Ngay lập tức nước tràn vào lỗ tai cô, cơ thể ở dưới nước không nghe theo sự điều khiển của chính mình, trong lòng Trúc Lâm Sâm hoảng hốt, đang muốn nhảy lên, đã có người ôm eo và nắm lấy tay cô, vớt cô từ trong nước lên.
Trúc Lâm Sâm miễn cưỡng đứng vững, cánh tay đang vắt ngang hông cô cũng đúng lúc đó thu về, sau lưng truyền đến giọng điệu trêu chọc quen thuộc của Kỷ Phi Ngôn: “Sư tỷ, cẩn thận một chút.”
Trúc Lâm Sâm cảm thấy hơi bực bội, yên lặng lau nước trên mặt.
Người đụng trúng cô là một nam sinh cùng lớp, thấy cô hơi chật vật, liên tục nói xin lỗi: “Thật có lỗi, xin lỗi cậu.”
Cô lắc đầu, nói: “Không sao.”
“Thực sự có lỗi với cậu quá, hay là sau khi tan học tôi mời cậu đi ăn cơm, coi như bồi tội nhé.” Ánh mắt nam sinh rơi xuống gương mặt như hoa sen mới nở của Trúc Lâm Sâm, trong mắt hiện lên tia mến mộ.
Trúc Lâm Sâm được người ta tỏ tình từ nhỏ đến lớn, sao có thể không rõ ý tứ của đối phương. Cô bày ra vẻ mặt lạnh lùng, nói thẳng: “Không cần đâu, tôi có hẹn rồi.”
Nam sinh thấy cô từ chối trực tiếp như vậy, ngượng ngùng quay đi.
“Sư tỷ thực sự là tuyệt tình mà.” Kỷ Phi Ngôn cười như không cười thì thầm bên tai cô, “Người ta thật vất vả mới tạo ra một cơ hội, thế mà chị lại có thể từ chối thẳng thừng như vậy.”
Đúng là không thể nào tiếp tục lớp bơi lội này được nữa mà! Trúc Lâm Sâm kêu gào trong lòng.
Nếu như ông trời cho cô một cơ hội khác, cô tuyệt đối tuyệt đối, đánh chết cũng sẽ vượt qua môn này ở năm nhất!
Không không không, đáng lẽ ngay từ đầu cô cũng không nên chọn lớp bơi lội!
Đáng tiếc mọi thứ đều không có nếu như, lần đầu tiên Trúc Lâm Sâm cảm thấy một tiết học cũng có thể làm cho người ta mệt mỏi đến rã rời. Lết cả thể xác lẫn tinh thần đều vô cùng mệt mỏi trở về phòng ngủ, Lục Lộ vừa thấy cô trở về đã tức giận kể lể: “Thời khóa biểu trên diễn đàn chẳng đúng gì cả! Kỷ Phi Ngôn làm gì có tiết ở lớp bóng rổ chứ!”
Trúc Lâm Sâm hữu khí vô lực liếc nhìn Lục Lộ, cậu ta ở lớp bóng rổ mới là lạ! Nếu không làm sao cậu ta có thể cùng cô luyện tập nín thở cơ chứ!
Độ hot của Kỷ Phi Ngôn bên trên diễn đàn của đại học Hán không giảm chút nào, Lục Lộ bị các loại ảnh chụp và tin đồn trên mạng khiến cho lòng ngứa ngáy khó nhịn, mấy ngày đều quấn lấy Trúc Lâm Sâm, bảo cô lấy danh nghĩa sư tỷ hẹn Kỷ Phi Ngôn ra nhìn một chút.
Đương nhiên Trúc Lâm Sâm không có khả năng đồng ý với lời nói đùa của Lục Lộ, vì tránh Kỷ Phi Ngôn, cô đã phải xin nghỉ ở lớp bơi lội, điều này có nghĩa là gì, thậm chí cô còn có nguy cơ phải học lại lần nữa đấy!
“Sâm Sâm, cậu thật không trượng nghĩa chút nào, lần sau không cho cậu ngồi 'Tiểu Phấn Hồng' của tớ nữa đâu!” Lục Lộ thấy Trúc Lâm Sâm quyết tâm không hẹn Kỷ Phi Ngôn, giả vờ tức giận, uy hiếp nói.
Trúc Lâm Sâm đang chạy thử chương trình cho bảo bối trứng, nghe vậy hơi bất đắc dĩ xoa trán: “Nếu bình thường cậu không dễ gặp cậu ta, hiện tại cậu ta đang ở lớp bơi lội, cậu đến bể bơi chắn hắn sẽ thấy.”
“Thật sao?” Mắt Lục Lộ sáng lên, dừng một chút, lại hỏi, “Làm sao cậu biết?”
Trúc Lâm Sâm trầm mặc phút chốc, thành thật khai báo: “Cậu ta học chung một lớp bơi lội với tớ.”
Lục Lộ lập tức nhảy dựng lên: “Cậu được đấy, tin tức quan trọng như vậy cậu lại có thể giấu giếm tớ sao! Cậu mau nói, cậu có còn là bạn tốt của tớ nữa không đấy?”
“Cậu còn không đi nhanh, cậu ta tan lớp bây giờ.”
“Tớ đi đây!” “Sưu” một tiếng, Lục Lộ cầm lấy chìa khoá xe đạp điện nhỏ, xông ra ngoài. Sau năm giây, cô ấy lại nhanh chóng quay về, cầm cọ và khung tranh phóng đi như bay.
Trúc Lâm Sâm nhếch miệng, cúi đầu tiếp tục điều chỉnh chương trình cho bảo bối trứng. Có điều sau một lúc, cô cảm thấy tâm thần không yên đứng lên, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô nói dối bị ốm để xin phép nghỉ học, quen làm một học sinh tốt đã lâu, cô nhớ đến cứ cảm thấy chột dạ.
Cô mở thời khoá biểu, nhìn chương trình học đầy ắp, rồi nhìn đến thời khóa biểu lớp học của cô giáo Vương. Dù sao xin phép nghỉ ốm cũng chỉ là lí do nhất thời, biện pháp hoàn hảo nhất chính là đổi lịch học môn bơi lội. Cô tỉ mỉ nhìn hai lần, nhận ra rằng trong lịch dạy của cô giáo Vương không có một lớp thể dục nào mà không trùng lịch với môn chuyên ngành của cô.
Trúc Lâm Sâm ngây ngốc nửa ngày, cuối cùng cũng quyết định đối mặt với thực tế.
Kỷ Phi Ngôn thì tính là gì, tại sao cô có thể xin nghỉ học chỉ bởi vì không muốn gặp mặt cậu ta chứ?
Cô hoàn toàn có thể phớt lờ cậu ta mà!
Quan trọng là..., như vậy còn có thể không phải học lại!