Bạch Mã Hoàng Tử Của Mình Em

Chương 8: Quan tâm đến em



Suốt dọc đường về những câu chuyện vui Khánh kể làm cho Ái cũng cảm thấy thư giãn hơn rất nhiều.

Về đến homestay Khánh nhanh chóng đưa Ái đến gặp y tế của đoàn để kiểm tra, rất may là không bị gị nặng chỉ là bị bong gân chút thui.

Chị y tá dặn Ái phải kiêng đi lại vài ngày để chân nhanh hồi phục.

Song xuôi Ái xin phép về phòng nghỉ ngơi nhưng Khánh nào chịu để Ái đi một mình. Dù phòng Ái cách đó ko xa, Khánh vẫn khăng khăng cõng Ái về phòng.

Về phòng rồi Khánh còn cẩn thận để Ái ngồi xuống giường nhẹ nhàng nhất có thể.

Nhìn người con trai đã chuẩn soái ca lại chăm sóc mình một cách tỉ mỉ bên cạnh Ái không khỏi cảm thán. Không ngờ nhìn ở khoảng cách gần Khánh lại đẹp không góc chết như vậy.

Đang mải đắm chìm suy nghĩ thì Khánh lên tiếng phá tan dòng suy nghĩ ấy: " Em có muốn ăn gì không để anh đi mua cho em "

Ái ngại ngùng: " Cám ơn anh đã đưa e về, e vẫn chưa đói "

Ái nhìn theo bóng lưng người con trai ấy đi dần ra phía cửa, thân hình một mét tám, gương mặt lại chuẩn soái ca nữa. Thật người người ta xao động mà.

Ái đang nằm nghỉ ngơi thấy Khánh đi vào phòng. Trên tay còn cầm theo một hộp nhỏ xinh nữa.

Ái cất tiếng: " Ủa em tưởng anh ra chỗ mọi người thực nghiệm rồi chứ "

" Anh sợ em đói nên đi mua cháo cho em ăn. Em ăn no rồi anh mới yên tâm đi được " Khánh đáp lời

Một bát cháo chai được đưa lại chô Ái, cô nàng ngạc nhiên nhìn Khánh: " Sao anh biết em thích ăn cháo trai "

Khánh nở nụ cười đẹp không góc chết: " Em muốn biết sao, vậy thì ăn hết bát cháo anh sẽ nói em nghe "



Nhìn cô nàng ăn bát cháo ngon lành Khánh thầm cảm ơn cô em gái đã tiết lộ sở thích của nàng cho mình biết.

Chẳng mấy chốc bát cháo đã hết veo. Ái lên tiếng: " Cám ơn anh, bát cháo thật ngon "

Khánh xoa tóc cười: " Em thấy ngon là anh vui rồi "

" Em nằm nghỉ ngơi đi nhé, a ra chỗ thực nghiệm với nhóm đây. Em cứ yên tâm nghỉ ngơi anh sẽ giúp em hoàn thành bài báo cáo " Khánh tiếp lời.

Ái vội lên tiếng: " Vất vả cho anh rồi nhưng anh chưa trả lời câu hỏi của em mà...? "

Khánh vừa đi vừa nói: " Quan tâm ai đó thì sẽ biết thôi "

Ái cười với suy nghĩ hiện lên trong đầu mình.

Nằm trong phòng một lúc thấy buồn chán, Ái lê cái chân đau ra ngoài hành lang ngồi. Vừa để hít thở không khí trong lành, vừa ngắm nhìn khung cảnh hùng vĩ nơi đây.

Ái thầm nghĩ lần sau có cơ hội nhất định sẽ quay lại đây một lần nữa để được khám phá núi rừng nơi đây, ngắm nhìn hoa đỗ quyên nở rộ hai bên đường. Dải sống lưng khủng long độc đáo mà Ái chỉ mới thấy qua báo đài. Cả khu rừng cổ thụ phủ kín rêu trên đỉnh Tà Xùa mang lại vẻ đẹp ma mị có một không hai của Việt Nam nữa. Những nơi này sao có thể bỏ qua với một người đam mê khám phá như Ái được.

Đang ngồi ngắm nhìn cảnh núi rừng của Tà Xua thì cô bạn cùng phòng về tới nơi cất tiếng trách yêu: " Nhất mày nhé, đau chân được chàng cõng về lại còn giúp thu thập đủ thứ để về làm báo cho nữa. Kỳ này được học trưởng làm cho điểm không cao mới lạ "

Ái cười nhẹ: " Tao đâu có mướn, hắn tự nhận đó chứ "

" Ui ui nhắc đến cái thấy mắt sáng ngời thế kia, khai mau dọc đường về anh chị đã phát triển tới mức nào rồi " Yến tra hỏi

" Mày tào lao ah, làm gì có chuyện gì đâu. Hắn đưa tao về đây nghỉ ngơi thôi mà " Ái vội giải thích.