Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 192: Bắc Vương phá cảnh



Ánh mắt Dương Diệp thoáng trở nên lạnh lẽo, Sát

Thân Kiếm trong tay phóng thích sát khí khiến Hạng

Bàng cả kinh, vội nhảy ra xa.

Nửa nén hương trôi qua, trận chém giết này cũng đến hồi kết.

Ba mươi thi thể Động rơi khắp các nơi trong Tân Tú Lĩnh, không thiếu một tên.

Sở Ninh chân đạp hoa sen, đứng sừng sững giữa không trung, hai mắt hắn nhắm nghiền.

Gió chợt ngừng thổi, toàn bộ Tân Tú Lĩnh bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường.

Bất kể là Siêu Phàm, hay Tân Tú Mị Động cũng đều nghe thấy tiếng sóng biển.

Đó là âm thanh huyết dịch của Sở Ninh đang tuôn nhanh, hắn lấy thân mình làm trung tập, một luồng áp lực bất chợt tập kích lên não, khiến bọn họ không khỏi kinh hãi. 

Loại áp lực này...

Là áp chế đến từ huyết thống thần linh.

Trước đó, Đại Hạ Bắc Vương dùng một trận chiến tẩy sạch duyên hoa, dường như đã xảy ra sự lột xác nào đó.

Sở Ninh không bận tâm xung quanh, hắn cứ thế đứng thẳng người.

Trong cơ thể hắn, hai trăm linh ba hạt Tạo Hóa Chủng đồng loạt sống dậy, Lục Chuyển Tạo Hóa Công đã vận chuyển được một vòng, tiến vào đệ nhị chuyển.

Ở nơi sâu xa, nó đang diễn biến một loại kỹ năng Tạo. Hóa thứ hai.

Nhưng Sở Ninh lại không có tâm tình dò xét.

Bởi vì 50 bảo mạch của hắn vậy mà lại hòa tan, tinh hoa ẩn chứa bên trong như nước lũ cưồn cuộn, tẩy rửa nhục thể của hăn, rồi lại lần nữa tái tạo bảo thế, kế đó nhanh chóng phóng về phía nguyên hải ở phần bụng.

Ầm!

Âm thanh cuồn cuộn như sấm rền, chấn cho đám người phía dưới người ngã ngựa đổ, rất nhiều người ôm lấy tai, kêu r3n đầy đau đớn, sắc mặt bọn họ trông vô cùng hoảng hốt.

Đại Hạ Bắc Vương đang tỏa sáng sinh mệnh triêu khí.

Đối phương muốn từ Siêu Phàm Ngũ Cực nhảy vọt lên một bước, đi gõ cánh cửa Động.

“Sao có thể thế được?”, sắc mặt Bạch Lộc võ chủ không còn chút máu.

Bà ta nhớ rất rõ, Sở Ninh từng nói muốn ngay trước mặt bọn họ bước vào Động.

Giờ phút này, Sở Ninh thật sự đã sắp nhập Động!

Từ thái độ của bà ta đối với Đại Hạ, Bắc Vương sẽ bỏ qua cho bà ta ư?

Siêu Phàm Ngũ Cực đã có thể trấn áp toàn trường, thì đừng nói gì đến nhập Động.

Bạch Lộc Võ Chủ đứng ngồi không yên.

Bạn cùng bàn của bà ta, những võ chủ đại quốc là thành viên của Liên Minh Tân Tú, đều lắng lặng đứng dậy, tránh Bạch Lộc Võ Chủ như né tránh ôn thần.

“Các ngươi!"

Bạch Lộc Võ Chủ bi phẫn.

Uy thế của Đại Hạ Bắc Vương quá mạnh mẽ, còn chưa lên tiếng mà đã khiến bà ta bị quần hùng vứt bỏ.

Bạch Lộc võ chủ bay vọt lên trời, phóng đến ngọn cờ do ngàn binh sĩ Bắc Vương Quân đang thủ hộ. 

Bà ta muốn ra ngoài.

Bà ta muốn bỏ trốn giữ mạng.

Ông!

Tiếng sấm rền lại lần nữa vang lên, không khí gợn sóng tựa như mặt hồ, Bạch Lộc võ chủ vừa bay lên đã như diều đứt dây, ngã quy xuống.

Bà ta lảo đảo đứng dậy, ngước mắt nhìn lên không trung, không khỏi rùng mình.

Tóc Sở Ninh tung bay, như một vị thần giữa bầu trời, hắn không còn dùng hoa sen để bước mà vẫn có thể lơ lửng giữa không trung.

Bụng hắn sáng chói, đã có hai miệng Động nhô lên, khoảnh khắc đó, dư âm lan ra đã áp chế Bạch Lộc võ chủ, khiến bà ta không cách nào bay lên không được.

Lục Chuyển Tạo Hóa Công tiến vào đệ nhị chuyển, bảo thể cũng đang thăng cấp, nên không sợ bị kéo sụp.

Cho nên, đây vẫn chỉ là khúc nhạc dạo.

Một tiếng “âm” vang lên, ánh sáng bùng nổ.

Miệng Động thứ ba cũng xuất hiện, miệng Động thứ tư cũng lờ mờ hiện ra, việc này khi tu giả trong Tân Tú

Lĩnh chấn động đến mức chỉ biết đứng dại ra mà nhìn.

Đời này e rằng chỉ có một lần được tận mắt chứng  kiến một yêu nghiệt Siêu Phàm Ngũ Cực đi gõ mở cánh cửa Động.

Nhưng đồng thời, việc này cũng khiến bọn họ cảm thấy lo sợ.

Hội nghị Tân Tú đỉnh cao lần này có bao nhiêu người từng mỉa mai, khinh thị Đại Hạ Vũ Triều!?

“Rốt cuộc Đại Hạ Vũ Triều ta cũng có hùng chủ Động rồi!", mắt Mộc Trạch đỏ ửng lên.

Không phải Thuật Sư và Tu Giả Đại Hạ thì khó mà lý giải được tâm trạng của ông ta.

Có thể nói, Động chí là trọng khí của đại quốc.

Có Động mới có thể nhận được tôn kính, đổi lấy tôn nghiêm!

Bỗng nhiên...

Vòng bảo hộ úp ngược trên Tân Tú Lĩnh rung lắc, kế đó, xuất hiện vết rạn.

Tiếp theo đó, một luồng sáng đen tựa như cầu vòng đánh thẳng về phía Sở Ninh.

“Là ail

Sát Thân Kiếm trong tay Dương Diệp ngân dài, Tân Hoa Ngữ cũng tức giận. 

Ngoại trừ 30 vị Động kia, vẫn còn kẻ địch sắp tiến đến.