Bad Boy Học Yêu

Chương 9: Ước mơ của Harry



Sau giờ học theo thường lệ cô sẽ cùng Gia Khang đi phụ đạo thêm nhưng hôm nay là ngày đầu cô và Harry gặp lại nhau thì nên có một buổi chúc mừng chứ nhỉ.

Cô quay sang nói với Harry

" Lát nữa mình mời cậu đi ăn, muốn ăn gì ? "

" Quán mì lần đó chúng ta đi ăn còn mở không nhỉ ? "

" Còn đó, mau thu dọn đồ đạc mình dẫn cậu đi "

Thu xếp mọi thứ, vừa ra đến cửa thì cô nhìn thấy anh chờ sẵn ở đó.

" Gia Khang "

Anh xoay người lại nhìn cô

" Đào Đào, đây là "

" À, giới thiệu với anh đây là Harry bạn thân trung cấp của em vừa mới về nước. "

" Đây là Gia Khang, đàn anh của mình "

Hai người họ bắt tay nhau nhưng trong lòng La Gia Khang không thấy hài lòng với cái tên bạn thân này của cô lắm.

" Chúng ta đi được chưa ? "

Vẻ mặt cô nhìn anh hơi ngại ngại, Phương Nghi gãi đầu

" Xin lỗi anh nha, em vừa hứa sẽ dẫn Harry đi ăn để mừng cậu ấy về nước. Có lẽ hôm nay không đi phụ đạo được "

Gia Khang cố giữ vẻ mặt bình tĩnh

" Được, vậy hai người đi đi "

" Bye đàn anh, ngày mai gặp lại "

Cô dắt tay Harry rời đi. Lúc trước hai người rất thân nên mấy việc nắm tay gì đó vẫn vô cùng bình thường.

La Gia Khang nhìn theo bóng lưng hai người họ tức giận nắm chặt tay lại.

Đám bạn thân của anh từ đâu bước đến. Lưu Đức Thành nói

" Xem ra anh Khang gặp đối thủ thật rồi "

" Thằng con lai đó thật sự sẽ trở thành hòn đá cản chân anh đó "

Sở Anh Kiệt vô cùng hài lòng, hắn cảm thấy cái tên Hoàng Vĩnh Hy xuất hiện rất đúng lúc

" Chúc mày may mắn không trở thành thằng ăn bám "

...

Phương Nghi dắt cậu bạn thân đến quán mì quen thuộc mà năm xưa hai người cứ rảnh là đến đây, họ chọn một góc quen thuộc mà ngồi

" 3 năm rồi nơi này cũng không thay đổi nhiều "

" Thi thoảng mình vẫn đến đây, mùi vị đảm bảo không thay đổi "

Bà chủ vừa nhìn thấy họ thì mừng rỡ tiếp đón

" Hai người...lâu như vậy mới thấy có mặt đầy đủ mà đến quán của tôi đó "



" Bà chủ còn nhớ cậu ấy à ? "

" Tất nhiên là nhớ, hai người cứ ngày nghỉ là đến đây vả lại cậu ấy đẹp trai như vậy tất nhiên phải nhớ "

Harry cười thích thú.

" Vậy bà chủ có nhớ cậu ấy đến đây sẽ gọi món gì không ? "

" Cô thích ăn mì nhưng không để rau, còn cậu ấy ăn mì thêm nhiều thịt "

Harry vỗ tay tán thưởng

" Trí nhớ bà chủ siêu thật "

" Bây giờ tôi vào nấu mì cho hai người "

Trong lúc bà chủ đang nấu mì thì hai người trò chuyện với nhau

" Harry à "

" Hửm ? "

" Cậu nói cho mình biết ước mơ của cậu là gì đi, biết đâu mình có thể giúp "

Anh mỉm cười lấy trong cặp ra một tệp tài liệu đưa cho cô

Phương Nghi mở ra xem tỉ mỉ

" Cậu muốn mở khu du lịch sao ? "

" Ừm "

" Ý hay đó, mình ủng hộ cậu. "

" Cậu có hứng thú sao ? "

Cô gật đầu

" Mình sẽ thực hiện ước mơ cùng với cậu. "

" Chắc chắn ? "

" Chắc chắn "

Cô giơ ngón út ra móc ngoéo với Harry như là một sự khẳng định cho lời hứa này.

Sau đó mì được đem ra, bọn họ ăn uống vô cùng vui vẻ giống như trở lại vào nhiều năm trước vậy.

...

Đào Phương Nghi trở về nhà, cô tắm rửa thay quần áo rồi leo lên giường nằm.

Lấy điện thoại ra kiểm tra thì cô phát hiện cuộc gọi và tin nhắn của Gia Khang. Cả ngày lo đi chơi nên đã không xem điện thoại không ngờ anh lại nhắn tin cho cô, Phương Nghi trả lời

[ Có việc gì vậy ạ ? ]

Trong chốc lát thì anh trả lời tin nhắn

[ Mai là ngày nghỉ, em có rảnh không ? ]

[ Em rảnh ]



[ Chúng ta đi xem phim được không ? ]

Đọc tin nhắn mà trái tim cô đập thình thịch

" Đàn anh là đang hẹn mình sao ? "

Hôm nay thất hẹn không cùng đàn anh đi ôn tập được thôi thì cùng anh ấy đi xem phim một bữa

[ Vâng ]

[ Sáng mai anh đến đón em ]

Hôm nay cô cảm thấy rất vui, thật không ngờ Harry đã trở về giống như một giấc mơ vậy.

...

Sáng sớm thức dậy cô đứng trước tủ quần áo nghĩ ngợi.

" Nên mặc gì đây ? "

Dù gì cũng là lần đầu đi riêng với đàn anh, không thể xuề xòa được.

Cô lục tìm trong tủ thì thấy một chiếc váy maxi màu xanh biển

" Cái này chắc được nhỉ ? "

Cô thay chiếc váy ra, đeo theo một chiếc túi xách màu trắng

" Ổn rồi "

Cô bước xuống nhà thì đúng lúc mọi người đang ăn sáng, ba mẹ nhìn cô ngỡ ngàng

" Đào Đào chuẩn bị đi đâu à "

" Con đi chơi với bạn "

Mẹ cô mỉm cười

" Bạn trai hả ? Sao ăn mặc đẹp như vậy"

Cô vẻ mặt ngượng ngùng

" Mẹ, mẹ nói bậy gì vậy ? "

Ba cô bật cười

" Con gái lớn rồi có bạn trai thì cũng bình thường thôi, ba mẹ đâu có cấm đoán con chứ. "

" Nhưng mà con thật sự không có, chỉ là bạn bình thường thôi "

Đào Duy Anh lên tiếng

" Ai mà dám yêu một đứa suốt ngày chỉ biết bắt nạt anh trai chứ "

Cô tức giận muốn cho tên anh hai này một trận

" Hôm nay em xinh đẹp như vậy sẽ không truy cứu tội lỗi của anh "

Nói rồi cô ra khỏi nhà, La Gia Khang đã đợi cô ở trong xe. Anh lịch sự bước xuống mở cửa giúp cô

Đào Duy Anh nấp vào một chỗ kín muốn hóng chuyện nhưng anh ta chỉ nhìn thấy mỗi chiếc xe màu đen và bóng lưng của Gia Khang