một mũi tên nháy mắt hạ gục, kích phát truy kích!
Giết xong chim ưng giết hoa điêu, giết xong hoa điêu giết quạ đen, giết quạ đen tiếp tục giết diễm long!
Hai mũi tên, ba mũi tên, bốn mũi tên!
Chỉ trong nháy mắt, cục diện hoàn toàn nghịch chuyển.
Vừa mới bắt đầu là nàng đè nặng đối diện đánh, giết Tôn Sách đối diện, thiếu chút nữa còn giết Chu Du và Tôn Thượng Hương, kết quả Chú Béo nắm lấy cơ hội phản kích, trực tiếp một bộ liền chiêu đem nàng đánh băng luôn!
Nháy mắt bảy tấm động vật bài đã chết sáu tấm, chỉ còn khổng tước máu dày nhất, đứng ở tại chỗ ngốc lăng lăng mà nhìn thi thể các đồng bạn chung quanh.
Phỉ Lâm Na: “………………”
Một chuỗi dấu ba chấm đại biểu nàng giờ phút này thiệt vô ngữ.
Thật ra hiện tại Khổng tước có thể thêm máu, sau đó đâu? Chỉ còn một tấm thẻ trị liệu kêu nàng đánh như thế nào!
Thật ra tâm tình Tạ Minh Triết rất vui sướng, phát đi một gương mặt tươi cười: “Đa tạ đa tạ.”
Phỉ Lâm Na: “…………”
Làm em gái ngươi! Ta mệt chết có được không? Thật vất vả đem Chu Du đánh thành tí máu, kết quả bị thu hồi? Thật vất vả đem Tôn Thượng Hương đánh thành tí máu, kết quả Tôn Thượng Hương một cái thuấn di trốn?
Giai đoạn trước đè nặng đối diện đánh, kết quả đối diện bắt chuẩn thời cơ, một đợt phản công đánh đến nàng toàn bộ ngu ngốc luôn.
Loại cảm giác này thật là tức giận!
Phỉ Lâm Na ngực buồn đau, trực tiếp ấn xuống đầu hàng rời khỏi đấu trường.
Nàng tìm song song hảo khuê mật, phun tào nói: “Ta sắp tức chết rồi, đẳng cấp Học đồ thẻ sao như thế nào còn có thao tác này?!”
Song song có chút mờ mịt: “Chị Phỉ làm sao thế?”
Phỉ Lâm Na tức giận nói: “Đấu trường gặp phải đối thủ, tên là Chú Béo, đem ta thắng liên tiếp mười một trận chung kết! Bảy tấm thẻ nhân vật, kỹ năng đặc biệt kỳ quái! Ta đem một thẻ của hắn đánh cho tàn phế, kết quả hắn thu hồi đi, lại mãn máu triệu ra lần nữa, còn có thể chơi như vậy à?”
Song song nhìn đến này quen thuộc tên, lập tức nói: “Chú Béo! Ngươi xác định là Chú Béo sao?”
Phỉ Lâm Na: “Đương nhiên xác định, đánh xong còn cùng ta nói đa tạ đa tạ, ta tức giận đến não cũng đau, không đánh nữa!”
Song song; “…………”
Xem ra là Chú Béo không chạy. Bảy tấm thẻ nhân vật, chẳng lẽ hắn lại làm ra một bộ thẻ nhân vật đi đánh đấu trường? Thời điểm lúc trước ở chợ đen thu được tấm thẻ Võ Tòng này, bởi vì nàng đại ý, làm hiệp hội Phán Quyết tiêu phí thời gian dài chờ Chú Béo trả lời. Lần này nàng cũng sẽ không đại ý, nghe thấy tên “Chú Béo”, em gái Song Song quả thực phản xạ có điều kiện giống nhau mẫn cảm.
Chuyện này cần thiết báo cho phó hội trưởng!
Song song nghĩ đến đây, lập tức đem Phỉ Lâm Na kéo đi lãnh địa hiệp hội, đi văn phòng tìm phó hội trưởng.
Hai người mới vừa tới cửa, liền nghe bên trong truyền đến giọng nói: “Phó hội trưởng, 8 giờ sáng tinh mơ hôm nay em nghe lời anh nói đi đánh vị trí, vốn một đường 30 trận thắng liên tiếp trực tiếp vọt tới đẳng cấp chuyên gia đánh một vòng hiệp hội league, kết quả mười trận thắng liên tiếp bị một cái tên Chú Béo đánh gãy.”
Phỉ Lâm Na đẩy cửa ra, lạnh mặt nói: “Thật khéo, ta là mười một trận thắng liên tiếp bị Chú Béo đánh gãy.”
******
Tàn Dương: “………………”
Lại là Chú Béo!
Mấy ngày hôm trước mới vừa phá kỷ lục Tử Trúc Lâm thế giới, không làm thẻ bài tốt đi đánh phó bản, lại chạy tới đấu trường quấy rối đúng không? Tàn Dương muốn nứt đầu đau, trực tiếp phát tin tức Huyễn Nguyệt, nói: “Lão đại anh trở về xem đi, chuyện này ta không xử lý được……”