Bạn Gái Tôi Là Giáo Viên Chủ Nhiệm

Chương 34



"Tổng tài, ngày mai có thể tới công ty của ngài chơi không?" Triệu Gia Thanh bị Triệu Gia Mẫn ôm ngồi trên đùi, ngẩng đầu hỏi.

Triệu Gia Mẫn nhìn đứa nhỏ trong ngực "Con tới công ty ta làm gì?"

Triệu Gia Thanh chớp mắt mấy cái, nhìn cái vẻ mặt kia quả thực là cực kỳ giống bộ dạng của Cúc Tịnh Y.

"Con muốn đi chơi, ở nhà mãi con thấy ngộp muốn chết." Triệu Gia Mẫn nhìn bộ mặt nghiêm túc của đứa nhỏ trong ngực mà không nhịn được cười.

Giơ tay lên bóp bóp mặt đứa nhỏ "Lần sau mang con đi công viên chơi có được không? Mua cho con đồ ăn ngon, lại mua nhiều đồ chơi cho con, ngày mai con cứ ngoan ngoãn đợi ở nhà bên Tiểu Cúc mama của con có được không?"

Triệu Gia Thanh ngoẹo đầu suy nghĩ một chút, gật đầu một cái "Vậy con có thể đi hai lần sao?"

" Ừ... Có thể." Triệu Gia Mẫn cũng cười gật đầu.


"Vậy ..vậy con có thể mua cả cây kem cực lớn nữa sao?" Triệu Gia Thanh nghĩ tới chuyện lần trước mình cùng với Cúc Tịnh Y đi trên đường chơi, lúc đó thấy cây kem loại siêu lớn, tiếp tục hỏi.

"Ta sẽ mua cho con cây kem loại siêu lớn, thế nào?" Triệu Gia Mẫn vẫn cười.

"Vâng! Vậy con chỉ có thể mua một món đồ chơi thôi sao?" Triệu Gia Thanh xem chừng tổng tài của mình ngày hôm nay lại tốt tính như vậy, tiếp tục được voi đòi tiên vẽ ra đòi hỏi.

Triệu Gia Mẫn nhìn Triệu Gia Thanh không nói câu nào.

Triệu Gia Thanh cũng chột dạ, lúc đang chuẩn bị mở miệng nói không muốn đồ chơi, thì tổng tài của mình lại lên tiếng "Được rồi, chuyện đó. . . Không thể vượt quá năm món, đồ chơi của con thực sự quá nhiều rồi, nếu như con đáp ứng ta sau này chủ động thu dọn đồ chơi ta sẽ cho con chọn nhiều thêm một món." Triệu Gia Mẫn giơ tay lên bóp bóp cái mũi của đứa nhỏ nói.


"Con sẽ chủ động dọn dẹp!" Triệu Gia Thanh lập tức giơ tay lên bảo đảm.

"Có thật không?"

"Thật!"

"Ngoan lắm." Triệu Gia Mẫn cười nói.

Đột nhiên, Cúc Tịnh Y từ phòng bếp đi ra, liếc nhìn đứa nhỏ ngồi trên đùi Triệu Gia Mẫn, bất mãn quẹt quẹt miệng nói "Triệu Gia Thanh con cũng lớn bằng vậy rồi còn muốn ôm!"

Đứa nhỏ đang vui vẻ ngồi trên đùi Triệu Gia Mẫn lập tức quay đầu lớn tiếng nói "Con không có! Tổng tài nói sẽ mang con đi công viên chơi trò chơi, còn mua cho con cây kem siêu lớn, còn mua cho con thật nhiều đồ chơi!"

Cúc Tịnh Y vừa nghe xong, lập tức nhìn Triệu Gia Mẫn.

Triệu Gia Mẫn cũng bị nàng nhìn đến chột dạ, gượng gạo nhếch nhếch khóa miệng cười cười với nàng.

"Em nuông chiều nó như vậy?" Cúc Tịnh Y khoanh tay tựa vào cạnh cửa bếp nhìn Triệu Gia Mẫn.

Lần trước mình mang Triệu Gia Thanh ra ngoài, đi ngang qua công viên đứa nhỏ đòi chơi, mình dẫn nó tới chơi cái trò ngựa gỗ xoay tròn sau cũng chỉ đi về, trên đường lang thang qua một quầy hàng bày ra một cây kem cỡ lớn, đứa nhỏ kêu muốn ăn, mình cũng không có quên đứa trẻ này tháng trước ăn kem sau đó thì đau bụng nguyên một buổi tối, làm hại mình và Triệu Gia Mẫn cả tối cũng không được ngủ, vậy là mình kiên quyết từ chối, tiếp đó lại đi ngang qua tiệm đồ chơi, đứa trẻ lại kêu muốn mua, mình cũng mua cho nó một món đồ chơi nho nhỏ, nếu không vậy thì đồ chơi của nó cũng nhét không hết cái rương tội nghiệp kia.


Kết quả.

Bây giờ thì hay rồi, Triệu Gia Mẫn này cái gì cũng đáp ứng nó.

Sao vậy?

Ghen?

Không không không, không có khả năng, Cúc Tịnh Y làm sao có khả năng ghen đây, nàng chẳng qua là lo lắng cho thân thể đứa nhỏ nhà mình, nhất định là vậy.

"Trẻ con mà, dù sao cũng phải cưng chiều một chút, đúng không." Vừa nói Triệu Gia Mẫn còn cười vuốt vuốt cái mũi Triệu Gia Thanh.

Triệu Gia Thanh gật đầu lia lịa, mặt đầy vui vẻ đáp lời "Đúng vậy đúng vậy."

"Hừm." Cúc Tịnh Y lườm đứa nhỏ một cái, đúng là một "đứa trẻ lớn", xoay người tức thì đi lên lầu.

"Này, Tiểu Cúc!" Triệu Gia Mẫn lập tức gọi nàng lại.

"Cái gì?" Cúc Tịnh Y có chút không kiên nhẫn xoay người đáp lời.

"Ghen sao?" Triệu Gia Mẫn cười.

"Không có!" Tai Cúc Tịnh Y đỏ lên.

"Chị chính là đang ghen!"

"Không có!"

"Rõ ràng có!"

"Chị đã nói là không có! Chị sẽ không đi ghen với một đứa trẻ đâu."
"..."