Bạch Đạo Sư

Chương 587: Võ Sư Đi Bốc Vác.



Hai tàu hải tặc đã ép sát và xua quân tràn sang, mở ra cuộc tấn công cướp phá tàu buôn. Tên thuyền trưởng tàu cướp biển số 1 là một tên chột mắt, là một tên cướp Biển khát máu bậc nhất vùng biển này. Hắn mang tu vi võ thượng, đã cùng hộ vệ giao chiến rất nhiều lần. Trong những lần cướp bóc trước đó hắn đều không thành công, cuộc đấu kiếm với hộ vệ là một trận chiến máu lửa, hai bên cân tài cân sức ngang ngửa không phân thắng bại. Sau những lần đánh nhau đấy hắn đành phải rút đội cướp của mình về, và bây giờ hắn muốn tái đấu. Nôn nóng muốn gặp lại đối thủ quen thuộc, nên hắn là người lao lên tàu đầu tiên . Hắn vận khinh công, nhảy từ tàu của mình sang thẳng tàu buôn, vung kiếm nhắm thẳng hộ vệ mà la lớn.

- " cái tên cu li bốc vác thuê kia , tái chiến với ta đi."

Toàn thân lao tới vận chân khí vào kiếm, xả xuống một đường kiếm thật ngọt. Hộ vệ cũng không phải loại tầm thường, vuốt đao đánh trả, vung lưỡi đao đỡ lấy đường kiếm. "KENG..." Đao và kiếm chạm nhau, một tiếng keng lớn vang lên, cảm giác như sóng rung động truyền khắp cơ thể. Hai bên kình lực nhìn nhau, hộ vệ nhìn tên chột mắt mà cười nhạt.

- "đánh bao nhiêu trận rồi , nhà ngươi cũng chưa một lần đánh bại được ta. Những lần trước ngươi không thắng được, hôm nay cũng không khá hơn đâu."

Hai người quấn lấy nhau như hai con mãng xà đang giao chiến , đao kiếm chém nhau chan chát , khí thế vô cùng. Dường như cả hai người này đều rất thích giao chiến với nhau, đánh một trận đánh ngang tài ngang sức, vẻ mặt sung sướng thỏa mãn của bọn họ lộ cả ra ngoài. Tên chột mắt và hộ vệ chém nhau chí chóe, nhảy bật lên thành tàu vung kiếm đao đánh choang choác. Tên chột mắt lần này tự tin hơn hẳn , vuốt đường kiếm đâm tới mà cười ha hả.

- " người nói cái quái gì vậy hả? Tại sao lại không khá hơn được chứ ? Hôm nay binh lực của chúng ta đông hơn, ta còn dẫn theo một thuyền trưởng cấp độ võ thượng khác trợ chiến, nhà ngươi nghĩ đoàn thuyền của ngươi có thể thoát được kiếp nạn này sao?"

Chột mắt tự tin thấy rõ, vuốt lưỡi kiếm một đường vòng cung rồi chém kiếm xuống một cách đầy uy lực . Hộ vệ vận khinh công nhảy lùi một cái lên trên nóc thuyền đứng, nhìn xuống kẻ ở dưới với một nụ cười nhếch mép. Tên chột không để hộ vệ kịp nghỉ ngơi, hắn cũng lao vút lên nóc thuyền, tiếp tục vung kiếm chém tới . Hộ vệ vung đao lên đỡ đường chém ấy, hai đao kiếm chạm nhau tóe lửa, ghì chặt lấy nhau . Hộ vệ nhìn thẳng vào mặt tên chột mắt mà cười đểu.

- "Cái gì mà binh lực các ngươi nhiều hơn chứ ? Ngươi lấy gì mà đánh giá tình hình như vậy? Ngươi nghĩ rằng nhà ngươi gia tăng binh lực thì chúng ta không gia tăng binh lực sao?"

