Bad Girl

Chương 37: Chương 37



Mặc kệ cái nắng giữa trưa, cái Ty cũng phóng xe tới nhà thằng Yan với mục đích hết sức “cao cả” là đòi lại cuốn vở bài tập Hoá mà thằng yan đã mượn từ tháng trướcvà quên trả đến tận bây giờ!! Nếu như hôm nay cô không đột xuất kiểm tra vở và cái Ty được vinh danh vào sổ đầu bài ngồi thì nó cũng không nhớ đến sự tồn tại của quyển vở ấy. Vừa về đến nhà, nó liền lục tung cả phòng lên kiếm cuốn vở nhưng chẳng thấy đâu! Ngẫm nghĩ một hồi, nó mới nhớ tới thằng yan đã mượn tập Hoá nó từ tháng trước và giữ luôn đến giờ!!! Đương nhiên, một đứa chuyên gia không làm bài tập như cái Ty cũng chẳng nhớ mà đòi.

Nhấn chuông một hồi, cái Ty cũng nhìn thấy một con bé khoảng sáu, bảy tuổi lon ton chạy ra mở cửa.

- Chị kiếm ai vậy?

- Anh hai của em có ở nhà không? Nói có chị Trang kiếm…

Cái Ty vừa nói xong, con bé liền chạy lên lầu. Rất nhanh chóng liền trở lại và dẫn nó lên lầu…


Đây không phải là lần đầu cái Ty đến đây, sau cái hôm sinh nhật thằng yan vào năm ngoái, nó cũng biết sơ về gia đình thằng Yan. Khẽ nhìn xung quanh không thấy ai, Ty thầm nhủ bố mẹ thằng yan đều đi vắng, cơ hội tốt cho nó xử thằng yan chết tiệt ấy. Em gái thằng yan vừa dẫn cái Ty đến cửa phòng liền chạy xuống phòng khách xem tiếp bộ phim hoạt hình đang bị bỏ dở. Ngay khi con bé vừa đi khuất, cái Ty liền mở cửa, định bụng mắng cho thằng yan một trận nhưng lại hét toáng lên:

- Thằng Yan chó… Á!!! Mặc đồ vào! Nhanh! Ngay và luôn cho tôi!!!
Vừa nói, cái Ty vừa vung tay loạn xạ. Mở cửa vào , con bé đã chứng kiến ngay một màn “thoát y” của thằng Yan. Đúng thật là “hấp diêm” con mắt người nhìn!!!



- Thay có cái áo, làm gì ghê vậy? – Thằng Yan vừa mặc cái áo thun vào, vừa bĩu môi.


Thấy thằng yan vừa mặc đồ xong, cái Ty liền phóng lại chỗ thằng Yan một cách hấp tấp, định bụng sẽ cho thằng khốn trước mặt một bài học thì…


- Á!!!
Sau khi hét lên một tiếng, cái Ty nhắm tịt mắt lại, chuẩn bị đáp đất một cú ngoạn mục thì lại có cảm giác ai đó đỡ lấy mình và chẳng có tí gì đau đớn…

Một giây…

Hai giây…

Cái Ty mở bừng mắt ra, đập vào mắt nó là khuôn mặt được phóng đại của thằng Yan. Nhưng cũng chẳng đáng gì nếu như nó không nằm trên người thằng Yan, môi nó và thằng Yan trong lúc vô tình đã chạm vào nhau!!!

- Á!!
Đây là lần thứ ba trong ngày con bé hét toáng lên như gặp phải ma khiến thằng Yan phải bịt hai lỗi tai lại. Chẳng nói gì, con bé liền chạy một mạch về nhà trước con mắt ngạc nhiên của hai anh em nhà thằng Yan .
**

Vừa kể xong, cái Ty vừa mếu máo, còn nó chỉ biết ôm bụng cười sặc sụa.
- Mày cười cái gì? Huhu… Nụ hôn đầu của tao, cái ôm đầu đời của tao đều bị thằng khốn ấy cướp mất!!!
Thế là hôm ấy trong lớp, mặc cho hai thằng con trai cố bắt chuyện, thì hai đứa con gái vẫn thực hiện cái chủ trương “bơ nhau mà sống”.