Đoạn vận lực vào đao đẩy thanh kiếm ra, hai người tách ra vài bước, lại lao tới chém nhau chan chat . Từng đường kiếm của tên chột mắt tung ra như muốn đoạt mạng người khác, mà hộ vệ vung đao đỡ một cách vô cùng chắc chắn , không để lại một chút sơ hở cho kẻ khác khai thác.

Tên chột mắt vung kiếm chém lia lịa, muốn dồn lực ép người khác vào thế khó. Nhưng cho dù hắn có dồn toàn lực tấn công, thì nhận thấy rằng hộ vệ vẫn phòng thủ chắc như ngày nào, ung dung chống trả không một chút e ngại. Tên cướp biển cảm thấy thích thú, hắn cười vang.

- " trong hoàn cảnh này mà vẫn có thể bình tĩnh đến như vậy, thật sự đáng ngưỡng mộ. Nhưng mà nhà ngươi đừng có bốc phét nữa , dùng những lời xàm ngôn để lừa ta sao? Ngươi nói như thể là đã biết trước mọi chuyện, không lẽ hôm nay ngươi biết chúng ta đi đông hơn mà gia tăng binh lực ư?"



Tên chột mắt vung kiếm chém tới tấp, không tin những gì mà hộ vệ nói. Hộ vệ cảm thấy hắn không tin mình , nhưng cũng không cần thiết phải giải thích nhiều mà bĩu môi một cái.

- " những lời ta nói đều là chân thật , nếu như ngươi không tin thì... thôi"

Sự tự tin và bình tĩnh trên khuôn mặt của người hộ vệ càng khiến cho tên chột mắt khó chịu, hắn bắt đầu không giữ được bình tĩnh mà nhăn nhó.

- " Ta cũng không có ý định đùa giỡn với ngươi lâu nữa . Ngay bây giờ ta sẽ giải quyết ngươi một lần và mãi mãi."

Nói đoạn vẫn vung kiếm chém tới tấp, nhưng mồm thì gào lên một tiếng.

- " Này lão mắt lé , ra đây cùng ta liên thủ giết cái tên cứng đầu này đi, đừng phí sức với bọn tôm tép nữa "

Vừa dứt lời , hắn vận kiếm toàn lực một kiếm xả xuống dưới. Hộ vệ không ngán ngẩm , vung một đao lên đỡ đỡ trọn đường kiếm , đao và kiếm chạm nhau một cái Keng vang vọng khắp cả các chiến thuyền. Trong giây phút ghì chặt giữa đao và kiếm ấy, tên chột mắt nhe răng cười khoái chí , rồi gầm lên.

- " này lão lé , nhanh lên ra đây giúp ta một tay coi, ta kìm hắn lại đây rồi."

Vừa dứt lời xong , lại vận chân khí còn mạnh hơn ghì đao hộ vệ xuống. Hộ vệ vẫn cứ chống cự chân khí của đối thủ, khuôn mặt ung dung nở một nụ cười nhạt, không thấy có chút gì là hoảng sợ. Tên chột mắt nhìn thấy đối phương còn đang nhếch mép cười đểu mình, sốt ruột lại gầm lên.

- " Mẹ kiếp lão lé đâu rồi? Ta kêu lão tới đây giúp ta mà sao không nghe thấy gì hay sao vậy?"

Có lẽ tên thuyền trưởng lé mắt của tàu số 2 không nghe thấy lời hắn, hoặc có thể nghe thấy mà không chịu tới giúp vì một lý do nào đó khiến hắn tức giận. Trong giây phút ấy, bất chợt "bộp" một cái, có những thứ gì đó lăn lóc rơi xuống chạm vào chân tên chột mắt. Cái thứ lăn lóc ấy chạm nhẹ vào chân tên chột mắt, theo phản ứng tự nhiên hắn cúi nhìn xuống, thì ra là một cái đầu đang rơi xuống chân. Tên chột mắt bất chợt giật mình , hắn hoảng hốt khi phát hiện ra điều gì đó . Hắn vận lực đẩy đao của hộ vệ ra, bước lùi lại ba bước , nhìn lại cái đầu nằm lăn lóc phía dưới. Khuôn mặt giật mình kinh hãi khi nhận ra cái đầu ấy là của tên thuyền trưởng mắt lé , hắn rên rỉ .



- " không thể nào, tại sao có thể..? Lão mắt lé là một cao thủ cấp độ võ thượng, mà sao lại dễ dàng bị giết như vậy?"

Có điều gì đó nằm ngoài tầm hiểu biết của tên cướp biển này. Hắn giật mình quay lại sau lưng, nhìn xuống phía dưới mạn thuyền thì thấy một tên trong bộ y phục cu li bốc vác đang cầm kiếm trừng mắt nhìn về phía hắn. Trên lưỡi kiếm ấy còn nhuộm đầy máu tươi, xem chừng chính tên bốc vác này đã lấy đầu tên mắt lé võ thượng.

Tên mắt chột còn đang ngơ ngác, thoáng nhận ra điều gì đó . Tại lúc nãy vì quá hăng máu đánh nhau mà hắn không quan sát tình hình, và cũng chẳng để ý tiếng kêu của đồng bọn . Bây giờ tạm thời ngừng đánh, hắn mới nhận ra những tiếng kêu thất thanh.

- " á... cứu tôi với , sao cao thủ nhiều thế này?"

- " á... chết tôi rồi , chạy mau đi, đoàn buôn này không cướp được đâu"

- " á... đại nhân, xin hãy tha cho tiểu nhân."

Những tiếng kêu thất thanh của đám đàn em hắn đang bị người ta tàn sát , là tiếng kêu giãy chết của những kẻ yếu hơn. Hắn vội nhìn lại, quan sát một lượt xung quanh liền phát hiện thấy có bốn cao thủ võ thượng đang ung dung chém giết. Chột mắt giật mình ngơ ngác, tự hỏi tại sao lại có nhiều võ thượng như vậy? Vẻ mặt đần thối của hắn như không tin vào những gì mình vừa xảy ra trước mắt, lúc này tên hộ vệ đứng bên cạnh cười nhạt một tiếng.

- " Không phải lúc để nhà ngươi lo cho đàn em của ngươi đâu, cẩn thận phía sau lưng của ngươi kìa."

Tên chột mắt nghe vậy giật mình , cảm nhận sau lưng một làn sát khí cuồn cuộn dâng trào, cứ tựa như muốn giết chết hắn vậy. Hắn quay phắt lại , trong tích tắc nhận ra cái tên cu li bốc vác kia đã từ mạn thuyền nhảy lên đứng bên cạnh hắn tự lúc nào, thanh kiếm đã vung lên sẵn sàng chém xuống. "KENG...". Một nhát kiếm cực mạnh chém xuống, tên chột mắt vội đưa kiếm lên đỡ , hai cây kiếm chạm nhau rung lên. Trong kiếm của tên khiêng vác kia cuồn cuộn chân khí chém xuống, khiến tên chột mắt đỡ không nổi quỵ một chân quỳ gối xuống dưới , hắn bây giờ khuôn mặt tái mét đi run rẩy.

- " Cái gì thế này ? Là võ sư ư ? Đoàn buôn này làm gì có đủ tiền để thuê võ sư chứ ? Không thể nào , tuyệt đối không thể nào... "

Rõ ràng là một người trong bộ đồ cu li bốc vác bình thường, vậy tại sao lại là một võ sư chứ? Không chỉ có như thế, mà chân khí cuồn cuộn như vậy không phải là võ sư đời đầu, mà dường như là một võ sư ở giai đoạn cuối sắp đột phá lên Võ Vương. Tên Võ sư này lại thu kiếm, lại vung kiếm chém một phát từ dưới lên . Tên chột mắt hoảng sợ đưa kiếm ra đỡ, lại một cái "Keng" run rẩy, tên chột mắt bật ngược ra sau vài bước loạng choạng, hai bàn tay cầm kiếm đã không còn vững nữa.