Không nén nổi tò mò khi thấy nó và Ty bơ mình, thằng yan liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho thằng Bi đang ngồi cách mình chỉ có một bàn!!!

“Làm quái gì mà tự hai đứa nó bơ tao với mày vậy?”

Và thằng Bi cũng tất nhanh chóng trả lời lại:

“Su bơ tao có lí do đấy. còn mày thì tao không biết!”

Hết giờ học, cái Su liền về thẳng nhà, như mọi khi vẫn online một cách đều đặn. Nhìn chằm chằm vào cái list friends đang online vẫn chẳng thấy nick của thằng Bi sáng lên khiến nó cảm thấy hụthẫng nhẹ. Bình thường, thằng Bi là luôn online và chờ nó, chủ động làm hoà với nó trước. nhưng hôm nay… Không lẽ hắn với Tuyết Nhi làm lành rồi sao!?

Hiện tại, nó cũng không biết chính mình đang nghĩ gì. Dù nói là bơ hắn nhưng vẫn luôn chú ý, quan sát hắn. Nó tự hỏi có khi nào thằng Bi đang cố tình trả thù nó chuyện nó “đá” hắn hồi Noel không nhỉ?


Đang suy nghĩ vẩn vơ, nó liền giật bắn mình khi nghe thấy tiếng “buzz” quen thuộc. Mắt nó sáng lên khi thấy dòng chữ trước mặt.

- Anh xin lỗi.
Cố bình tĩnh, con bé hờ hững đáp lại .

- Về chuyện gì?
- Hôm đó, anh thực không muốn như vậy… Còn chuyện Tuyết Nhi nhờ người đánh em, anh đã nói chuyện với đám thằng Chuột và Tuyết Nhi rồi! Anh không biết Tuyết Nhi sẽ làm vậy…
Một tràng tức giận ùa về, nó đã ngờ ngợ về đám du côn tối qua. Nhưng hôm nay khi biết rõ, nó vẫn không nén nổi tức giận trong lòng. Chẳng nói gì, con bé liền offline ngay lập tức, để lại thằng Bi với sự hụt hẫng…
***

Tại BE coffee, sau khi miễn cưỡng bước vào và tự phục vụ ình, Ty lại tiếp tục miễn cưỡng lần nữa ngồi xuống đối diện với thằng Yan. Nếu không phải do hắn cứ đứng giữa đường nài nỉ, ăn vạ rồi hét toáng lên gây sự chú 1y của mọi người thì thề chết con bé cũng không đi với cái tên này!

- Muốn nói gì thì nói đi!
Nghe xong câu hỏi của cái Ty, thằng yan lắc lắc đầu như không có gì, rồi lại tiếp tục với li cookie của mình .

Như không kiềm chế được sự tức giận, Ty liền đứng phắt dậy, chồm người tới lấy tay đánh túi bụi vào người thằng Yan.

- Đồ điên! Đồ rỗi hơi…
Bị đánh khiến thằng Yan la oai oái. Rất nhanh liền chụp lấy tay cái Ty ngăn không cho đánh nữa. hành động ấy khiến cái Ty phải dừng lại, nhìn vào cái tay của mình đang bị thằng Yan nắm lấy.

- Thả ra! Đồ lợi dụng, biến thái! Huhu… Cái gì cũng bị ngươi cướp là sao???

Sau khi tuôn một tràng xối xả, Ty liền bỏ đi, để lại thằng Yan ngơ ngác, khó hiểu cùng ánh mắt dị nghị của mọi người.


Cứ mải tức giận, Ty lại vô ý chạy xe đụng trúng người khác, nó liền rít rít xin lỗi:

- Xin lỗi, cháu không cố ý…

- À! Không sao đâu em… Em học lớp mấy rồi?


Ty thầm nhủ số mình còn đen hơn cả mõm chó, lại gặp trúng một con “dê già”. Vừa nói, “con dê già” ấy vừa nắm lấy tay cái Ty. Hơi hoảng, nó liền rút tay lại .

- Nếu không có gì cháu đi trước!!!


Nói xong, con bé liền phóng xe đi, nhưng chẳng nhanh bằng “con dê già” đã phóng tới trước xe nó chặn lại . dáo dác nhìn xung quanh chẳng thấy ai, cái Ty vừa thấy bực, lại vừa thấy hơi sợ hãi.